Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 501 - Chương 501. Danh Phận (2)

496-540 - Chương 501. Danh phận (2)
Chương 501. Danh phận (2)

Tô Hòa dùng nửa năm thời gian, luyện hóa hồn lực của Thiên Huyễn Thượng Nhân, sau đó lại hấp thu hồn lực của những quỷ vật kia, ở dưới dược lực của Tạo Hóa Đan thúc giục, lúc từ trong quan tài băng kia thức tỉnh, thế mà trực tiếp tiến vào U Hồn trung kỳ.

Nàng lập tức nhập vào Lý Mộ, liền cùng cấp cho Lý Mộ có thực lực Tạo Hóa trung kỳ.

Điều này làm hắn có thể thi triển đầy đủ bốn tầng Trảm Yêu Hộ Thân Quyết, cùng với sáu chữ đầu của Cửu Tự Chân Ngôn, mặc dù là không dùng phù lục cùng pháp bảo, cũng có thể địch lại cảnh giới thứ sáu sơ kỳ.

Phân thần của Vạn Huyễn Thiên Quân, mượn dùng thân thể Thôi Minh, cũng không thể phát huy ra thực lực thật sự của cảnh giới thứ sáu, chém giết không khó.

Về phần Tống Đế Vương, y chỉ là U Hồn hậu kỳ, giải quyết càng thêm đơn giản.

Thượng Quan Ly nhìn hồn lực Tống Đế Vương trong tay Lý Mộ, vẻ mặt càng thêm phức tạp.

Nàng không ngờ dưới trướng mình sẽ có Ma Tông nằm vùng, cũng không ngờ, Thôi Minh còn có con bài chưa lật lợi hại như vậy, nếu không phải Lý Mộ kịp thời chạy tới, các nàng một lần này, nhất định sẽ toàn quân bị diệt.

Tô Hòa từ trong thân thể Lý Mộ đi ra, Lý Mộ mang hồn lực Tống Đế Vương cho nàng, lại nhìn Thôi Minh một cái, nói: “Thôi Minh ở ngay nơ này, Tô tỷ tỷ muốn xử trí như thế nào, thì xử trí như thế đó đi.”

Thượng Quan Ly lúc này mới rõ, Lý Mộ vừa mới có thể chém giết phân thần của Vạn Huyễn Thiên Quân, hẳn là bởi vì nữ quỷ trước mắt này.

Mặt nàng lộ vẻ do dự, nghĩ nghĩ, cuối cùng nói: “Thôi Minh là Ma Tông nằm vùng, nhất định biết rất nhiều bí mật của Ma Tông, có thể để chúng ta mang hắn về Thần Đô trước, sau khi sưu hồn đối với gã, lại tùy ý cô nương xử trí hay không.”

Thôi Minh cũng đã thấy được Tô Hòa, quỳ ở trên mặt đất, cầu xin: “Tô Hòa, trước kia là ta không đúng, xem ở trên phần chúng ta từng có hôn ước, nàng tha ta đi...”

Tô Hòa nhìn Thôi Minh, ánh mắt bình tĩnh, không có bất cứ gợn sóng nào.

Nàng không giống Sở phu nhân nhìn thấy Thôi Minh điên cuồng như vậy, trong mắt thậm chí ngay cả thù hận cũng không có.

Nàng chỉ nhìn Thôi Minh một cái, liền dời đi tầm mắt, thản nhiên nói: “Người này tùy các ngươi xử trí đi.”

Bộ dáng Thôi Minh khóc lóc quá mức huyên náo, Thượng Quan Ly dứt khoát phong ấn nguyên thần của gã, bên tai Lý Mộ rốt cuộc thanh tịnh hơn rất nhiều.

Hắn lấy ra cái linh loa kia, sau khi đưa vào pháp lực, truyền âm nói: “Bệ hạ, thần đã hội hợp với Thượng Quan thống lĩnh, Thôi Minh cũng đã bị bắt, bệ hạ không cần lo lắng.”

Rất nhanh, trong linh loa liền truyền đến thanh âm: “Ngươi với A Ly không bị thương chứ?”

Lý Mộ nói: “Cảm tạ bệ hạ quan tâm, Thượng Quan thống lĩnh bị một chút vết thương nhẹ, nhưng không đáng ngại.”

Lý Mộ thấy Thượng Quan Ly nhìn cái linh loa kia, đưa nó cho nàng, nói: “Ngươi nói với bệ hạ đi.”

Thượng Quan Ly cầm linh loa đi đến một bên, Lý Mộ nhìn về phía Tô Hòa, hỏi: “Tỷ không muốn tự tay báo thù sao?”

Lý Mộ khi vừa quen biết Tô Hòa, nàng hận đối với Thôi Minh, không kém gì Sở phu nhân, nhưng bây giờ, hắn từ trên người Tô Hòa, đã không cảm thụ được chút hận ý nào.

Tô Hòa thản nhiên nói: “Dù sao hắn nhất định phải chết, cần gì phải ô uế tay của ta?”

Lý Mộ nhìn nàng, như có điều ngộ ra.

