Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355. Đế Khí (1)

316-360 - Chương 355. Đế khí (1)
Chương 355. Đế khí (1)

Vô luận là ở Thần Đô hay ở các quận, quan viên ra từ cùng thư viện, trên quan hệ thiên nhiên sẽ thân mật, biểu hiện ở trên triều đường, sẽ trở thành từng cái đoàn thể ngưng tụ.

Hoàng cung.

Đã là đêm khuya.

Nữ hoàng bệ hạ đứng ở trong cung điện trống trải, uy nghiêm trước mặt người ta không còn nữa, trên mặt còn lưu lại vẻ giận dữ, vì chuyện buổi chầu sớm mà tức giận.

Nàng nhìn bốn phía, muốn tìm một người trò chuyện, nói hết phiền muộn trong lòng, lại tìm không thấy một người.

Trên thực tế, từ ba năm trước, khi nàng bị ép đi lên vị trí này, liền đã không có ai có thể nói chuyện.

Người kia nói không sai, ngồi ở vị trí này, nàng sẽ chậm rãi mất đi người thân, mất đi bạn bè, không có ai sẽ thổ lộ thật lòng đối với nàng, phụ mẫu nàng, xưng hô nàng là bệ hạ, muốn nàng truyền ngôi cho con em Chu gia, bạn bè trước kia của nàng, hôm nay đối với nàng chỉ còn tôn kính cùng sợ hãi.

Nàng đạt được mọi thứ người khác muốn, lại mất đi mọi thứ mình muốn.

Nàng đi đến ngoài điện, ngẩng đầu nhìn bầu trời đỉnh đầu, bỗng nhiên nhớ tới một người.

Lý phủ.

Trong lòng Lý Mộ ôm Tiểu Bạch, đang ngủ say, trước mắt bỗng nhiên có sương trắng tràn ngập.

Một bóng người quen thuộc xuất hiện ở trước mắt hắn.

Lý Mộ đã lâu chưa gặp một nhân cách khác của mình, lần nữa nhìn thấy nàng, thế mà lại cảm giác có chút thân thiết, cùng nàng vung tay bắt chuyện, nói: “Đã lâu không gặp.”

Hai nhân cách ở chung, tuy ngay từ đầu có chút không quá vui vẻ, nhưng cũng may nàng không phải mỗi ngày đều xuất hiện, cũng không phải mỗi lần xuất hiện đều tra tấn Lý Mộ, Lý Mộ đối với nàng, cũng không còn sợ như lúc bắt đầu.

Nữ tử mỹ mạo sắc mặt có chút khó coi, cũng không để ý tới Lý Mộ.

Trong lòng Lý Mộ lộp bộp một cái, đoán nàng có phải tới tháng hay không, không biết tâm ma có thể tới tháng hay không?

Vì tránh nàng giận chó đánh mèo mình, Lý Mộ chuẩn bị chuồn mất.

Ngay sau đó, hắn phát hiện cảnh vật trước mắt biến đổi, hai người xuất hiện ở một đỉnh núi.

Đỉnh núi có một đình nghỉ mát, giờ phút này, hai người ngồi ở trong đình, trước mặt bày mấy món ăn tinh xảo, hương thơm phả vào mũi, khiến Lý Mộ nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

Hắn ở trong lòng âm thầm oán giận, đây rốt cuộc là mộng cảnh của ai, vì sao nàng khống chế đối với mộng cảnh, so với mình còn thuần thục hơn?

Cảnh sắc chung quanh là chân thật như thế, Lý Mộ có thể nghe được chim hót, có thể ngửi được mùi hoa, thậm chí còn có gió núi thổi tới trên mặt hắn, mấy món ăn trước mắt, càng là sắc hương vị đều đủ, thậm chí khiến Lý Mộ bắt đầu hoài nghi, đây rốt cuộc là mộng cảnh, hay là hiện thực.

Truyền thuyết cường giả thượng tam cảnh, có thể thi triển một loại thần thông giá mộng, có thể dùng ý thức của mình, xâm nhập mộng cảnh của người khác, hơn nữa tự do dệt nội dung giấc mơ, người bị gía mộng, căn bản không phân biệt rõ mộng cảnh cùng hiện thực, thậm chí sẽ vĩnh cửu trầm luân trong đó

Lý Mộ nhìn trái nhìn phải, không ngăn được phát ra một tiếng cảm thán, thuật giá mộng trong truyền thuyết, cũng chỉ thế này thôi nhỉ?

Lý Mộ thử nhìn thoáng qua nữ tử đối diện, hỏi: “Tâm tình không tốt?”

Nữ tử chưa trả lời, nhưng đáp án lại viết ở trên mặt.

Lý Mộ cũng không biết một tâm ma có tâm tình gì không tốt, dùng bầu rượu trên bàn đều tự rót chén rượu cho hai người, nói: “Tâm tình ngươi đã không tốt, ta liền uống cùng ngươi vài chén.”

Hắn mang rượu trong chén của mình uống một hơi cạn sạch, khẽ thở dài.

