Ngũ hành chi thể tuy không hiếm thấy như hai kẻ trước, nhưng thường thường trong mấy trăm hơn một ngàn trẻ con mới sinh, mới có một người như vậy, thật sự có thể được các tông phái đạo môn phát hiện, hấp thu vào tông môn, đã ít lại càng ít.
Bình thường mà nói, ngũ hành chi thể, hắn mỗi ngày ở trên đường tuần tra, có lẽ có thể gặp được một hai người, chỉ là ngay cả chính bọn họ cũng không biết mà thôi.
Lý Mộ đang xem say sưa, khi mở ra một tờ, phát hiện một tờ này và trang tiếp theo không nối tiếp nhau.
Nội dung về thuần âm, thuần dương, cùng với ngũ hành chi thể còn chưa nói hết, đã cắt ngang, ngược lại nói về một loại thể chất khác, Lý Mộ cầm lấy sách nhìn nhìn, phát hiện ở giữa có một tờ bị người ta xé mất.
Kẻ lúc trước đọc sách, không yêu quý bộ sách chút nào cả, Lý Mộ lắc lắc đầu, mang quyển sách này thả lại chỗ cũ, lại ở trên giá sách của lão Vương lật một chút, bất ngờ ở trên quyển sách nào đó đào được một pháp thuật nhỏ thực dụng.
Liễm Tức Thuật làm pháp thuật cấp thấp thường gặp, học không khó, tác dụng lại rất lớn.
Nó có thể hữu hiệu che giấu pháp lực dao động trên thân người tu hành, chỉ cần tu vi không phải cao hơn mình quá nhiều, cho dù là mở Thiên Nhãn, cũng nhìn không thấu chi tiết của mình.
Lại tốn hơn nửa canh giờ, sau khi học xong Liễm Tức Thuật, Lý Mộ rời khỏi huyện nha, tới Vân Yên các, tính cùng Liễu Hàm Yên xâm nhập thảo luận vấn đề trù hoạch kiến lập nhà ma.
Liễu Hàm Yên đối với loại chỗ ăn chơi kiểu mới này không có khái niệm gì, Lý Mộ đời trước từng đi vài lần, đại khái rõ ràng cấu tạo trong đó, hai người sớm một ngày định ra phương án, thì có thể sớm một ngày khởi công, sớm một ngày ngưng phách.
Thương lượng với Liễu Hàm Yên xong chi tiết cụ thể, đã là buổi chiều, Lý Mộ thuận tiện thay quần áo, ở trà lâu thuyết thư một canh giờ.
Một mặt, là hắn đã đáp ứng Liễu Hàm Yên, nên giữ lại khách nhân cho trà lâu, một mặt khác, hấp thụ thêm một chút cảm xúc giận dữ, đối với hắn cũng không có gì xấu.
“Bạch Tố Trinh bởi vì xúc phạm thiên điều, ở sau khi sinh đứa nhỏ, bị Pháp Hải thu vào trong bát, trấn áp dưới tháp Lôi Phong...”
Lý Mộ hôm nay kể là 《 Bạch Xà Truyện 》, sửa chữa đối với tên địa danh trong đó, chùa Kim Sơn cũng sửa thành chùa miếu khác, để tránh lần sau gặp Huyền Độ, không dễ ăn nói.
《 Bạch Xà Truyện 》 Lý Mộ nửa tháng trước đã kể, chẳng qua chưa kể xong, chuyện xưa kể đến đoạn mấu chốt, hắn theo lệ thường cắt ngang, sau đó từ hậu đài chuồn khỏi cửa.
Từ cửa sau quán trà đi ra, là một ngõ nhỏ không người, Lý Mộ đang định vụng trộm chuồn đến phố trước, bên tai bỗng nhiên truyền đến một thanh âm.
“Bạch Tố Trinh cùng Hứa Tiên về sau thế nào?”
Lý Mộ ngẩng đầu, theo phương hướng thanh âm truyền đến nhìn lại, nhìn thấy một thiếu nữ áo trắng mười lăm mười sáu tuổi, ngồi ở đầu tường, đong đưa cẳng chân, nghiêng đầu nhìn hắn.
Lý Mộ nói: “Chuyện xưa hôm nay đã kể xong, cô nương nếu còn muốn nghe, lần sau lại tới.”
Thiếu nữ lắc lắc đầu, bất mãn nhìn Lý Mộ, nói: “Không được, ta muốn nghe ngay bây giờ.”
Lúc nói chuyện, đôi mắt long lanh trong suốt kia của nàng bỗng nhiên biến thành một đôi con ngươi xanh biếc dựng thẳng.
Yêu vật hóa hình!
Trong lòng Lý Mộ căng thẳng, lập tức thi triển Thiên Nhãn Thông, nháy mắt đã nhìn thấu bản thể của thiếu nữ này.
Thiếu nữ áo trắng ngồi ở đầu tường, thế mà lại là một con xà yêu!
