Lý Mộ thật sự không rõ, trong đó thế mà còn có nội tình như thế, tiếp tục nghe Mai đại nhân kể.
“Đế khí là niệm lực dân chúng Đại Chu ngưng tụ, Đại Chu ba mươi sáu quận, thông qua quốc miếu thu thập niệm lực dân chúng, hội tụ ở tổ miếu, sẽ dần dần thai nghén ra một luồng đế khí, đế khí này, có thể làm phàm nhân thăng cấp Siêu Thoát, trước kia đều sẽ truyền cho đế vương, cam đoan vương triều Đại Chu kéo dài.”
Tu hành không phải là không có đường tắt, có một số đường tắt, thậm chí có thể một bước lên trời.
Tiểu Ngọc lấy thân thể phàm nhân, cảm thiên động địa, liên tục tấn thăng năm cảnh giới.
Thủ đoạn của hoàng thất Đại Chu hiển nhiên càng thêm cao minh, bọn họ mượn niệm lực ức vạn dân chúng tu hành, khiến trong hoàng tộc vĩnh viễn có cường giả thượng tam cảnh tồn tại, cam đoan hoàng quyền kéo dài.
Chỉ là, một lần trước hoàng quyền luân phiên, một luồng đế khí này, bị người ngoài đạt được, dẫn tới hoàng tộc họ Tiêu mất đi cơ hội.
Khó trách nữ hoàng bệ hạ có thể thuận lợi kế vị như thế, sau Đế, Đại Chu đã có dấu hiệu suy bại, lòng dân từng năm hạ xuống, một luồng đế khí trước, trải qua hai đời hoàng đế, mới thật không dễ gì hình thành.
Nói cách khác, hoàng tộc họ Tiêu, đã có mấy chục năm không có cường giả thượng tam cảnh sinh ra, hai đời hoàng đế phía trước, tu vi đều dừng lại Động Huyền, nếu là không còn cường giả trấn quốc, chỉ sợ không chấn nhiếp được quốc gia xung quanh nữa, càng đừng nói còn có yêu quốc cùng quỷ vực như hổ rình mồi.
Mặc dù là họ Tiêu không muốn nữa, cũng chỉ có thể tạm thời để nữ hoàng kế vị.
Chu gia chính là biết một điểm này, mới có thể chiếm một cái tiện nghi thật lớn này của Tiêu thị.
Mai đại nhân nhìn Lý Mộ, nói: “Ngươi là người của bệ hạ, ta không hy vọng ngươi giống với người khác, hiểu lầm bệ hạ.”
Lý Mộ gật gật đầu, trịnh trọng nói: “Ta biết rồi.”
Mai đại nhân hỏi: “Trừ những thứ này, ngươi còn có cái gì muốn hỏi không?”
Lý Mộ nghĩ nghĩ, hỏi: “Truyền thuyết tiền thái tử thích nam nhân, cùng bệ hạ chỉ là vợ chồng mặt ngoài, có phải thật hay không?”
Phành!
Lý Mộ mới nói ra miệng, trên đầu đã trúng một đòn của Mai đại nhân.
Mai đại nhân trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Ta không phải từng báo cho ngươi, không được dị nghị bệ hạ sao, nếu để người khác của nội vệ nghe được, thế nào cũng phải mang ngươi treo lên đánh...”
Lý Mộ day day đầu, nói: “Cái này không phải ở trước mặt ngươi sao...”
Mai đại nhân hừ lạnh một tiếng, nói: “Ở trước mặt ta cũng không thể.”
Lý Mộ liên tục lắc đầu: “Được được được, ta về sau không hỏi nữa...”
Hóng hớt là thiên tính của nhân loại, người địa vị càng cao, tâm lý hóng hớt của mọi người đối với nàng lại càng nặng, không chỉ Lý Mộ, Thần Đô không ít người đều đang hóng hớt chuyện này.
“Được rồi, bệ hạ ban thưởng ta đã đưa đến, ta về cung.” Mai đại nhân tức giận nhìn hắn một cái, nói: “Bệ hạ băng thanh ngọc khiết, về sau không thể ở sau lưng tùy tiện nghị luận nàng, không chỉ có ngươi không thể nghị luận, cũng không thể để người khác nghị luận!”
Lý Mộ đứng thẳng người, nghiêm nghị nói: “Tuân mệnh!”
Hắn ngày thường Mai tỷ tỷ dài Mai tỷ tỷ ngắn, quả nhiên không nói vô ích, nàng cuối cùng vẫn từ khía cạnh trả lời Lý Mộ, thỏa mãn tâm lý hóng hớt của hắn.
Một cái băng thanh ngọc khiết, đã giải nghi hoặc trong lòng Lý Mộ.
Ngọn lửa hóng hớt dập tắt, Lý Mộ nhìn thấy Trương Xuân đứng ở cửa sảnh bên, hỏi: “Đại nhân, có muốn ăn lê hay không, lê này rất ngọt, là lê cống bệ hạ ban cho...”