Nàng không phải tha cho Thôi Minh, mà là tha cho chính mình.

Nàng giống với Sở phu nhân, đều có thù sâu hận lớn với Thôi Minh, nhưng trong mắt Sở phu nhân chỉ có thù hận, nếu mang nữ nhân so sánh với nước, Sở phu nhân chính là một đầm nước chết, không chút sinh khí, Tô Hòa là suối núi vui vẻ, vĩnh viễn tràn ngập sinh cơ cùng sức sống.

So sánh với một đầm nước chết, Lý Mộ vẫn là càng thích suối núi hoạt bát hơn.

Tô Hòa có thể từ trong thù hận đi ra, hắn rất vui mừng.

Ký ức của nàng, còn dừng lại ở trên việc đại chiến với yêu tinh cây kia, sau lại bị một đám quỷ vật vây công, Lý Mộ vừa rồi đã nói cho nàng chuyện đã xảy ra sau đó, nhưng nàng còn có một số việc muốn hỏi.

Nàng nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Cô ấy đâu?”

Lý Mộ biết nàng hỏi là ai, nói: “Sau khi tỷ ngủ say, ta thả cô ấy đi rồi, nếu không phải cô ấy ngăn trở những quỷ vật kia một lát, chỉ sợ ta đã không còn được gặp lại tỷ.”

Ánh mắt Tô Hòa có chút phức tạp, nàng từng cho rằng, nữ thi đáy nước sinh ra linh trí của mình, sẽ là kẻ địch cả đời nàng.

Nhưng sau khi cô ấy phá trận mà ra, nàng từ trên thân thể của cô ấy, lại chỉ cảm nhận được thân cận huyết mạch tương thông.

Bởi vì các nàng vốn chính là một thể.

Lúc này, Thượng Quan Ly đi tới, đưa linh loa cho Lý Mộ, nói: “Cảm ơn.”

Lý Mộ nhận lấy linh loa, xua tay, nói: “Khách khí cái gì, đều là người một nhà, với lại, Thôi Minh và ta cũng có thù lớn, cho dù không có các ngươi, ta cũng sẽ giết hắn.”

Tô Hòa nhìn Lý Mộ, hỏi: “Đệ với Thôi Minh có thù lớn gì?”

Lý Mộ ngẩn ra một phen, sau đó liền bất mãn nói: “Tỷ không có lương tâm, ta cùng Thôi Minh có thể có thù lớn gì, ta còn không phải là vì tỷ?”

Tô Hòa lườm hắn, nói: “Ta là quỷ, vốn không có tâm.”

Lý Mộ ở ngoài miệng cho tới bây giờ chưa từng chiếm tiện nghi Tô Hòa, cũng không đấu võ mồm với nàng nữa, chỉ là dặn dò Thượng Quan Ly: “Trong nội vệ, hẳn là còn có Mị Tông nằm vùng, ngươi phải nhắc nhở bệ hạ, chuyện Thôi Minh bị bắt, tạm thời đừng lộ ra, để tránh rút dây động rừng. Phân thần của Vạn Huyễn Thiên Quân bị chém giết, khẳng định cũng đã biết Thôi Minh bị bắt, có lẽ sẽ nhắc nhở Mị Tông nằm vùng, từ giờ trở đi, phải theo dõi chặt nội vệ cùng tất cả nhân vật dáng ngờ trong triều...”

Thượng Quan Ly gật gật đầu, nói: “Ta biết rồi.”

Lý Mộ lại hỏi: “Các ngươi về Thần Đô như thế nào?”

Tống Đế Vương đã chết, Thôi Minh cũng bị bắt, Ma Tông hẳn là sẽ không từ bỏ ý đồ, có thể sẽ mai phục ở trên đường.

Thượng Quan Ly nói: “Bệ hạ sẽ phái người đến hộ tống chúng ta.”

Sau đó nàng mới ý thức được cái gì, hỏi: “Ngươi không theo chúng ta cùng nhau trở về?”

Lý Mộ lắc lắc đầu, nói: “Ta là đến nghỉ ngơi, chỉ là thuận tiện đến xem ngươi nơi này có gì ngoài ý muốn hay không, bây giờ sự tình đã giải quyết, cũng không có việc gì của ta nữa, các ngươi có thể về Bắc quận hoặc là quận Vân Trung trước, chờ bệ hạ phái người hộ tống...”

Lý Mộ trên danh nghĩa là thủ hạ của Thượng Quan Ly, nhưng ra lệnh đối với nàng, Thượng Quan Ly cũng không nói gì.

Hắn đã dùng thực lực chứng minh, chỉ có nghe lời hắn, các nàng mới có thể vượt qua các loại hiểm cảnh.

Thượng Quan Ly cùng ba nội vệ, một vị bị thương nặng, hai vị bị thương nhẹ, Lý Mộ hộ tống các nàng về quận thành Bắc quận trước, an trí bọn họ ở quận nha, sau đó cùng Tô Hòa tới một chỗ thôn trang ngoài huyện Dương Khâu.

Hết chương 501.

Bình Luận (0)
Comment