Lý Mộ ngẩng đầu nhìn nữ hoàng một cái, chẳng lẽ nói, đây là một tờ giấy miễn trách nhiệm, phàm là cái tên hắn bây giờ viết ở trên tờ giấy này, đều là nữ hoàng sẽ không so đo ------ Nữ hoàng không sợ hắn viết bừa một trận, viết mười người tám người?
Lý Mộ cũng không ngu như vậy, đây rất rõ ràng là nữ hoàng đang khảo nghiệm hắn. Hắn lắc lắc đầu, kiên định nói: “Hồi bệ hạ, hết rồi.”
Chu Vũ nghĩ nghĩ, nói: “Trẫm xem như đã nhìn ra, phàm là nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp bên cạnh ngươi, đều có khả năng là chủ nợ của ngươi, loại nữ tử này ngươi còn quen những ai, viết hết ra cho trẫm.”
Lý Mộ rốt cuộc ý thức được, nữ hoàng là muốn triệt để đoạn tuyệt cơ hội hát hoa ngắt cỏ của hắn về sau, phàm là cái tên hôm nay chưa xuất hiện trên tờ giấy này, về sau nếu nhấc lên quan hệ với hắn, chính là Lý Mộ không giữ hứa hẹn, nàng cũng sẽ không khách khí.
Phàm là cái tên xuất hiện trên tờ giấy này, nữ hoàng về sau nhất định sẽ trọng điểm chiếu cố phòng bị, không cho Lý Mộ cùng bọn họ có liên lụy...
Đây là một chiêu mưu kế hay nha!
Lý Mộ nhìn nữ hoàng, Chu Vũ hừ lạnh nói: “Viết!”
Nếu không viết, chỉ sợ là không qua được một cửa ải này, Lý Mộ bất đắc dĩ cầm bút, bắt đầu tự hỏi, bên cạnh hắn còn có những nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp nào.
Một lát sau, hắn bắt đầu nâng bút viết.
“Ngâm Tâm, Thính Tâm, Xưng Tâm, Hồ Lục, A Ly, mai...”
Thượng Quan Ly đứng ở phía sau Lý Mộ, nhìn thấy tên của nàng, vẻ mặt tuy bình tĩnh, trong lòng lại ngượng ngùng phức tạp, Mai đại nhân ở bên khi nhìn thấy chữ “Mai” kia, khóe miệng cũng cong lên một nụ cười.
Lý Mộ viết xong một chữ “Mai”, bỗng nhiên nhớ tới, Mai đại nhân là xinh đẹp phong vận, nhưng lại đã không trẻ tuổi, vì thế hắn nâng bút, mang chữ “Mai” kia nhẹ nhàng gạch đi.
Sau đó, một sát ý từ sau lưng truyền đến, khiến hắn không rét mà run.
Ngoài cung Trường Nhạc, trên trời cao, hào quang pháp thuật lóe lên bất định.
Các tu hành giả Thần Đô có chút tu vi đều cảm nhận được pháp lực dao động trên trời cao, không biết là người nào lớn mật như thế, dám ở Thần Đô công khai đấu pháp, hoàn toàn không mang cường giả Cung Phụng ti và nội vệ để vào mắt.
Trong cung Trường Nhạc, trong tay Chu Vũ cầm một tờ giấy, khẽ nhíu đôi lông mày đẹp.
Làm nữ tử, nàng tự nhiên là không muốn chia sẻ sủng ái cùng nữ nhân khác, hai nàng Liễu, Lý, sớm kết nhân duyên với Lý Mộ, nàng chỉ là một người tới sau, không có tư cách tranh chấp với hai người bọn họ.
Yêu quốc con hồ ly đó, nàng ngàn phòng vạn phòng, vẫn là không đề phòng được, bị đối phương giành trước một bước, trách chỉ tự trách mình chậm tay, cũng không tiện oán giận quá nhiều.
Mà vị kia ở Quỷ Vực, đã là nợ tình Lý Mộ ngày xưa thiếu, nàng nếu giữ chặt không nhả, cũng tỏ ra không có đạo lý.
Nhưng nếu là ở sau nàng, hắn còn thường xuyên gặp được hoa đào mới, đó là chuyện Chu Vũ không thể dễ dàng tha thứ, cho nên nàng mới nghĩ ra một biện pháp như vậy, hoàn toàn đoạn tuyệt niệm tưởng tiếp tục hát hoa ngắt cỏ của Lý Mộ.
Không cần lo lắng người tới sau nữa, về sau nàng chỉ cần đặc biệt cảnh giác những người viết trên giấy là được.
Chu Vũ nhìn tên trên giấy, trong mắt lộ ra suy nghĩ.
