Lý Mộ hôm nay, so với khi đó không biết cường đại hơn bao nhiêu. Hắn lần nữa lặn vào đáy nước, tế đàn đáy nước, xuất hiện ở trong mắt hắn.
Sau khi tiêu hóa ký ức của Thiên Huyễn Thượng Nhân, phù văn trên tế đàn, trước kia hắn nhìn huyền ảo đến cực điểm, không còn có bất cứ bí mật nào đáng nói.
Đây là một trận pháp dưỡng thi tinh xảo, mượn dùng là thủy mạch này, mang thi thể trong tế đàn phong ấn ở nơi này.
Tế đàn này hiển nhiên đã dùng một lần, sau khi Tô Hòa chết, thân thể bất ngờ rơi vào, trận pháp khởi động lần nữa, hai mươi năm qua, thi thể trong trận pháp đã sinh ra linh trí, có được đạo hạnh cảnh giới thứ tư.
Tựa như là đã nhận ra Lý Mộ nhìn trộm, nữ thi lẳng lặng nằm ở trên tế đàn, mắt lần nữa mở ra.
Cùng lúc đó, Lý Mộ cảm nhận được, một lực hút cường đại, từ trong tế đàn bùng nổ, tựa như muốn mang hồn phách của hắn hút qua.
Nhưng, Lý Mộ lúc này, đã sớm không phải gà con lúc trước ngưng tụ một phách hai phách nữa.
Sáu phách của hắn đã hoàn toàn luyện hóa, ba hồn cũng hóa thành nguyên thần, lực hút này, căn bản không thể lay động chúng nó mảy may.
Nữ thi trợn tròn mắt, ánh mắt đối diện với Lý Mộ, một người một thi, đều rất bình tĩnh.
Lý Mộ không vào được.
Nàng cũng không ra được.
Trừ phi để thủy mạch này khô kiệt, vịnh Bích Thủy khô cạn, tế đàn không có linh lực ùa vào, tự nhiên sẽ mất đi hiệu lực, cũng là lúc nữ thi này ra khỏi trận.
Sau khi có được kinh nghiệm của Thiên Huyễn Thượng Nhân, Lý Mộ rất dễ dàng có thể nhìn ra, trận pháp này có thể vây khốn thi thể, mức giới hạn của thực lực chính là cảnh giới thứ năm. Khi nàng được linh lực tẩm bổ, tiến hóa thành cảnh giới thứ năm phi cương, không cần vịnh Bích Thủy khô héo, cũng có thể từ trong tế đàn đi ra.
Theo khí tức trên thân nữ thi kia, cùng với tốc độ tế đàn này tụ khí, nàng muốn tới cảnh giới thứ năm, đại khái còn cần mười năm.
Mà trong vòng nửa năm, Tô Hòa có thể tấn thăng cảnh giới thứ năm, đến lúc đó, trận pháp tế đàn này, liền cũng không vây được nàng nữa, nàng có thể rời khỏi nơi này bất cứ lúc nào.
Nữ thi đáy nước này, đối với Tô Hòa, đã không có gì uy hiếp nữa.
Từ đáy nước đi ra, dùng pháp lực hong khô quần áo, Lý Mộ chỉ điểm một lúc hai nữ quỷ kia tu hành, liền rời khỏi vịnh Bích Thủy.
Thiên Huyễn Thượng Nhân tuy là kiếp nạn của Lý Mộ, nhưng cũng là tạo hóa của hắn.
Gã thiếu chút nữa khiến Lý Mộ mất đi sinh mệnh lần thứ hai, nhưng cũng là gã, khiến Lý Mộ ở lúc Luyện Phách cảnh, đã có được kinh nghiệm cùng kiến thức tu hành giả Động Huyền.
Trong đầu hắn, trừ các pháp môn tà đạo kia, đối với việc phật, đạo, yêu, quỷ cũng biết không ít, chỉ đạo hai oán linh tu hành, nhẹ nhàng dễ dàng.
Rời khỏi vịnh Bích Thủy, Lý Mộ chưa về huyện thành, mà là đi tới chùa Kim Sơn.
Hắn bảo một tiểu hòa thượng thông truyền, sau một lát, Huyền Độ liền bước ra, cao hứng nói: “Lý thí chủ chẳng lẽ rốt cuộc nghĩ thông suốt, muốn quy y ngã phật...”
Lý Mộ nói: “Ta đến thăm Tiểu Ngọc cô nương.”
Huyền Độ có chút tiếc nuối, nói: “Tiểu Ngọc cô nương ở trong chùa rất tốt, chỉ là sát khí trong cơ thể nàng quá nặng, còn cần một đoạn thời gian, mới có thể hóa giải...”
Hắn mang Lý Mộ tới trước phật điện, Lý Mộ nhìn thấy một thiếu nữ mặc tăng y, cùng rất nhiều sa di quỳ gối trên bồ đoàn, miệng tụng pháp kinh phật môn, nàng tụng niệm mỗi một lần, sát khí trong cơ thể sẽ giảm đi một tia.
