Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 361 - Chương 361. Tỷ Phu (3)

361-405 - Chương 361. Tỷ phu (3)
Chương 361. Tỷ phu (3)

Một lát sau, Âm Âm mới ngẩng đầu nhìn về phía Lý Mộ, nghi hoặc nói: “Đại nhân sao có thể quen biết Hàm Yên tỷ tỷ?”

Lý Mộ giải thích: “Hơn một tháng trước, ta mới từ Bắc quận điều đến Thần Đô, trước đó, ta cùng Hàm Yên Vãn Vãn cùng nhau ở Bắc quận.”

Nghe lời của hắn, tựa như rất thân mật cùng Liễu tỷ tỷ với Vãn Vãn. Âm Âm nhìn Lý Mộ vài lần, tò mò hỏi: “Xin hỏi đại nhân cùng Hàm Yên tỷ tỷ quan hệ là...”

Lý Mộ cười cười, nói: “Nàng là thê tử chưa lấy về của ta.”

“A...”

Âm Âm phát ra một tiếng thét kinh hô, che miệng, ánh mắt lộ ra bất ngờ cùng chấn động, sau khi phục hồi tinh thần lại, ngay cả đàn cũng không để ý, nhanh chóng chạy về phía hậu đài.

Trong đại sảnh, còn có chút khách chưa rời khỏi, nghe được hai người vừa rồi đối thoại, đều là ngây ra ở tại chỗ.

“Không phải chứ, Hàm Yên cô nương là thê tử chưa lấy về của hắn?”

“Cái này sao có khả năng, hắn nhất định đang nói bậy!”

“Chỉ hắn, cũng xứng đôi Liễu cô nương?”

“Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cái bộ... , cái, cái bộ dạng này đẹp thì ghê gớm lắm à, Liễu cô nương là loại người nông cạn đó sao?”

...

Bên tai Lý Mộ truyền đến tiếng ồn ào, ánh mắt những người này nhìn hắn cực kỳ không tốt, trong không khí tràn ngập mùi chua xót.

Rất nhanh, hậu trường liền truyền đến tiếng bước chân hỗn độn, Âm Âm cô nương dẫn theo mấy nữ tử chạy ra.

“Ở nơi nào ở nơi nào?”

“Phu quân của Hàm Yên tỷ tỷ ở nơi nào?”

“Á, đừng chen ta, ta xem trước...”

...

Mấy nữ tử từ hậu đài chạy ra, quay chung quanh Lý Mộ, cao thấp trái phải toàn phương vị đánh giá.

“Bộ dạng cũng được, xứng đôi Hàm Yên tỷ tỷ.”

“Chỉ là tuổi có hơi nhỏ, ít nhất so với Hàm Yên tỷ tỷ nhỏ hơn ba tuổi nhỉ...”

“Ài, nữ hơn ba, ôm gạch vàng, tuổi không phải vấn đề...”

Âm Âm ho nhẹ một tiếng, nói: “Các ngươi chú ý chút, đừng vô lễ đối với tỷ phu.”

Một nữ tử nhìn Lý Mộ, không tin nói: “Ngươi thật là phu quân của Hàm Yên tỷ tỷ?”

Lý Mộ nói: “Bây giờ còn không phải.”

Nữ tử kia nói: “Ngươi như thế nào mới có thể chứng minh...”

Lý Mộ vung tay, trước mặt mấy người, xuất hiện hình ảnh Liễu Hàm Yên cùng Vãn Vãn.

“A, tỷ phu biết pháp thuật!”

“Là Hàm Yên tỷ tỷ cùng Vãn Vãn, Vãn Vãn con bé này, mặt sao lại tròn lên rồi...”

“Tỷ phu là tu hành giả sao, lần này không có ai dám dây dưa Hàm Yên tỷ tỷ nữa...”

Một chiêu này của Lý Mộ, đã hoàn toàn chấn nhiếp mấy nữ tử, cũng đã chứng thật thân phận của hắn, mấy người ở trước mặt Lý Mộ, lập tức trở nên quy củ hẳn lên.

“Chào tỷ phu, ta tên Diệu Diệu.”

“Ta tên Hân Hân.”

“Ta tên Thập Lục.”

“Tỷ phu gọi ta Tiểu Thất là được.”

...

Liễu Hàm Yên rất sớm đã vào nhạc phường, nữ tử cùng thời với nàng, có người đã rời khỏi, có người nhân lúc trẻ tuổi, gả cho nhà giàu làm thiếp, còn có người dứt khoát làm ngoại thất của người khác, tuổi cùng tư cách của nàng, ở trong nhạc phường rất cao.

Đến nhạc phường một chuyến, có thêm mấy cô em vợ, cảm nhận được các nàng chân thành tha thiết biểu lộ cảm tình, Lý Mộ cũng vui cho Liễu Hàm Yên.

