Chu Trọng nhìn hắn, nói: “Lúc tiên đế còn, sớm đã mang bệ hạ chọn làm thái tử phi, khi đó, mục đích cướp đoạt chính quyền của Chu gia còn chưa bại lộ, tiên đế đối với Chu gia vô cùng tốt, ban cho Chu gia hai miễn tử kim bài. Hôm nay ngươi bị phán xử lưu đày, thật ra không khác gì tội chết, nếu là Chu gia nguyện ý cứu ngươi, tuy không thể để ngươi quan phục nguyên chức, nhưng có thể cho ngươi ở lại Thần Đô, giữ được một mạng, nếu là Chu gia không muốn cứu ngươi, vậy ngươi cũng chỉ có thể chờ chết...”
Chu Trọng nhìn hắn một cái cuối cùng, xoay người rời khỏi.
Một khắc sau, một nữ tử đến trong phòng giam thăm tù.
Lễ bộ thị lang nhìn thấy nữ tử kia, lập tức đứng dậy, chạy đến cửa phòng giam, lớn tiếng nói: “Nương tử, nương tử, cứu ta...”
Nữ tử kia sắc mặt rất khó coi, hỏi: “Chuyện này sao có thể bại lộ?”
Lễ bộ thị lang nói: “Nhất định là bệ hạ lấy đại thần thông suy tính, Lý Mộ thất sủng là giả, chúng ta đều bị bọn họ lừa rồi!”
Nữ tử kia nghiến răng nói: “Chúng ta mới là người thân của cô ta, cô ta thế mà vì một người ngoài, đối với chúng ta như vậy!”
Lễ bộ thị lang vội vàng nói: “Bây giờ nói những thứ này đã muộn rồi. Nương tử, ngươi phải nghĩ cách cứu ta nha, nghe nói Chu gia có hai miễn tử kim bài, chỉ cần một cái, ta liền không cần bị lưu đày đến quận biên giới...”
Nữ tử gật gật đầu, nói: “Ta sẽ đi cầu xin cha, chàng ở chỗ này chờ ta.”
Chu phủ.
Chu Đình vừa mới chấm dứt bế quan, nghe nói việc gần đây, giận dữ nói: “Ngu xuẩn!”
Phụ nhân đã trở lại Chu gia lạnh mặt, nói: “Ngu xuẩn cũng tốt, thông minh cũng thế, thù của Xử nhi, ta phải báo, nó là thịt trên người ta rơi xuống, ta sẽ không để nó chết uổng...”
Chu Đình mặt mũi âm trầm nói: “Bởi vì ngươi ngu xuẩn, chúng ta mất đi một Lễ bộ thị lang, ngươi có biết bây giờ Lễ bộ thị lang quan trọng cỡ nào không?”
Phụ nhân lạnh lùng nói: “Ta không biết, cũng không muốn biết, ta chỉ biết, ta muốn báo thù cho Xử nhi!”
Chu Thiến nhìn về phía phụ thân mình, nói: “Cha, người phải cứu phu quân, chàng nếu như bị lưu đày đến biên quận, con làm sao bây giờ, con của bọn con làm sao bây giờ...”
Chu Đình thản nhiên nói: “Chuyện này, cả triều đều đã biết, bệ hạ tự mình hạ chỉ, ta có thể cứu như thế nào?”
Chu Thiến nói: “Nhà chúng ta không phải có miễn tử kim bài sao, chỉ cần dùng miễn tử kim bài, có thể miễn tội lưu đày của hắn chứ?”
Chu Đình nhìn nàng một cái, hỏi: “Ai nói cho ngươi?”
Chu Thiến chưa trả lời thẳng, nói: “Cha, con van cầu cha, cha cứu phu quân đi!”
Chu Đình mặt không biểu cảm. Chu gia là có miễn tử kim bài, hơn nữa có hai tấm, đều là tiên đế ban cho, Chu gia đoạt đế khí, hủy Tiêu thị hoàng tộc kéo dài, hôm nay còn muốn dùng miễn tử kim bài của bọn họ, chỉ sợ sẽ hoàn toàn chọc giận Tiêu thị đảng cũ.
Huống hồ, Lễ bộ lang trung đã là người vô dụng, không cần phải lãng phí một tấm kim bài cứu y, cho dù hắn đồng ý, đám người đại ca cũng sẽ không đồng ý.
Chu Đình nói: “Chu gia không có miễn tử kim bài, không cứu được hắn.”
Chu Thiến khóc lóc: “Cha, chẳng lẽ người nhẫn tâm như vậy, muốn trơ mắt nhìn con gái mất đi phu quân, nhìn cháu ngoại ngài mất đi phụ thân...”