Nữ tử nhìn hắn một cái, hỏi: “Ngươi thở dài cái gì?”

Cùng một ‘mình’ khác không có gì cần giấu diếm, Lý Mộ từ từ nói: “Đáng tiếc ta không phải Trương đại nhân, nếu không, hôm nay ở trên buổi chầu sớm, sẽ không để bệ hạ một mình đối mặt bách quan.”

Nữ tử nhíu nhíu đuôi lông mày, nhìn Lý Mộ một cái, nói: “Nữ nhân đó có cái gì tốt, chẳng qua là loạn đảng cướp đoạt chính quyền, đáng giá ngươi ủng hộ cô ta như vậy?”

Phành!

Lý Mộ đập mạnh chén rượu ở trên bàn đá, đứng bật dậy, không khách khí nói: “Ngươi bất kính với bệ hạ nữa, ta liền trở về, rượu này ngươi uống một mình đi!”

Ăn của người miệng ngắn, cầm của người nhũn tay.

Cầm nhiều chỗ tốt như vậy của nữ hoàng, Lý Mộ không thể ở trên triều đường ủng hộ nàng, nếu ngay cả trong mơ cũng không thể ủng hộ, lần sau thu chỗ tốt của nữ hoàng, chỉ sợ lương tâm hắn cũng sẽ bất an.

Nữ tử kia không ngờ câu này sẽ chọc giận Lý Mộ, ánh mắt ở trên người hắn nhìn quét qua, cúi đầu nói: “Được rồi, ta không nói xấu nàng nữa, ngươi ngồi xuống đi.”

Lý Mộ không biết tâm ma người khác là bộ dáng gì, nhưng tâm ma của hắn, tựa như có chút khác với số đông.

Nàng đối với ăn mòn ý thức chính của Lý Mộ, chiếm cứ thân thể hắn hiển nhiên không quá hứng thú, ngược lại không quá hữu hảo đối với nữ hoàng, chẳng lẽ là bởi vì ghen tị?

Nói tới, Lý Mộ ngay từ đầu đối với nữ hoàng, cũng có chút ghen tị.

Dù sao, nàng tuổi còn trẻ, đã quyền cao chức trọng, không đến ba mươi tuổi, đã bước vào thượng tam cảnh, ai nghe xong sẽ không hâm mộ?

Chẳng lẽ, nữ tử này sinh ra, chính là vì lòng ghen tị của Lý Mộ?

Tu hành quả nhiên từng bước nguy cơ, một chút cảm xúc nho nhỏ trong lòng, cũng có khả năng bị phóng đại vô hạn, tâm ma không có thực thể, muốn vượt qua hoặc là tiêu diệt nàng, còn cần dựa vào tu hành trong lòng hắn.

Nữ tử mỹ mạo khẽ nhấp ngụm rượu, hỏi: “Ngươi cùng nàng chưa từng gặp mặt, vì sao phải bảo vệ nàng như thế?”

Lý Mộ nói: “Bệ hạ lấy chân thành đối đãi ta, ta tự nhiên thật lòng đối với bệ hạ. Huống hồ, bệ hạ tuy là nữ nhi, nhưng so với các đời hoàng đế Đại Chu, sự anh minh thánh hiền của nàng, cũng nên ở hàng ngũ đứng đầu. Nữ tử Bắc quận hàm oan mà chết, triều đình bao che cẩu quan, bệ hạ chủ trì công đạo cho nàng ấy; Thư viện đã thành bệnh lâu năm của Đại Chu, học sinh thư viện kết bè kết cánh, nắm giữ triều chính, trong triều không ai dám nhắc tới, chỉ có bệ hạ duệ ý tiến thủ, dũng cảm cải cách, người như vậy, chẳng lẽ không đáng giá tôn kính, không đáng giá ủng hộ sao?”

Lý Mộ nói xong, ngửa đầu dốc một chén rượu, trong lòng âm thầm đáng tiếc.

Đoạn lời này nếu để nữ hoàng nghe được, nàng cao hứng, nói không chừng lại sẽ thưởng hắn bảo bối gì, đáng tiếc hắn ngay cả cơ hội nhìn thấy nữ hoàng cũng không có, chỉ có thể ở trong mơ lẩm bẩm.

Nữ tử nhìn Lý Mộ một lần thật sâu, cuối cùng chưa nói ra cái gì nữa, một mình buồn bực uống rượu.

Lý Mộ tuy tò mò, nhưng cũng chưa hỏi nhiều.

Một nhân cách sinh ra ý thức của mình, nói từ trên trình độ nào đó, là một người khác hoàn toàn, họ có cuộc đời, thân phận tự mình tưởng tượng ra. Lý Mộ trước kia từng xem một bộ phim, nhân vật chính trong đó có được mười nhân cách thân phận khác nhau, bọn họ giới tính, tuổi, thân phận đều không giống nhau, giữa nhân cách khác nhau, còn có thể giết chóc lẫn nhau.

Hết chương 355.

Bình Luận (0)
Comment