Không chỉ chưởng giáo chân nhân, cường giả Siêu Thoát của đạo môn lục phái, phật môn tứ tông, bao gồm ma đạo mười tông, viện trưởng bốn đại thư viện của Đại Chu, thậm chí nữ hoàng Đại Chu, những người mạnh nhất đã biết trên đại lục này, đều xa xa không thể xưng là kinh tài tuyệt diễm.
Bọn họ có thể thăng cấp Siêu Thoát, dựa vào là tông môn truyền thừa, thư viện truyền thừa, triều đình truyền thừa, dựa vào là bóng mát tiền nhân, cũng không phải dựa vào chính bọn họ.
Hoàng thất có đế khí, thư viện cùng các đại tông môn, cũng có phương pháp truyền thừa của mình.
Nghiêm khắc mà nói, bọn họ cũng không tính là Siêu Thoát thật sự.
Cường giả Siêu Thoát chân chính, là hạng người đại năng siêu thoát quy tắc, siêu thoát truyền thống, tự nghĩ ra thần thông đạo thuật, có thể đi lên con đường tu hành thuộc về mình.
Lý Mộ hiển nhiên cũng không phải loại thiên tài này, nếu là hắn có thể sáng tạo ra loại đạo thuật cấp bậc này, Bạch Vân sơn sẽ có hiện tượng lạ to lớn giáng xuống, đến lúc đó mọi người đều có thể cảm giác được.
Nhưng dù vậy, hắn có thể ở dưới dàn giáo truyền thống, sửa cũ thành mới, làm ra cải cách đối với thần thông pháp thuật đã có, cũng không phải tu hành giả tầm thường có thể làm được.
Ít nhất Phù Lục phái chưa có ai làm được.
Giới tu hành trước mắt, chỉ sợ chỉ có một ít tiền bối Huyền Tông mới có bản lĩnh như thế.
Phù Lục phái tận sức vào nghiên cứu phù lục, Huyền Tông ham thích nghiên cứu thần thông pháp thuật.
Trăm ngàn năm qua, Huyền Tông làm rất nhiều cải tiến đối với pháp thuật đã có, ví dụ như rút ngắn chú ngữ, tinh giản thủ ấn, đẩy nhanh thời gian làm phép, đề cao uy lực pháp thuật vân vân, điều Lý Mộ làm, chính là những thứ này.
Đương nhiên, những pháp thuật đó của hắn, chú ngữ cùng thủ ấn, chưa chắc ngắn hơn ít hơn, nhưng tóm lại coi như là pháp thuật mới.
Hắn là dùng phương thức này, đạt được thiên địa nguyên lực, để giúp chuông đạo chữa trị.
Từ trưởng lão tán thưởng: “Dù vậy, hắn tuổi còn nhỏ, đã có cảm ngộ như vậy đối với đạo pháp, cũng phi thường khó được.”
Một trưởng lão khác nói: “Diệu Trần tiền bối của Huyền Tông nếu biết việc này, chỉ sợ sẽ phi thường hối hận, nàng lần trước mời Lý đạo hữu gia nhập Huyền Tông, sau khi bị từ chối, liền không kiên trì, Lý đạo hữu nếu vào Huyền Tông, ngày sau tất là thiên kiêu của Huyền Tông...”
Trong mắt chưởng giáo Phù Lục phái hiện lên ánh sáng sắc bén, nói: “Chỉ sợ Đại Chu về sau, sẽ xuất hiện một vị Siêu Thoát thật sự.”
Lời ấy của chưởng giáo, khiến mấy vị trưởng lão kinh ngạc không thôi.
Siêu Thoát chân chính ý nghĩa cái gì, trong lòng mọi người đều rất rõ, giới tu hành đã quá nhiều năm chưa từng xuất hiện Siêu Thoát chân chính rồi, một vị cường giả không dựa vào truyền thừa, dựa vào thực lực bản thân bước vào thượng tam cảnh, thực lực hơn xa Siêu Thoát bình thường có thể so sánh.
Không ngờ chưởng giáo đánh giá đối với hắn thế mà cao như vậy, mấy người mới đầu cảm thấy quá mức, cẩn thận ngẫm lại, người khác mắng trời, chỉ là có khả năng nhất định gặp sét đánh, cảnh tượng hắn mắng trời, có thể nói kinh thiên động địa, ngay cả chuông đạo cũng bởi vậy mà nứt, hắn tuy tu vi không cao, nhưng nếu bàn về hiểu biết đối với thiên đạo, sợ là không có mấy ai có thể so sánh được với hắn.