Chu Đình nghĩ nghĩ, nhìn nàng, nói: “Thần Đô tài tuấn rất nhiều, sau khi tách ra với hắn, ta sẽ lại chọn cho con một vị tuấn kiệt trẻ tuổi, như thế nào cũng sẽ mạnh hơn hắn mấy lần...”
“...” Chu Thiến nhìn phụ thân của nàng, tiếng khóc dần dần dừng lại.
Nửa canh giờ sau, thiên Hình bộ lao, Chu Thiến đứng ở ngoài phòng giam, nói với Lễ bộ thị lang: “Ta hỏi rồi, Chu gia không có miễn tử kim bài, phụ thân cũng không thể nào cứu được chàng. Chàng yên tâm, sau khi chàng đi biên quận, ta sẽ chiếu cố tốt đứa nhỏ, chuyện này, đừng liên lụy nhiều người nữa...”
Chu Thiến không nán lại bao lâu, liền vội vàng rời khỏi, Lễ bộ thị lang tựa vào cửa phòng giam, thân thể vô lực trượt xuống.
Không biết qua bao lâu, phía sau hắn truyền đến một tiếng thở dài tức.
Hắn quay đầu, nhìn Chu Trọng đứng ở trong bóng tối, hỏi: “Ngươi thở dài cái gì?”
Chu Trọng nhìn hắn, chậm rãi nói: “Ta vì ngươi mà thấy không đáng giá, Lễ bộ thị lang ngươi làm đang tốt, không oán không thù với Lý Mộ, lại bởi vì người khác, gây ra tai họa, cố gắng nửa đời trước uổng phí, mạng không còn lâu nữa, mà người hại ngươi lưu lạc đến loại tình trạng này, lại ngay cả cứu cũng không muốn cứu ngươi, tin tưởng ngươi rất rõ, Chu gia có miễn tử kim bài, chỉ là bọn họ không muốn cứu ngươi mà thôi.”
Lễ bộ thị lang cười lạnh nhìn hắn, nói: “Ngươi không phải là muốn để ta khai ra càng nhiều người sao, chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi, việc này, là một mình ta gây ra, không quan hệ với bất luận kẻ nào!”
Chu Trọng nhìn hắn, mỉm cười nói: “Ngươi có từng nghĩ, ngươi sau khi chết, sẽ là bộ dáng gì hay không?”
Hắn nhìn Lễ bộ thị lang, hai mắt như một hồ nước sâu, trong thanh âm mang theo một loại lực lượng kỳ dị, chậm rãi nói: “Nương tử của ngươi, tuy không trẻ tuổi nữa, nhưng cũng là đang tuổi phong vận, sau khi ngươi chết, quãng đời còn lại của nàng còn rất dài, nhất định sẽ tái giá, đến lúc đó, nàng sẽ kén rể một trượng phu so với ngươi trẻ tuổi hơn, anh tuấn hơn, bọn họ ngày sau sẽ có con của chính bọn họ, người kia ở phủ đệ của ngươi, ngủ nữ nhân của ngươi, tâm tình mất hứng, có lẽ còn có thể đánh con của ngươi...”
Chu Trọng nhìn chăm chú vào mắt y, ánh mắt thâm thúy, từ từ nói: “Bọn họ đối đãi ngươi như thế, ngươi bảo vệ bọn họ như vậy, đáng giá sao?”
Thanh âm Chu Trọng như có một loại ma lực, Lễ bộ thị lang nghe xong, trên mặt đầu tiên là hiện ra một tia mờ mịt, sau đó ngực liền bắt đầu hơi phập phồng, hít thở dồn dập, cái trán lồi lên gân xanh, trong mắt cũng xuất hiện tơ máu...
Một lát sau, Lễ bộ thị lang đứng bật dậy, bộ dạng như điên cuồng, y há mồm thở hổn hển, nghiến răng nói: “Ngươi nói đúng, là họ vô tình trước, thì đừng trách ta vô nghĩa, ta cùng với Lý Mộ kia không oán không thù, Chu Xử chết thì chết, có gì quan hệ với ta. Vốn ta không muốn nhúng tay, đều là lão bà kia bức bách ta làm như vậy, viên Giả Hình Đan nữa, cũng là ả cho ta, ả thế mà lại không cứu ta, ả dựa vào cái gì không cứu ta. Ả đã không cho ta sống, vậy cùng chết với ta đi!”
Hình bộ.
Chu Trọng đi ra khỏi thiên lao, Hình bộ lang trung chờ ở bên ngoài ghé đến bên tai hắn, nhỏ giọng nói: “Lại bộ Trần đại nhân đến đây.”
Lại bộ cùng Hình bộ, là trụ cột của đảng cũ ở trong triều, Chu Trọng đi đến trong nha phòng, nhìn một bóng người đứng ở trong nha phòng, hỏi: “Trần đại nhân tới đây, chẳng lẽ là có chuyện quan trọng?”
Hết chương 468.