Lý Mộ phát huy sở trường, ở một bên châm ngòi thổi gió, nói: “Lời thề của ma đạo không thể tin, Bạch Đế tiền bối không bằng đi theo ta đi, chúng ta bên này chỉ có một vị cảnh giới thứ tám, không có khả năng bất lợi đối với ngươi, lui một vạn bước, cho dù là chúng ta muốn bất lợi đối với ngươi, ngươi cũng có thể rời khỏi bất cứ lúc nào. Nhưng nếu ngươi đi bọn họ nơi đó, đối mặt ba vị cường giả cùng cấp, một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ sợ không có bao nhiêu sức chống trả...”
Ở dưới Lý Mộ khuyên giải hiểu thì dùng tình, cứng thì lấy lý, Bạch Đế tựa như đã có sự động lòng.
Lấy chỉ số thông minh của gã hôm nay, rất khó nghĩ thông một số chuyện phức tạp, trong bất tri bất giác, tư duy liền bắt đầu bị Lý Mộ dắt đi.
Huyền Minh hoàn toàn không ngờ, mời chào vốn nắm chắc chín phần mười sẽ bị Lý Mộ chặn ngang một cước, chỉ dựa vào nói hai ba câu đã thuyết phục Bạch Đế, mắt thấy tình thế đã dần dần không thể khống chế, nàng lập tức từ bỏ việc lôi kéo, hóa thành một tia sáng trắng, liền muốn rời khỏi.
Thật không dễ gì có thể gặp được Huyền Minh lạc đàn, Lý Mộ sao có khả năng dễ dàng thả nàng rời khỏi, hầu như ngay sau khi Huyền Minh có động tác, hắn liền mở miệng nhắc nhở: “Tiền bối, không thể cứ như vậy thả cô ta đi!”
Bạch Đế sau khi bị Lý Mộ dẫn đường một phen, tiềm thức đã cho rằng, ma đạo muốn bất lợi đối với hắn, hôm nay nhìn thấy Huyền Minh đào tẩu, cho rằng nàng là muốn tìm viện binh, thân hình chấn động, một lực lượng vô hình khuếch tán ra, thân thể Huyền Minh bỗng nhiên quỷ dị dừng ở trên hư không.
Đây là lực lượng lĩnh vực của cường giả cảnh giới thứ tám, nếu Lý Mộ lĩnh ngộ sớm một chút, Huyền Minh đã sớm rơi vào trong tay của hắn.
Lý Mộ cũng chưa lãng phí cơ hội này, trong tay bay ra một tia sáng vàng, ánh sáng vàng ở không trung hóa thành một phù văn màu vàng thật lớn, rơi ở trên thân thể Huyền Minh.
Đây là phù văn Phù Đạo Tử tự tay vẽ, thân thể Huyền Minh bị giam cầm, không thể tránh né. Sau khi phù văn vào cơ thể, ngay cả pháp lực cũng cùng nhau bị phong ấn.
Lý Mộ sau đó dùng Khốn Tiên Tỏa mang nàng trói chặt chẽ, hướng Bạch Đế ôm quyền, nói: “Tiền bối, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta mau rời khỏi chút đi.”
Trải qua chuyện vừa rồi, giữa Bạch Đế cùng Lý Mộ đã thành lập bước đầu tín nhiệm, gã gật gật đầu, nhanh chóng theo Lý Mộ rời khỏi.
Lý Mộ một đường hướng nam, trong lòng vô cùng cảm khái.
Nếu ngày đó, hắn chưa thuyết phục yêu thi này từ bỏ ký ức Bạch Đế, chỉ sợ sẽ chôn xuống một tai hoạ ngầm thật lớn cho hôm nay, thuyết phục một yêu thi linh trí chỉ có tám tuổi, so với thuyết phục Yêu Hoàng Bạch Đế dễ dàng hơn nhiều.
Chính là vì có nhân ngày đó, mới kết ra quả hôm nay.
Bờ Nam Hải, hoàng cung quốc gia nhỏ nào đó phía nam, hai đạo hào quang từ nơi xa nhanh chóng hạ xuống.
Mấy bóng người lập tức từ nơi xa bay tới, Phù Đạo Tử cùng thái thượng trưởng lão mấy phái khác nhìn Bạch Đế đứng ở bên cạnh Lý Mộ, đều là mặt lộ vẻ chấn động.
Bọn họ đã là tu vi cảnh giới thứ bảy, nhưng nam tử cường tráng bên cạnh Lý Mộ, ở trong mắt bọn họ, vẫn nguy nga như núi cao.
Lý Mộ sau khi giới thiệu qua cho bọn họ, mọi người mới vội vàng ôm quyền hành lễ: “Ra mắt Bạch Đế tiền bối.”
Tuy nói theo Lý Mộ trở về, nhưng trong lòng Bạch Đế lại chưa hoàn toàn tín nhiệm gã, nhìn thấy mọi người thái độ như thế, sự cảnh giác trong lòng Bạch Đế mới thoáng buông xuống chút.
