Ở sau khi triệu tập Thanh Sát Lang Vương, Cửu Thiên Xà Vương, Thiên Sơn Hùng Vương đến nơi đây, bốn đại yêu vương tề tụ, cùng bọn họ bàn bạc kế hoạch. Lý Mộ nhìn Tiểu Bạch trong đàn hồ yêu chưa bao giờ triển lộ nụ cười như thế, đi qua, nhẹ nhàng xoa xoa đầu của nàng, nói: “Nếu không ngươi ở lại Huyễn Cơ tỷ tỷ nơi này trước, đến lúc đó lại hội hợp với chúng ta.”
Tiểu Bạch không chút suy nghĩ, cầm chặt lấy cổ tay Lý Mộ, nói: “Ta cùng một chỗ với ân công.”
Nhìn bóng người Lý Mộ và Tiểu Bạch biến mất ở chân trời, Hồ Cửu thu hồi sự không nỡ trong mắt, sau đó lại ý thức được cái gì, thấp giọng hỏi Hồ Lục: “Ngươi nói, trên người hắn có đặc điểm gì, sao thu hút hồ ly chúng ta thích như vậy chứ?”
Hồ Lục nhìn hắn, lắc đầu nói: “Đáng tiếc, hắn chỉ thích hai hồ ly.”
“Ài.”
“Ài...”
Sau khi đều than thở một tiếng, Hồ Lục nhìn về phía Hồ Cửu, hỏi: “Ngươi thở dài cái gì?”
Hồ Cửu nhìn nàng, hỏi ngược lại: “Ngươi lại thở dài cái gì?”
...
Từ Yêu quốc rời khỏi, Lý Mộ liền trở về Bạch Vân sơn.
Sớm trước đó hắn đã thông báo Huyền Cơ Tử, giờ phút này, toàn bộ cường giả cảnh giới thứ bảy Phù Lục phái đều đã tụ tập ở tông môn. Ngao Phong cũng đã sớm nhận được tin tức, ở trước mặt Lý Mộ bẻ tay, hỏi: “Muốn ta đem mang Long tộc tam hải cũng gọi tới hay không?”
Lý Mộ liếc hắn, hỏi: “Bọn họ sẽ nghe lời ngươi?”
Ngao Phong ưỡn ngực nói: “Chỉ cần ta mở miệng, bọn họ khẳng định đến.”
Nói thật, Hắc Long nhất tộc không có cái thể diện này, Ngân Long, Bạch Long cùng Thanh Long nhất tộc tuy thực lực tộc đàn không bằng bọn họ, nhưng cũng sẽ không nghe bọn họ sai khiến, nhưng không nể mặt bọn họ, cũng phải nể mặt tuổi thọ.
Lão đã từng làm một lần sự kiện xấu hổ rồi, đương nhiên phải nghĩ tất cả biện pháp, bắt lấy tất cả cơ hội bù lại, thay đổi ấn tượng về bọn họ ở trong lòng Lý Mộ.
Ba Long tộc khác, tuy đều có ma sát với Lý Mộ, ở trên người hắn tổn thất không ít linh ngọc, nhưng ai sẽ đối kháng với tuổi thọ?
Ngao Phong lập tức lệnh ba vị trưởng lão khác chạy ngay tới Nam Hải, Bắc Hải, Đông Hải, triệu tập tứ hải Long tộc, hưởng ứng kế hoạch của Lý Mộ.
An bài xong mọi chuyện, Lý Mộ đứng ở đỉnh cao nhất của Bạch Vân sơn, ánh mắt ngắm nhìn phía đông, gió núi thổi quần áo hắn bay phất phới. Tiểu Bạch rúc vào bên người hắn, ánh chiều tà phủ lên một tầng viền vàng cho đường nét bọn họ, cấu thành một hình ảnh tuyệt đẹp.
Mà cùng lúc đó, xa ở bờ Đông Hải, Thiên Cơ Tử khoanh chân ngồi ở trong không gian tĩnh mịch chậm rãi mở to mắt, biểu cảm trên mặt bình tĩnh trước sau như một, nhẹ nhàng nói: “Rốt cuộc đến rồi...”
...
Đông Hải.
Quần đảo Bồng Lai.
Truyền thuyết trên đời có mười châu ba đảo, mười châu mọi người đều biết, ba đảo hư vô mờ mịt, một tên Phương Trượng, một tên Côn Lôn, một tên Bồng Lai, đều là tiên sơn trong truyền thuyết, nghe nói nếu có thể tìm được ba tiên đảo này, liền có thể thăm dò được huyền bí trường sinh.