Ngâm Tâm, Thính Tâm... Hai con rắn nhỏ đó tuy đã lâu không thấy, nhưng các nàng một tâm tư đối với Lý Mộ trắng trợn không che giấu, một kẻ khác tuy mang cảm tình che giấu rất tốt, nhưng vẫn không thể gạt được ánh mắt của nàng.
Từ 《 Liêu Trai 》, 《 bạch xà 》 những câu chuyện Lý Mộ ngày xưa viết có thể thấy được, trong lòng hắn có ý đồ với hồ yêu và xà yêu không phải ngày một ngày hai, hôm nay hồ yêu đã có một đôi, mỹ nhân xà lại còn chưa có một.
Thính Tâm trên ý nghĩa nào đó là lão sư của nàng, Chu Vũ rất sớm đã biết nàng có ý đối với Lý Mộ, mình thừa dịp cô không có mặt, gần quan được ban lâu tới trước, luôn cảm thấy có chút có lỗi với cô, nếu lại đề phòng thêm đối với cô, chẳng phải là cực kỳ giống nữ phụ bị ghét trong đại đa số câu chuyện?
Nàng là nữ vương, không phải nữ phụ, không thể làm loại chuyện qua sông đoạn cầu này.
Đôi mỹ nữ xà tỷ muội này tạm thời gác lại, kế tiếp là Xưng Tâm. Long nữ trong truyện của Lý Mộ cũng không ít, không bài trừ hắn đối với Xưng Tâm có ý tưởng gì khác, để ngừa vạn nhất, nếu không, để Xưng Tâm về Nam Hải đi?
Chu Vũ nhìn thoáng qua Xưng Tâm một mình ở góc cung Trường Nhạc gặm cổ vịt, cảm thấy mình quá mức tàn nhẫn.
Xưng Tâm tuy ăn khỏe một chút, nhưng thời gian Lý Mộ không có mặt, đều là Xưng Tâm bầu bạn ở bên nàng, mọi lúc nghe theo nàng phân phó, thậm chí buông xuống tôn nghiêm long tộc, để nàng cưỡi ra ngoài du ngoạn ngắm cảnh, không có công lao cũng có khổ lao.
Xưng Tâm bởi vì trốn kết hôn mới rời Nam Hải, cứ như vậy bảo nàng trở về, chẳng phải là lại mang nàng đẩy vào hố lửa?
Chu Vũ lắc lắc đầu, cuối cùng vẫn quyết định giữ Xưng Tâm lại.
Về phần Hồ Lục, Chu Vũ trái lại không lo lắng, Thiên Hồ quốc đã có một hồ ly, quan hệ của Hồ Lục và Huyễn Cơ, giống như là Vãn Vãn và Liễu Hàm Yên, cô ta căn bản không thể xem như đối thủ của mình, đổi thành chủ nhân của cô ta còn không sai lắm.
Kế tiếp là A Ly, A Ly tuy xinh đẹp trẻ tuổi, nhưng nàng là sẽ không thích Lý Mộ, nàng không có hứng thú đối với nam nhân, Chu Vũ căn bản chưa từng nghĩ nàng sẽ xảy ra cái gì với Lý Mộ.
Về phần Mai đại nhân, thì càng không có khả năng, tuổi của nàng thêm vài tuổi, đủ để làm mẹ của Lý Mộ, Lý Mộ trực tiếp mang tên của nàng gạch đi.
Như vậy tính ra, tựa như nàng cũng không có đối thủ nào.
Trong lòng Chu Vũ vui vẻ chút, sau đó buông tờ giấy kia, một tay chống má, hỏi: “A Ly, ngươi nói trẫm có phải ghen tị quá mức hay không?”
“Nên như vậy.” Thượng Quan Ly hừ nhẹ một tiếng, nói: “Hắn ỷ vào mình bộ dạng đẹp, tu vi cũng cao, tới đâu cũng hái hoa ngắt cỏ, bệ hạ nếu không quá phận một chút với hắn, về sau ngài có thể lại phải ban cho hắn một tòa nhà lớn hơn nữa, mới có thể ở nổi các tỷ tỷ muội muội kia...”
Chu Vũ không hoài nghi bản thân nữa, gật đầu nói: “Ngươi nói rất đúng, trẫm cũng không có nhiều tòa nhà như vậy để ban cho hắn...”
Non nửa canh giờ sau, Lý Mộ cạn kiệt tinh lực về nhà.
Bởi vì hắn xóa đi tên Mai đại nhân, cho nên nàng thẹn quá hóa giận, thế nào cũng đòi đại chiến cùng hắn ba trăm hiệp, Lý Mộ lại không thể làm nàng bị thương, chỉ có thể từng bước nhường nhịn, đánh một trận này với nàng, so với hắn chính diện đấu pháp cùng ma đạo Ngũ Tổ còn mệt hơn nhiều.
Hết chương 1007.