Lúc tụng kinh, nàng bỗng nhiên lòng có cảm giác, chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy Lý Mộ, nhanh chóng chạy tới, cao hứng nói: “Ân công!”
Lý Mộ cười cười, hỏi: “Ở nơi này quen rồi chứ?”
Thiếu nữ gật gật đầu, nói: “Quen, đại sư cùng các tiểu sư phụ đều đối với ta rất tốt.”
Nhìn thấy bộ dáng Tiểu Ngọc hôm nay, Lý Mộ liền yên tâm hơn rất nhiều.
Trước khi đến, hắn còn lo lắng nàng không thể buông xuống thù hận, tiến tới sẽ ảnh hưởng tâm tính, bây giờ xem ra, để Huyền Độ mang nàng đến chùa Kim Sơn, là một quyết định phi thường chính xác.
Nàng trước khi chết, lấy oán khí bản thân, lần đầu tiên thi triển chiêu đạo thuật kia, từ trong đó đạt được lợi ích cực lớn, từ âm linh trực tiếp tấn thăng đến cảnh giới thứ năm, nếu tâm tính bị lạc, trở thành ma đạo, Lý Mộ cũng phải gánh vác một bộ phận tội nghiệt rất lớn.
Sau khi thăm Tiểu Ngọc, Lý Mộ lại truyền nàng một ít công pháp quỷ đạo. Nàng đạo hạnh tuy cao, nhưng không hiểu vận dụng, cũng không hiểu phương pháp tu hành, về sau pháp lực sẽ không tăng trưởng nữa, biết được con đường quỷ tu tu hành, nàng liền có thể tiếp tục tu hành.
Huyền Độ nhìn Lý Mộ, hỏi: “Chuyện Tiểu Ngọc cô nương, triều đình không làm khó Lý thí chủ nữa.”
“Không có.” Lý Mộ lắc đầu nói: “Bệ hạ cố ý muốn mượn việc này, chấn nhiếp quan phủ địa phương, khiến bọn họ ước thúc quyền lực trong tay, không dám làm việc thiên tư trái pháp luật, coi thường mạng người nữa.”
Huyền Độ chắp hai tay, vui mừng nói: “A Di Đà Phật, xem ra việc này, chung quy vẫn là đánh tỉnh một số người trong triều.”
Lý Mộ nhớ tới một chuyện, hỏi: “Phổ Tể đại sư không ở trong chùa sao?”
Huyền Độ cười nói: “Sư thúc đi tổ đình Tâm Tông, tìm hiểu cảnh giới Tự Tại, không biết khi nào trở về, Lý thí chủ có việc tìm sư thúc sao?”
Tự Tại là cảnh giới thứ sáu của phật môn, đối ứng đạo môn Động Huyền, cao thủ như vậy, ở tổ đình Tâm Tông, cũng chưa có mấy vị, khó trách địa vị chùa Kim Sơn ở Tâm Tông cao như thế.
Lý Mộ nói: “Có chuyện, muốn kính nhờ Phổ Tể đại sư, nếu phương trượng không có, đành phải làm phiền Huyền Độ đại sư.”
Huyền Độ nói: “Lý thí chủ mời nói.”
Bạch Yêu Vương từng giúp Lý Mộ không ít, chỉ là bị tỷ muội Bạch Ngâm Tâm hút vài lần, không đủ để báo đáp ân này.
Lý Mộ tu vi phật môn cực thấp, không thể mang phật quang đưa vào bên trong quan tài băng kia, nhưng Huyền Độ là cảnh giới thứ tư đỉnh phong, cách cảnh giới thứ năm Pháp Tướng cũng chỉ có một bước, có hắn giúp, có lẽ có thể có một tia khả năng.
Sau khi nghe xong Lý Mộ nói, Huyền Độ gật gật đầu, nói: “Thiện danh Bạch Yêu Vương, bần tăng đã nghe nhiều, đã là việc của Bạch Yêu Vương, bần tăng liền theo ngươi đi một chuyến đi.”
Lý Mộ cùng Huyền Độ tới Dương huyện, trước tìm được yêu tinh chuột kia, bảo hắn thông báo thay.
Nửa canh giờ sau, Bạch Yêu Vương liền cưỡi mây mà đến.
Huyền Độ chắp hai tay lại: “Ra mắt Bạch Yêu Vương.”
Bạch Yêu Vương đáp lễ nói: “Huyền Độ đại sư, ngưỡng mộ đại danh đã lâu...”
Nói xong, hắn nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Tiểu huynh đệ có chuyện quan trọng gì phải không?”
Lý Mộ nói: “Ta lần này cùng Huyền Độ đại sư tới đây, là vì Yêu Vương phu nhân mà đến, Huyền Độ đại sư phật pháp cao thâm, có lẽ có biện pháp đánh thức thần hồn của nàng.”
Hết chương 265.