Gã ở nơi này đã nhận ra vài đạo yêu khí cường đại, còn có mười đạo thi khí, những khí tức này, đều khiến gã cảm thấy thân thiết gấp bội.
Lý Mộ nháy mắt cho Vạn Huyễn Thiên Quân, nói: “Nhạc phụ đại nhân, Bạch Đế tiền bối từng là hoàng của Yêu tộc, con mang hắn giao cho Yêu tộc các vị chiêu đãi.”
Vạn Huyễn Thiên Quân tâm tư tinh tế cỡ nào, chỉ một ánh mắt đã hiểu dụng ý của Lý Mộ, sắp đại chiến cùng ma đạo, nếu có thể lưu lại Yêu Hoàng Bạch Đế, không thể nghi ngờ là có thêm một vị cường viện, mà lưu lại Bạch Đế như thế nào, là trông vào Yêu tộc.
Sau khi Vạn Huyễn Thiên Quân mang theo Bạch Đế rời khỏi, Lý Mộ cũng chưa nhàn rỗi, hắn dùng pháp khí truyền âm liên lạc Trần Thập Nhất, nói: “Đến Nam Hải một chuyến, lại mang theo vài vị nữ thi các ngươi luyện chế, nhớ rõ cần tư sắc không tệ...”
An bài xong những thứ này, hắn mới truyền âm Thiên Cơ Tử, sau đó đi vào một tòa cung điện.
Lý Mộ phất phất tay, Huyền Minh phong ấn pháp lực được thả ra.
Thiên Cơ Tử nhìn Huyền Minh, trong giọng nói có một tia cảm khái, nói: “Huyền Minh đạo hữu, lại gặp mặt rồi...”
Huyền Minh ánh mắt hờ hững nhìn quét Thiên Cơ Tử cùng Lý Mộ, sau đó khóe miệng nhếch lên, hỏi: “Các ngươi cho rằng tìm được Bạch Đế, có thể ngăn trở ba vị sư huynh của ta sao?”
Lý Mộ thản nhiên nhìn nàng một cái, nói: “Nguyên La cùng Huyền Thiên dùng tính mạng ngàn vạn dân chúng Tụ Quật châu cùng Viêm Châu mới có thể thăng cấp Hợp Đạo, ngươi có cái gì đáng để kiêu ngạo?”
Nói tới tính mạng ngàn vạn dân chúng, trên mặt Huyền Minh không có bất cứ sự thương xót gì, ánh mắt của nàng băng lạnh vô tình, lạnh lùng nói: “Mặc dù là giết hết mười châu đã làm sao, đây đều là thứ các ngươi nợ chúng ta!”
Giọng điệu Huyền Minh đúng lý hợp tình, làm Lý Mộ lộ vẻ mặt giận dữ, hỏi ngược lại: “Trong vạn năm quá khứ, ma đạo các ngươi vì đoạt được thiên thư, thăm dò bí mật trường sinh, luôn luôn ở đại lục quấy động mưa gió, dân chúng vô tội chết ở dưới tay các ngươi, đâu chỉ ức vạn, rốt cuộc ai nợ ai?”
Sắc mặt Huyền Minh lạnh lùng như trước, nghiến răng nói: “Con cháu của những người đó, chết chưa hết tội!”
Lý Mộ nhìn trên mặt Huyền Minh mang theo một tia điên cuồng, sau khi hít thật sâu, cảm xúc dần dần bình tĩnh trở lại, hỏi: “Ngươi nói “Những người đó”, là người nào?”
Huyền Minh cười lạnh một tiếng, nói: “Những kẻ tự xưng là danh môn chính đạo, tổ tiên các ngươi, một đám vô sỉ vì lợi riêng, bội bạc!”
Lý Mộ lấy một cái ghế, ngồi ở đối diện Huyền Minh, tiếp tục hỏi: “Vạn năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thông qua thiên thư, Lý Mộ có thể thăm dò một bộ phận chân tướng vạn năm trước, nhưng đó đều là những đoạn ngắn rải rác, bọn Huyền Minh đều là người đích thân trải qua sự kiện vạn năm trước, nhất định so với Lý Mộ biết được càng nhiều.
Đối mặt Lý Mộ hỏi, Huyền Minh lại nhắm mắt lại, tựa như đối với chuyện vạn năm trước căn bản không muốn nhiều lời.
Lý Mộ nhìn nàng, trên mặt dần dần lộ ra cười lạnh, nói: “Muốn nói bội bạc, có ai so được với ma đạo các ngươi, năm đó cường giả chính ma lưỡng đạo cùng nhau chống dị thú, không biết bao nhiêu tiền bối hy sinh, mới đổi lấy mười châu yên ổn, lại nhìn xem hành vi của các ngươi vạn năm nay, các ngươi có xứng với tiền bối trong môn không?”
Hết chương 1079.