Ngay sau đó, bóng người áo xám biến mất ở trong mây, xuất hiện lần nữa đã ở cách Lý Mộ trăm trượng. Hắn dùng con mắt xám trắng nhìn chăm chú vào Lý Mộ, trong mắt hiện ra nét kinh ngạc, mở miệng nói: “Là ngươi!”
Lý Mộ cũng không bất ngờ người này sẽ nhận ra hắn, có được thiên thư, có loại tu vi này, nhất định là cường giả đỉnh cấp ma đạo, thậm chí chính là một trong Nhất tổ hoặc Nhị tổ.
Người áo xám dứt lời, thế mà trực tiếp hóa thành một đạo độn quang, hướng về nơi xa bỏ chạy.
Người này hiểu biết đối với Lý Mộ, hiển nhiên so với Lý Mộ đoán trước còn sâu hơn.
Hắn cùng ma đạo vốn thủy hỏa bất dung, muốn lấy thiên thư của nhau, ma đạo chư tổ nhìn thấy Lý Mộ, hẳn là sẽ nghĩ mọi cách bắt giữ hắn, sao có khả năng không chiến ngược lại còn chạy trốn?
Khả năng duy nhất, chính là người này biết, hắn không phải đối thủ của Lý Mộ.
Xạ Nhật cung trong tay, Lý Mộ dưới cảnh giới thứ tám Hợp Đạo không có địch thủ, chỉ cần người này còn chưa thăng cấp cảnh giới thứ tám, thì không có thực lực chính diện chống lại Lý Mộ.
Hắn hiển nhiên cũng rõ một điểm này, không có chút ham chiến, ngay lập tức lựa chọn bỏ chạy, nhưng Lý Mộ sao có thể để hắn như nguyện?
Thân phận người này, rất có khả năng là một trong ma đạo chư tổ, hơn nữa là một vị còn chưa tấn thăng, không thừa dịp cơ hội này giải quyết hắn, về sau sẽ có phiền toái lớn hơn nữa.
Xạ Nhật cung nháy mắt xuất hiện ở trong tay Lý Mộ, Lý Mộ lập tức bắn ra một mũi tên bao hàm một phần pháp lực của hắn.
Tuy nói toàn lực bắn tên, Xạ Nhật cung uy lực lớn nhất, nhưng trừ phi Lý Mộ có lòng tin một mũi tên bắn chết hắn, nếu không bắn tên phải vạn phần cẩn thận.
Trước dùng mũi tên uy lực nhỏ tiêu hao, đồng thời nhanh chóng khôi phục tu vi, như vậy liền có thể có được năng lực duy trì không tầm thường, không đến mức sau khi một mũi tên bắn ra liền lâm vào trống rỗng thật lâu, trở thành dê núi đợi làm thịt.
Vù!
Lấy tu vi Lý Mộ hôm nay, mặc dù là mũi tên chỉ bao hàm một phần pháp lực của hắn, cũng trực tiếp xé rách hư không, vạch ra một vết nứt không gian, nháy mắt đã tới phía sau người áo xám.
Một mũi tên này, đủ để đánh chết cảnh giới thứ bảy tầm thường.
Ở ngay lúc một mũi tên này sắp đâm thủng lưng người áo xám, thân thể gã bỗng nhiên vặn lại, tung một cú đấm.
Ầm!
Nắm tay gã quấn quanh tử khí, va chạm với đầu mũi tên, thân thể người áo xám bay ngược trăm trượng, nhưng mũi tên kia cũng trực tiếp sụp đổ thành điểm sáng, tiêu tán ở trong thiên địa.
Một cú đấm đánh nát mũi tên Xạ Nhật cung, người áo xám không tổn hao gì.
Người áo xám hiển nhiên đã ý thức được cái gì, cách xa mấy trăm trượng, xa xa nhìn Lý Mộ, khóe miệng giật giật, nói: “Như thế nào, không dám dùng toàn lực sao?”
Lý Mộ vừa rồi một mũi tên đó, cho dù là Huyền Minh tiếp cũng phải bị thương, nhưng chưa tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với người áo xám này, tu vi gã, so với Huyền Minh mạnh hơn không chỉ một chút, cách cảnh giới thứ tám, chỉ sợ thật sự chỉ có một bước.
Ánh mắt Lý Mộ nhìn gã, hỏi: “Ngươi là tổ thứ mấy của ma đạo?”
Trên mặt người áo xám lộ ra mỉm cười như có như không, nói: “Ngươi có thể gọi ta Nhị tổ, cũng có thể gọi ta Nguyên La.”