Quần đảo Bồng Lai cũng không phải hòn đảo tiên gia trong truyền thuyết, chỉ là Huyền Tông lấy sơn môn cùng tên, nhưng, bởi vì danh hiệu đạo môn đệ nhất tông của Huyền Tông, ở trong thời gian ngàn năm qua, quần đảo Bồng Lai, cũng là thánh địa tu hành trong lòng các tu hành giả Tổ Châu.
Nhưng đó là trước đây.
Gần một năm qua, địa vị cùng ảnh hưởng của Huyền Tông đột ngột xuống dốc, Đại Chu không cho phép bọn họ thành lập đạo tràng, Yêu quốc và Quỷ Vực càng không cho phép đệ tử Huyền Tông bước vào, năm phái còn lại đều là đạo môn chính tông, cũng không lui tới với Huyền Tông nữa.
Ở trong nửa năm qua, giới tu hành đã hầu như chưa từng xuất hiện tin tức liên quan Huyền Tông.
Bởi vì bên ngoài nửa bước khó đi, đệ tử Huyền Tông cũng không ra khỏi cửa nữa, mà là đều là ở trong môn bế quan tu hành.
Trong lòng bọn họ, thường xuyên sẽ nhớ tới cảnh tượng trên hội giao lưu đạo môn một lần trước, đó cũng là khí vận Huyền Tông biến chuyển, nếu tông môn lúc trước có thể làm việc theo lẽ công bằng, tuyệt đối sẽ không lưu lạc đến tình trạng hôm nay.
Một lần này, các đệ tử Huyền Tông vẫn như mọi khi ở tông môn tu hành.
Trong đạo cung trên ngọn núi treo ngược tầng cao nhất, Đạo Thành Tử một nửa đầu bạc, một nửa tóc đen ngồi ở trên ghế linh ngọc thật lớn, nghe các trưởng lão phía dưới báo cáo.
“Bởi vì Đại Chu không cho phép chúng ta mở đạo tràng, cũng không cho phép tuyển nhận đệ tử, tháng trước, đệ tử mới nhập môn không đủ năm tên...”
“Quỷ Vực không cho phép chúng ta tiến vào, Yêu quốc cũng không làm ăn với Huyền Tông, ba tháng qua, các đệ tử không có hồn lực tu hành, linh dược cũng sắp tiêu hao hết rồi...”
“Còn tiếp tục như vậy không phải biện pháp, không có đệ tử mới, cũng không có tài nguyên tu hành, không tới mấy năm, Huyền Tông chắc chắn xuống dốc...”
...
Nghe từng vị trưởng lão báo cáo, sắc mặt Đạo Thành Tử càng thêm âm trầm, lại thêm tóc hắn nửa trắng nửa đen, nhìn qua cực kỳ quỷ dị.
Huyền Tông ngày xưa, chưa bao giờ sầu thiên tài đệ tử.
Đạo tràng Huyền Tông trải rộng Tổ Châu, mặc kệ là con em thế gia tu hành, hay là tán tu, đều chen chúc vỡ đầu muốn trở thành đệ tử Huyền Tông, mỗi tháng người Huyền Tông từ chối, không có một ngàn cũng có tám trăm, hôm nay thế mà ngay cả đệ tử cũng không tuyển nhận được.
Huyền Tông ở bờ Đông Hải, cần từ Đại Chu tuyển nhận đệ tử, từ Quỷ Vực và Yêu quốc thu hoạch tài nguyên, bởi vì Lý Mộ, ba bên này trực tiếp chặt đứt liên hệ với Huyền Tông, làm bọn họ trở thành tông môn cô độc triệt để.
Còn tiếp tục như vậy, Huyền Tông nhất định sẽ lấy tốc độ cực nhanh xuống dốc.
Ngay tại lúc một đám trưởng lão Huyền Tông mặt mày đau khổ, có lời khó nói ra, Đạo Thành Tử sắc mặt âm trầm bỗng nhiên ngẩng phắt đầu lên, trên mặt lộ ra nét chấn động, lập tức bay ra ngoài đạo cung.
Một lát sau, ba vị cường giả cảnh giới thứ bảy khác mới tựa như cảm nhận được cái gì, theo Đạo Thành Tử bay ra ngoài.
Chân trời nơi xa, từng đạo cầu vồng hướng về phương hướng Huyền Tông bắn nhanh đến.
Trên mỗi một cầu vồng quang đó, đều tản ra khí tức vô cùng cường đại.
Thấy một màn như vậy, có thủ tọa sắc mặt biến đổi hẳn, sợ hãi nói: “Không ổn, ma đạo đánh tới rồi!”
Con ngươi Đạo Thành Tử co rút lại, thấp giọng nói: “Không, không phải ma đạo...”
Theo những ánh cầu vồng đó tiếp cận, rốt cuộc có người thấy rõ tình hình trong ánh sáng cầu vồng, sợ hãi trên mặt dần dần chuyển thành chấn động cùng mê mang.
Hết chương 1064.