Trương Xuân đi ra, hỏi: “Ngươi làm chuyện gì, bệ hạ vì sao bỗng nhiên thưởng ngươi?”
Lý Mộ nói: “Không làm gì cả, khả năng lê cống Giang Âm quận quá nhiều, bệ hạ một mình ăn không nổi...”
Trương Xuân nghe vậy, nhìn Lý Mộ một cái, cực kỳ muốn ‘xì’ hắn một tiếng.
Cho dù là bệ hạ lê cống ăn không hết, muốn ban cho các quan viên, cũng không có lý do bỏ qua hắn đường đường Thần Đô lệnh, ban cho bộ đầu Thần Đô nha.
Huống chi, bệ hạ ban cho một tòa nhà, cùng ban cho một thùng lê, là ý nghĩa hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Người bởi vì lập công lao, được bệ hạ ban cho tòa nhà có không ít.
Một thùng lê này, tuy giá trị rất thấp, so ra kém nhà quan, nhưng nó đại biểu là đế tâm.
Cái này nói rõ, trong lòng bệ hạ có Lý Mộ, cho dù là không lập công lao gì, bệ hạ cũng có thể ở lúc rời giường, lúc ngủ, lúc ăn cơm nhớ tới hắn...
Đây là thiên ân cỡ nào?
Trương Xuân cầm một quả lê, cắn rốp một miếng, nói: “Lê cống cái gì, chua quá!”
Hắn mang quả lê đó cắn ở trong miệng, hai tay lại từ trong rương cầm hai quả, nghênh ngang bỏ đi.
Tiểu Bạch cắn lê, nói: “Lê này rõ ràng rất ngọt mà, không chua chút nào cả...”
Lý Mộ nói: “Có thể là hắn trùng hợp chọn một quả chua đi...”
Hắn phất phất tay với Vương Vũ ở cửa, nói: “Đây là lê cống bệ hạ ban cho, cầm chia cho các huynh đệ đi...”
Vẻn vẹn một rương lê cống, lại là vũ khí sắc bén thu mua lòng người, thừa dịp cơ hội này, vừa lúc mua chuộc lòng người một đợt cho mình cùng nữ hoàng bệ hạ.
Mai đại nhân nói không sai, dân gian rất nhiều người đối với quá trình nữ hoàng đoạt vị rất có dị nghị, mặc dù là quan lại Đại Chu, có một bộ phận rất lớn, cũng không vừa mắt nữ tử làm đế.
Lý Mộ nói với đám người được Vương Vũ gọi tới: “Ăn xong thì ra ngoài tuần tra, nếu là phát hiện có hành vi nào vi phạm pháp lệnh, các ngươi không xử lý được, thì tới tìm ta...”
Đám bộ khoái đều tự nhận lê, nói với Lý Mộ: “Cảm ơn đầu nhi!”
Lý Mộ phất phất tay: “Đây là bệ hạ ban cho các ngươi, muốn cảm ơn thì cảm ơn bệ hạ...”
Hoàng cung.
Trường Nhạc điện.
Trong hư không trong điện, có một hình ảnh lẳng lặng chảy xuôi.
Nữ quan trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng, nói: “Người này lại vô lễ đối với bệ hạ, không bằng mang hắn bắt vào nội vệ, dạy dỗ một phen hẳn hoi!”
Mai đại nhân từ ngoài điện tiến vào, nhìn thấy trong hình ảnh kia thể hiện ra cảnh tượng Thần Đô nha, lại nghe được lời của nữ quan trẻ tuổi, đã ý thức được đã xảy ra chuyện gì, nói: “Bệ hạ, Lý Mộ tuy nói chuyện càn rỡ một chút, nhưng hắn đối với bệ hạ, tuyệt đối là trung thành và tận tâm, khắp nơi ủng hộ bệ hạ, nghĩ cho bệ hạ...”
Nữ quan trẻ tuổi lạnh mặt nói: “Lần này nếu không dạy dỗ hắn cẩn thận, không biết hắn về sau còn có thể nói ra lời gì mạo phạm bệ hạ.”
Nữ hoàng sắc mặt bình tĩnh, tựa như không tức giận chút nào cả, chỉ là nói: “Mai vệ, ngày mai lại đưa cho hắn một thùng lê cống đi.”
Mai đại nhân khom người nói: “Tuân chỉ.”
Nữ quan trẻ tuổi khó chịu nói: “Bệ hạ...”
“Bệ hạ, chúng ta lui xuống trước.”
Mai đại nhân kéo tay nàng, kéo nàng đến ngoài điện, nữ quan trẻ tuổi hất tay nàng, bất mãn nói: “Hắn bất kính đối với bệ hạ, ngươi vì sao luôn che chở hắn?”
Hết chương 357.