Cái tên Nguyên La, Lý Mộ từng nhìn thấy ở trong nhật ký của Ngao Thanh, hắn là đối thủ cũ của Ngao Thanh tám ngàn năm trước, Ngao Thanh trước khi hết tuổi thọ, cũng chưa phân ra thắng bại với hắn.
Quả nhiên là một trong hai vị tổ ma đạo Lý Mộ chưa từng gặp, Nguyên La bây giờ, tu vi đã tới một bước này, đợi gã hoàn toàn luyện hóa chỗ tử khí kia, tất nhiên có thể bước vào Hợp Đạo, lại thêm ma đạo Nhất tổ, đến lúc đó, ma đạo sẽ đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Lý Mộ không thể trơ mắt nhìn một màn này xảy ra, đối mặt đối thủ như vậy, tiêu hao vô vị là vô dụng, hắn thu hồi Xạ Nhật cung, trong tay xuất hiện một cây trường thương.
Người áo xám nhìn trường thương trong tay Lý Mộ, trên mặt xuất hiện nét hồi ức, cảm thán nói: “Ngao Thanh, vạn năm qua, thật là một đối thủ khó quên của bổn tọa. Tám ngàn năm trước, hai người ngươi ta chưa từng phân ra thắng bại, hôm nay tái chiến, hy vọng ngươi đừng để bổn tọa thất vọng...”
Dứt lời, trong tay hắn vậy mà cũng ngưng tụ ra một cây trường thương màu xám.
Lý Mộ nắm chặt Phá Thiên thưởng, lạnh lùng nói: “Ngươi sẽ không thất vọng...”
Vừa dứt lời, bóng người hắn và Nguyên La đồng thời biến mất, lại đồng thời xuất hiện.
Keng!
Mũi thương va chạm mũi thương, theo một thanh âm chói tai, chỗ mũi thương đối đầu nhau bỗng nhiên xuất hiện một điểm đen, sau đó lan tràn thành vô số đường màu đen, không gian nơi này tựa như tan vỡ ra như mặt gương.
Hai người ăn ý chưa lựa chọn lấy thần thông đánh nhau, tu vi đến bọn họ loại trình độ này, cho dù là chiêu thức bình thường nhất, ở sau khi quấn quanh lực lượng thiên địa, cũng có được uy năng hủy thiên diệt địa.
Trên không, bóng hai người khó có thể bắt giữ, chỉ có hào quang màu xanh cùng quầng xám quấn quýt không ngừng, cùng với không gian không ngừng tan vỡ như mặt gương.
Keng!
Hào quang màu xanh cùng quầng xám lại một lần nữa va chạm, Nguyên La bay ngược ra trăm trượng, trên mặt hiện ra một tia màu đỏ không bình thường, mạnh mẽ mang một ngụm tinh huyết sắp phun ra nuốt xuống.
Trên mặt gã hiện ra một tia nghi ngờ, sau đó bóng người biến mất lần nữa.
Keng!
Sau một đòn nữa, Nguyên La lại bay ngược ra trăm trượng, gã nhìn Lý Mộ còn bình yên đứng ở tại chỗ, nghi ngờ trên mặt rốt cuộc biến thành nét chấn động.
Không đúng!
Tu vi chân thật của gã cao hơn người này, chính diện cứng đối cứng như thế, gã nên chiếm thượng phong tuyệt đối mới phải, nhưng vì sao mỗi một lần rút lui bị thương đều là gã?
Mặc dù là người này có được kinh nghiệm chiến đấu không thua kém gì gã, cũng tuyệt đối sẽ không xuất hiện cục diện gã tu vi cao hơn, ngược lại bị áp chế.
Nguyên La sau khi nhớ lại, rốt cuộc ý thức được nguyên nhân.
Hai người mỗi một lần pháp khí va chạm, trên thương của Lý Mộ đều quấn quanh lực lượng thiên địa, mà lực lượng thiên địa gã quấn quanh ở trường thương, ở lúc tới gần Lý Mộ, sẽ luôn quỷ dị biến mất.
Tương đương là lấy pháp lực của gã đối kháng lực lượng thiên địa, gã sao có khả năng chiếm thượng phong?
Nguyên La chính là lão quái vật có vạn năm lịch duyệt, chỉ trong nháy mắt, gã đã nghĩ thông suốt vấn đề, chấn động nói: “Lĩnh vực, ngươi mới cảnh giới thứ bảy, ngươi sao có khả năng nắm giữ lực lượng lĩnh vực!”
Cho dù lấy vạn năm lịch duyệt của gã, ở thời điểm ý thức được chuyện này, cũng không che giấu được sự chấn động trong lòng.
Hết chương 1072.