Liễu Hàm Yên vừa lúc từ trên lầu xuống dưới, nàng từng gặp Bạch Thính Tâm một lần, chưa từng gặp Bạch Ngâm Tâm, có chút nghi hoặc hỏi: “Các nàng...”
Lý Mộ nhìn Liễu Hàm Yên, nói với tỷ muội Bạch Ngâm Tâm: “Đây là thẩm thẩm của các ngươi sau này...”
Bạch Ngâm Tâm hơi hé môi, cuối cùng chưa gọi ra, Bạch Thính Tâm thì cười hì hì nói: “Chào thẩm thẩm...”
Liễu Hàm Yên vẻ mặt mê mang, đành phải nói với Lý Mộ: “Ngươi theo ta đi lên.”
Một lát sau, Vãn Vãn cùng Tiểu Bạch ngồi ở lầu một ăn bánh ngọt, Bạch Thính Tâm nhéo một miếng bánh đậu xanh, đưa vào trong miệng, dùng khóe mắt liếc Tiểu Bạch bên cạnh bàn, ghé đến bên tai Bạch Ngâm Tâm, nhỏ giọng nói: “Vị cô nương này thật xinh đẹp, ngay cả muội nhìn cũng thích...”
Bạch Ngâm Tâm nhìn bên cạnh một cái, nói: “Hồ yêu đương nhiên xinh đẹp...”
“A, cô ấy cũng là yêu sao?” Trên mặt Bạch Thính Tâm lộ ra nét bất ngờ, nói: “Nhưng trên người cô ấy không có yêu khí mà...”
Bạch Ngân Tâm nói: “Ai bảo muội trước kia không tu hành cho tốt, nếu muội bây giờ ngưng đan, sao có thể nhìn không ra?”
Bạch Thính Tâm nghĩ nghĩ, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Thì ra trong nhà hắn đã có một hồ ly tinh xinh đẹp, khó trách chúng ta trước kia không mê ngã được hắn...”
Bạch Ngâm Tâm nhìn nhìn nàng, nhắc nhở: “Đừng trách tỷ không nhắc nhở muội, nếu muội còn làm càn giống như trước, phụ thân sẽ không để muội đi ra nữa.”
“Được rồi được rồi muội biết rồi...” Bạch Thính Tâm bất đắc dĩ thở dài, nói: “Hắn so với chúng ta cũng không lớn hơn bao nhiêu, dựa vào cái gì phải gọi hắn thúc thúc, thật sự không cam lòng mà...”
Phòng lầu hai, Liễu Hàm Yên nhìn Lý Mộ, hỏi: “Hai đứa cháu gái này của ngươi là từ nơi nào toát ra...”
Vì thế Lý Mộ mang chuyện kết bái với Bạch Yêu Vương và Huyền Độ nói cho nàng, lại hỏi: “Tâm ý của ta đối với ngươi, trời đất chứng giám, ngươi sẽ không ghen với cả cháu gái chứ?”
Liễu Hàm Yên lườm hắn, hỏi: “Ngươi cảm thấy ta giống nữ nhân sẽ ghen bừa sao?”
Thật ra nàng vừa rồi thật sự có chút ghen, dù sao hai nữ tử này, ai cũng trẻ tuổi, ai cũng xinh đẹp, tuy dáng người không đầy đặn bằng nàng, nhưng vòng eo nhỏ nhắn kia, toàn bộ nữ nhân đều sẽ hâm mộ...
Ghen thì ghen, nhưng bị Lý Mộ nói thẳng ra như vậy, nàng đương nhiên không muốn thừa nhận.
Nghĩ đến chuyện Bạch Yêu Vương, nàng lại có chút cảm động, nói: “Bạch Yêu Vương đối với thê tử, thật là mối tình thắm thiết, ngươi nên học người ta cho tốt...”
Lý Mộ nói: “Ta đối với ngươi cũng là mối tình thắm thiết...”
Liễu Hàm Yên hừ nhẹ một tiếng nói: “Vậy Lý bộ đầu thì sao, ngươi vẫn luôn đeo thanh kiếm đó nàng tặng cho ngươi, ngươi có phải đối với nàng còn nhớ mãi không quên hay không...”
Bạch Ất kiếm vô tội trúng đạn, Lý Mộ không còn lời nào để chống đỡ.
Liễu Hàm Yên tuy sẽ luôn hỏi ra một số vấn đề ù ù cạc cạc, nhưng trên tổng thể thông tình đạt lý, sẽ không nắm mãi một vấn đề không nhả.
Lý Tứ từng nói, nữ nhân không ăn cơm có lẽ có, nhưng tuyệt đối không có nữ nhân không ghen, các nàng ghen đại biểu để ý, ngẫu nhiên ghen chút, cũng chưa hẳn là chuyện xấu.
Ở lại huyện Dương Khâu một buổi tối, giữa trưa hôm sau, Lý Mộ mang theo các nàng trở lại quận thành.
Sau khi đưa các nàng về nhà, Lý Mộ ngay lập tức tới nha môn.
Lần này về nha môn, hắn còn có trọng trách trong người.
Quận nha có thể liên thủ với Bạch Yêu Vương, diệt trừ Sở Giang Vương hay không, phải xem thái độ bên trên.