Hắn cười cười với các nữ tử, nói: “Hàm Yên cần xấp xỉ một năm sau mới có thể đến Thần Đô, đến lúc đó các ngươi liền có thể gặp được nàng, ta tên Lý Mộ, làm việc ở Thần Đô nha, các ngươi nếu gặp phiền toái gì, có thể đến Thần Đô nha tìm ta.”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Diệu Diệu hiện ra nét nghi hoặc, lẩm bẩm: “Lý Mộ... , cái tên này, tựa như từng nghe ở nơi nào.”

Rất nhanh, nàng đã nhớ tới cái gì, đám người Âm Âm, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt chấn động.

“Tỷ phu chính là Lý Mộ...”

“Lý Mộ thu thập con em đám quan viên, đại náo Hình bộ?”

“Là tỷ phu bảo lão thiên gia đánh chết Chu Xử, còn ở Hình bộ mắng to Chu thị lang. Trời ạ, ngày đó ta còn ở bên ngoài Hình bộ xem náo nhiệt...”

Rất nhanh, trong ánh mắt mấy người nhìn Lý Mộ, liền bắt đầu lóe ra đốm sao.

Hơn một tháng qua, dân chúng sinh hoạt ở Thần Đô, có lẽ chưa từng thấy Lý Mộ, nhưng tuyệt đối từng nghe tên của hắn.

Thu thập công tử ăn chơi, đại náo Hình bộ, bức bách một số quan viên nào đó sửa chữa luật pháp, huỷ bỏ lấy bạc chuộc tội, từ trên căn bản mưu cầu phúc lợi cho dân chúng.

Giải oan cho kẻ chết uổng, dẫn động trời phạt, đánh chết trẻ hư Chu Xử, trừ bỏ một mối hại lớn cho Thần Đô, càng bị vô số người tận mắt thấy.

Tuy chưa từng gặp hắn, nhưng trong lòng các nàng, đã sớm khâm phục không thôi đối với hắn.

Âm Am trợn to đôi mắt đẹp, nhìn Lý Mộ, hỏi: “Tỷ phu, ngài, ngài thật là Lý Mộ kia sao?”

Lý Mộ cười nói: “Thần Đô nha chỉ có một người tên Lý Mộ.”

“Oa, thì ra tỷ phu lợi hại như vậy!”

“Xem về sau ai còn dám dây dưa bắt nạt chúng ta!”

Tiểu Thất cùng Thập Lục tuổi nhỏ nhất, bộ dáng chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, cao hứng nhảy bật lên, kéo cánh tay Lý Mộ, hoan hô nhảy nhót nói: “Chúng ta về sau cũng có chỗ dựa rồi...”

Tiểu Bạch đứng ở bên cạnh, nhìn có chút lo lắng, nhưng những người này là bạn của Liễu tỷ tỷ, nàng cũng chỉ có thể lo lắng nhìn.

Lý Mộ không am hiểu ứng phó trường hợp này, rút đôi tay về, nói: “Được rồi, ta còn cần ra bên ngoài tuần tra, các ngươi nếu gặp được khó khăn gì, nhớ đi đô nha tìm ta.”

Ở nhạc phường đã một hồi lâu, Lý Mộ cáo biệt với các nữ tử, dẫn theo Tiểu Bạch rời khỏi Diệu Âm các.

“Tạm biệt tỷ phu!”

“Phải thường tới nơi này thăm chúng ta nha...”

“Chúng ta giữ lại vị trí tốt nhất cho ngươi, không cần bạc...”

Âm Âm nhìn bóng lưng hắn rời khỏi, nói: “Không ngờ được Hàm Yên tỷ tỷ đã tìm được phu quân, thực cảm thấy cao hứng thay tỷ ấy...”

Tiểu Thất nói: “Tỷ phu thật sự lợi hại, ta ngày đó ở bên ngoài Hình bộ, nghe được hắn trước mặt quan viên Hình bộ, mắng Chu thị lang là cái thá gì. Đó là Chu gia đấy, trừ tỷ phu, Thần Đô ai dám đắc tội Chu gia...”

Thập Lục vẻ mặt hạnh phúc, nói: “Hì hì, tỷ phu lợi hại mới tốt, về sau xem ai còn dám bắt nạt chúng ta...”

Nhạc sĩ cùng con hát, địa vị ở trong lòng mọi người, tuy so với kỹ nữ lấy sắc dụ người tốt hơn một ít, nhưng vẫn ở hàng ngũ thấp hèn.

Ngày thường quan to quý nhân đến nhạc phường nghe khúc tuy nhiều, nhưng thật sự để mắt các nàng, lại không có mấy ai, làm nhạc sĩ, lúc ra màn diễn tấu, bị người khác quấy rầy là chuyện thường, trong đó, có một số khách nhân sẽ giữ lễ, có khách nhân, hành vi cực kỳ quá phận, các nhạc sĩ danh tiếng không lớn, rất nhiều người đều từng bị khinh bạc.

Thậm chí còn từng có nhạc sĩ, ở nhã gian diễn tấu một mình cho khách nhân, bị khách nhân làm bẩn, nhưng khách nhân này bối cảnh thông thiên, nhạc phường sau đó chỉ có thể bỏ qua.

Hết chương 361.

Bình Luận (0)
Comment