"Xem ngươi bị dọa thành dạng gì kìa? Vừa rồi ta chỉ đùa thôi. Được rồi được rồi, ở đây hết chuyện của ngươi rồi, ngươi trở về đi!" Bộ Phàm khoát tay.
"Thật ư? Nhưng mà trấn trưởng ơi, ngươi đã đánh ta thành như vậy? Có phải hay không. . ." Tống Lại Tử nhanh chóng đứng dậy xoa xoa tay, cợt nhả nói, chẳng còn chút dáng vẻ ủy khuất hồi nãy nữa.
"Lần sau đi lần sau đi!" Bộ Phàm lập tức hiểu Tống Lại Tử có ý gì, trực tiếp tức giận lắc lắc tay.
【 Đinh 】
【 Nhiệm vụ: hoàn thành nhiệm vụ giáo huấn lưu manh trong thôn 】
【 Khen thưởng nhiệm vụ: hai lần x 250 điểm giá trị kinh nghiệm 】
【 Nhiệm vụ chỉ dẫn tu tiên 】
【 Lưu manh Tống Lại Tử trong thôn bị ngươi dạy dỗ một trận, sau một lần cảnh cáo đã bị kinh hãi, lập tức thề với ngươi, từ nay không bao giờ trộm cắp trong thôn nữa, sau đó xám xịt chạy. Nhưng Tống Lại Tử cũng không phải thực sự bỏ chạy, mà ngược lại đã đi tìm đám hồ bằng cẩu hữu của hắn. Bởi vì vừa rồi Tống Lại Tử sợ hãi nắm tay của ngươi, mới tỏ vẻ yếu thế trước ngươi nhưng trong lòng vẫn ghi hận ngươi như trước. Lần này hắn muốn dẫn người tới hung hăng giáo huấn ngươi! 】
【 Nhiệm vụ: vẽ mặt phản kích 】
【 Khen thưởng nhiệm vụ: một ngàn điểm giá trị kinh nghiệm, một đôi giày vải 】
Mớ giá trị kinh nghiệm khen thưởng này?
Vật phẩm khen thưởng này?
Bộ Phàm cũng chẳng còn sức mà chửi rủa nữa.
Quả nhiên đúng là nhiệm vụ tân th.
"Vậy được, ngày mai ta lại đến tìm trấn trưởng!"
Lúc này, nét mặt già nua đáng khinh của Tống Lại Tử kia lập tức cười tươi như đóa hoa, đúng lúc đối phương đang muốn đi...
"Lão Tống từ từ!" Bộ Phàm vội vàng gọi Tống Lại Tử lại.
"Trấn trưởng, ngươi còn chuyện gì nữa?" Tống Lại Tử cười làm lành nói.
"Chính là chờ chút nữa ngươi đi kêu mấy huynh đệ tới đây, sau đó. . ." Bộ Phàm ho nhẹ một tiếng, tiến đến bên tai Tống Lại Tử nói nhỏ vài câu, vẻ mặt Tống Lại Tử lập tức hiện lên đầy phấn khích.
"Trấn trưởng, ngươi làm loạn hơn quá rồi nha?" Tống Lại Tử gãi gãi đầu, khó hiểu nói.
"Ngươi còn muốn dược phương không?" Bộ Phàm nghiêm túc nói.
"Chuyện trấn trưởng đã dặn dò, dù lên núi đao, nếu Tống Lại Tử ta nhíu mày một cái sẽ không phải nam nhân! !" Tống Lại Tử lập tức vỗ vỗ bộ ngực, dõng dạc nói.
"Bớt vuốt mông ngựa, nhanh đi!"
Chỉ chốc lát sau, Tống Lại Tử đã dẫn bảy tám huynh đệ tiêu cục hung thần ác sát, trùng trùng điệp điệp tới rồi.
Đám cư dân tiểu trấn bắt gặp tư thế này, còn cho rằng là tiểu trấn đã xảy ra chuyện gì lớn.
"Có phải trong tiểu trấn đã xảy ra chuyện gì hay không? Bằng không sao Tống Lại Tử có thể vội vội vàng vàng như vậy?"
"Ai mà biết được, nhưng đúng là đã rất lâu rồi tiểu trấn của chúng ta không xảy ra chuyện lớn!"
Ngay tức khắc, tiểu trấn bàn tán xôn xao.
Nếu không phải Tống Lại Tử không cho cư dân tiểu trấn đi theo, chỉ sợ đám cư dân tiểu trấn đều muốn đi xem đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng bọn họ đâu biết rằng giờ phút này Tống Lại Tử đang phối hợp với người nào đó diễn trò chứ?
"Tiểu tử, đừng tưởng rằng làm trấn trưởng là rất giỏi, hôm nay ta không cho ngươi nhìm một chút nhan sắc, ngươi lại coi Tống Lại Tử ta là hổ giấy!"
Đối mặt với Bộ Phàm trước mắt, Tống Lại Tử lộ ra vẻ mặt ngang tàng ngạo mạn, vung mạnh tay lên.
"Các huynh đệ lên cho ta, đừng giết chết tiểu tử này, lưu lại cho ta một hơi, ta muốn tụ tay cắt ngang hai chân của tiểu tử này!"
Vài tên tiêu sư theo tới đằng sau Tống Lại Tử đưa mắt nhìn nhau.
Tiêu đầu của bọn họ quá hung mãnh rồi.
Lời này cũng nói ra được.
Dù trước khi đến, bọn họ đã biết nên làm như thế nào.
Nhưng biết là một chuyện, khi đối mặt với trấn trưởng, trong lòng bọn họ vẫn còn sợ hãi!
Mà Bộ Phàm cũng không nghĩ tới Tống Lại Tử lại hung mãnh như vậy.
Nhưng xem tư thế của Tống Lại Tử đúng là có chút hương vị của nhân vật phản diện.
"Lên cho ta, còn thất thần làm cái gì?" Tống Lại Tử thấy mấy huynh đệ cứ ngây ngốc tại chỗ, lập tức không kiên nhẫn thúc giục.
Mấy tiêu sư nhìn nhìn Tống Lại Tử, lại nhìn nhìn Bộ Phàm, nhưng không ai dám là người đầu tiên ra tay
"Nhanh lên đi, đánh xong sớm kết thúc công việc sớm!" Bộ Phàm cũng không có thời gian để lãng phí ở trong này, bỗng nhiên hắn ngoắc tay một cái, cho bọn họ cùng tiến lên.
"Trấn trưởng, chúng ta thất lễ!" Mấy tiêu sư thấy vậy, lập tức ôm quyền, sau đó nắm chặt nắm tay, chen chúc xông lên.
Một lát sau, mấy tiêu sư kia nằm ngửa, chân tay duỗi thẳng trên mặt đất kêu rên.
Bộ Phàm với vẻ mặt lạnh nhạt, vỗ vỗ tay sau đó đưa mắt nhìn về phía Tống Lại Tử, không khỏi giật mình một cái.