Triệu bộ đầu từ phòng trực thò đầu, nói: “Lý Mộ trở lại rồi à?”
Lý Mộ đi lên, hỏi: “Trầm đại nhân có đây hay không?”
Triệu bộ đầu nghĩ nghĩ, nói: “Nếu không phải chuyện gì quan trọng, tốt nhất đừng đi tìm Trầm đại nhân.”
Lý Mộ kinh ngạc nói: “Vì sao?”
Triệu bộ đầu thở dài, nói: “Hôm nay là ngày giỗ cha mẹ vợ con của Trầm đại nhân, ngày này bốn năm trước, Sở Giang Vương giết cả nhà Trầm đại nhân, đại nhân ngày này mỗi năm, đều sẽ nhốt mình ở trong phòng, ai cũng không gặp.”
Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Nếu là như thế, ta càng cần gặp hắn.”
Hắn tới trước cửa một phòng của hậu nha, nâng tay gõ gõ cửa.
Hồi lâu sau, trong phòng mới truyền đến thanh âm, “Bản quan hôm nay nghỉ, không có việc gì, đừng làm phiền ta.”
Lý Mộ đứng ở cửa, nói: “Đại nhân hôm nay nếu là không tiện, Lý Mộ ngày mai lại đến, nhưng, đây có lẽ là cơ hội tốt nhất diệt trừ Sở Giang Vương, kéo dài lâu, không biết sẽ xảy ra biến cố hay không?”
Rầm!
Lý Mộ vừa dứt lời, đang muốn xoay người rời khỏi, chỉ nghe thấy trong phòng truyền đến một đợt tiếng cái bàn lộn một vòng, đồ sứ vỡ vụn, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, Trầm quận úy dùng sức cầm lấy bờ vai của hắn, nói: “Vào nói!”
Trong phòng hỗn độn vô cùng, tràn đầy mùi rượu, Lý Mộ tìm một cái ghế ngồi xuống, nói: “Bạch Yêu Vương đã đáp ứng, giúp quận nha, diệt trừ Sở Giang Vương, Huyền Độ đại sư vừa mới thăng cấp cảnh giới thứ năm, cũng đáp ứng ra tay.”
Trầm quận úy ánh mắt sắc bén, một tay vỗ ở trên bàn, hỏi: “Lời này thật không?”
“Thật.” Lý Mộ gật gật đầu, lại nói: “Nhưng Bạch Yêu Vương có một điều kiện.”
Trầm quận úy hỏi: “Điều kiện gì?”
Lý Mộ nói: “Hắn muốn hồn lực của Sở Giang Vương và quỷ tướng dưới trướng hắn.”
Trầm quận úy vung tay lên, nói: “Việc này, bản quan có thể đại biểu quận nha đáp ứng hắn.”
Quận nha muốn diệt Sở Giang Vương đã lâu, nhưng thứ nhất, bọn họ căn bản tìm không thấy nơi Sở Giang Vương ẩn nấp, trong mười tám quỷ tướng, từng gặp Sở Giang Vương, chỉ có đệ nhất quỷ tướng, cũng chỉ có hắn có thể trực tiếp tiếp xúc đến Sở Giang Vương.
Thứ hai, chỉ dựa vào lực lượng quận nha, cũng căn bản không làm gì được Sở Giang Vương.
Nhưng nếu là quận nha cộng thêm thế lực Bạch Yêu Vương, lực lượng Huyền Độ, tiêu diệt Sở Giang Vương, không có bất cứ sự hồi hộp nào.
Tỷ muội Bạch Ngâm Tâm đã đến, đại biểu chính là thành ý của Bạch Yêu Vương.
Sau khi từ chỗ Lý Mộ được biết ý nguyện hợp tác của Bạch Yêu Vương, Trầm quận úy không trì hoãn, lập tức đi tìm quận thủ và quận thừa bàn bạc.
Từ sau khi Lý Mộ giết bốn quỷ tướng dưới trướng Sở Giang Vương, Bắc quận mười ba huyện, sự kiện liên tục xảy ra, nhưng gặp chuyện không phải dân chúng tầm thường, mà là người tu hành.
Trong vài ngày ngắn ngủn, đã có mấy tu hành giả Tụ Thần ly kỳ mất tích.
Nửa canh giờ sau, Trầm quận úy lần nữa về tới quận nha, nói với Lý Mộ: “Chỉ cần Bạch Yêu Vương đáp ứng ra tay, hồn lực Sở Giang Vương và quỷ tướng dưới trướng y, hắn có thể lấy đi hết.”
Ở trên chuyện đối phó Sở Giang Vương, quận nha cùng Bạch Yêu Vương có mục tiêu chung.
Bạch Yêu Vương cần hồn lực của Sở Giang Vương, quận nha muốn Bắc quận an bình, bọn họ đều muốn Sở Giang Vương chết.
Trầm quận úy tiếp tục nói: “Bạch Yêu Vương nơi đó, do ngươi phụ trách liên hệ, chúng ta sẽ mau chóng liên hệ cơ sở ngầm bố trí dưới trướng Sở Giang Vương, nghĩ cách tìm được nơi hắn ẩn nấp.”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Giao cho ta.”
Hết chương 269.