Yêu vật hóa hình, Lý Mộ khẳng định đánh không lại, hắn trầm mặc một lát, sau khi trong lòng làm một phen cân nhắc, nói: “Nếu cô nương muốn nghe, vậy ta liền kể cho ngươi một chút đi...”
Thiếu nữ nói: “Ngươi kể từ đầu đi, phía trước ta chưa nghe.”
Lý Mộ không ngờ mình thế mà có một ngày bởi vì đoạn chương mà bị người nghe bắt được tại trận, ngại là xà yêu này hắn không phải đối thủ, chỉ có thể đằng hắng cổ họng, chậm rãi mở miệng.
“Bạch Tố Trinh là xà yêu tu luyện ngàn năm, vì báo đáp ân cứu mạng kiếp trước của thư sinh Hứa Tiên, hóa thành hình người, gả làm vợ Hứa Tiên...”
“Pháp Hải kể với Hứa Tiên Bạch Tố Trinh chính là xà yêu, Hứa Tiên nửa tin nửa ngờ. Về sau Hứa Tiên theo biện pháp của Pháp Hải ở tết Đoan Ngọ bảo Bạch Tố Trinh uống rượu có chứa hùng hoàng, Bạch Tố Trinh không thể không hiện ra nguyên hình, lại mang Hứa Tiên hù chết, Bạch Tố Trinh lên thiên đình đào trộm tiên thảo linh chi, mới cứu sống Hứa Tiên...”
“Pháp Hải mang Hứa Tiên lừa tới trong chùa cũng giam lỏng, Bạch Tố Trinh và Tiểu Thanh cùng nhau đấu pháp với Pháp Hải, nước dâng lên dìm chùa núi, lại bởi vậy thương tổn sinh linh khác. Bạch Tố Trinh bởi vì xúc phạm thiên điều, ở sau khi sinh con bị Pháp Hải thu vào trong bát, trấn áp ở dưới tháp Lôi Phong.”
“Hứa Sĩ Lâm đỗ kỳ thi lớn, được phong quan lớn, cứu ra phụ thân cùng mẫu thân của mình, rốt cuộc một nhà đoàn viên...”
...
Thiếu nữ xà yêu hừ lạnh một tiếng: “Hứa Tiên này, ngay cả nương tử mình cũng hại, thật sự là kẻ không biết tốt xấu!”
Lý Mộ miệng khô lưỡi khô, mím môi, hỏi: “Cô nương, chuyện xưa kể xong rồi, ta có thể đi rồi chứ?”
“Đợi chút.” Thiếu nữ từ trên tường nhảy xuống, nói: “Ta muốn hỏi thăm ngươi một người.”
Thấy xà yêu này như không có ác ý gì, Lý Mộ thoáng nhẹ nhàng thở ra, hỏi: “Người nào?”
Thiếu nữ hỏi: “Ngươi có từng thấy một người bộ dạng rất cao hay không?”
Xà yêu này bộ dạng thật ra rất xinh đẹp, chỉ là có chút thiếu tâm kế, Lý Mộ nói: “Người bộ dạng rất cao có rất nhiều, ta phải biết hắn bộ dáng thế nào, mới có thể trả lời vấn đề của ngươi.”
“Ồ...”
Thiếu nữ như có chút suy nghĩ, một lát sau, vươn bàn tay, ở trên không nhẹ nhàng miết một cái, trước mắt Lý Mộ, liền xuất hiện một mảng hình ảnh ánh sáng.
Trong hình ảnh ánh sáng đó hiện ra bộ dáng một nam tử cao gầy.
Trái tim Lý Mộ điên cuồng nhảy lên thình thịch, nam tử cao gầy hiện ra trong hình ảnh kia, chính là tên thằn lằn tinh kia chết ở trong tay Lý Mộ.
Thiếu nữ tới gần Lý Mộ, bỗng nhiên nói: “Tim của ngươi đập rất nhanh, ngươi từng gặp hắn, phải không?”
Lý Mộ vẻ mặt “chấn động”, nhìn thiếu nữ kia, hỏi: “Đây, đây là pháp thuật sao, ngươi là tiên nữ?”
Ở dưới tác dụng của Liễm Tức Thuật, chỉ cần xà yêu này chưa đến cảnh giới thứ tư, cho dù là mở Thiên Nhãn, cũng nhìn không thấu tu vi của Lý Mộ. Giờ phút này ở trong mắt nàng, Lý Mộ chính là một người thường, bị chiêu này kinh đến, hợp tình hợp lý.
Huống chi, nửa tháng đó ở hí lâu, kỹ năng diễn xuất của Lý Mộ đề cao rất nhiều, tuy còn không làm được hồn nhiên thiên thành không chút sơ hở, nhưng ứng phó loại trường hợp nhỏ này không thành vấn đề.
Thiếu nữ chưa phủ nhận, cũng chưa thừa nhận, chỉ là không hoài nghi Lý Mộ nữa, hỏi: “Hắn là thủ hạ của ta, ngươi từng gặp hắn sao?”
Lý Mộ lắc đầu nói: “Bẩm tiên tử, không có.”
Hết chương 114.