Từ trưởng lão nghĩ nghĩ, nói: “Người như vậy, nếu là có thể ở lại Phù Lục phái chúng ta, ngày sau có khả năng rất lớn trở thành trụ cột của tổ đình.”
Một trưởng lão khác thở dài: “Đã muộn rồi, nửa năm trước còn có khả năng, bây giờ hắn đã là người của nữ hoàng, chúng ta nếu giữ hắn ở lại Phù Lục phái, cho dù chính hắn đồng ý, nữ hoàng cũng sẽ không đồng ý. Huống chi, hắn hai lần từ chối vào phái, một lần này, hẳn là cũng sẽ không đáp ứng.”
Từ trưởng lão nghĩ đến một chuyện, cười nói: “Không sao, có Liễu sư muội, hắn đã là nửa người của Phù Lục phái, chỉ cần chúng ta đối với hắn chu đáo một chút, hắn đối với Phù Lục phái chúng ta, tóm lại sẽ có chút đặc thù, hơn nữa hắn là sủng thần của nữ hoàng, có lẽ cũng có thể tiến một bước rút ngắn lại quan hệ của chúng ta cùng triều đình...”
...
Sau khi chuông đạo đi rồi, Lý Mộ liền chờ đợi trên Bạch Vân phong.
Theo hắn đoán, đỉnh núi cao nhất hẳn là rất nhanh sẽ phái người đến.
Chuông đạo là trọng bảo Phù Lục phái, bọn họ khẳng định sẽ không nhìn nó bị Lý Mộ câu dẫn, nhất định sẽ đến hỏi rõ ràng.
Trong thời gian ngắn ngủn này, Lý Mộ ngay cả lý do cũng chuẩn bị tốt rồi.
Nếu bọn họ hỏi, hắn liền nói những pháp thuật này, đều là truyền thừa từ sư phụ hắn Lão Tử, tuy bọn họ không nhất định tin, nhưng cũng không có khả năng sưu hồn xác nhận đối với hắn.
Không nói sưu hồn vô dụng với hắn, cho dù là Phù Lục phái là một trong đạo môn lục tông, cũng không dám đối với hắn như thế.
Hắn hôm nay, đại biểu không phải một mình hắn, đứng phía sau hắn là nữ hoàng, triều đình, ở Đại Chu, cường đại nhất, không là ma đạo, cũng không phải lục phái tứ tông, mà là triều đình.
Quả nhiên, không ra ngoài Lý Mộ dự liệu, chỉ nửa canh giờ sau, đã có người hạ xuống Bạch Vân phong.
Lý Mộ mở ra cửa sân, nhìn thấy một lão giả đứng ở bên ngoài, Lý Mộ biết người này họ Từ, là một trưởng lão của đỉnh núi cao nhất.
Từ trưởng lão mặt lộ nụ cười, hỏi: “Lý đại nhân ở nơi này đã quen chưa?”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Nơi này phong cảnh hợp lòng người, lại thanh u yên tĩnh, là chỗ tốt thích hợp tu hành.”
Từ trưởng lão cười nói: “Vậy thì tốt, Lý đại nhân nếu có yêu cầu gì, có thể nói với lão phu, lão phu sẽ mau chóng an bài cho ngươi.”
Thái độ của trưởng lão Phù Lục phái đối với hắn, tựa như so với trước kia càng tốt hơn một chút. Trong lòng Lý Mộ hiện ra một tia hoài nghi, hỏi: “Từ trưởng lão tới đây, là có chuyện gì quan trọng sao?”
Từ trưởng lão cười lần nữa, nói: “Ta là phụng lệnh chưởng giáo, đến cảm tạ Lý đại nhân chữa trị giúp chuông đạo.”
Lý Mộ nói: “Ta nên làm vậy, chuông đạo bởi ta mà tổn hại, ta tự nhiên phải dốc hết khả năng của ta, giúp nó khôi phục như lúc ban đầu.”
Từ trưởng lão lắc đầu nói: “Lý đại nhân tổn hại chuông đạo là vô tâm, chữa trị lại là có tâm, vô luận có thể chữa trị hay không, Phù Lục phái ta đều nợ ngươi một nhân tình...”
Thái độ của Từ trưởng lão làm Lý Mộ bất ngờ, nếu nói thái độ của Phù Lục phái trước đó đối với hắn, chỉ là khách khí, lần này chính là nhiệt tình.
Không chỉ có thế, đối với chuyện khác, lão cũng một mực không hỏi, khiến lý do Lý Mộ vốn chuẩn bị sẵn cũng chưa có tác dụng.
Từ trưởng lão trước khi đi, thế mà còn để lại quà, có một chút linh ngọc phẩm chất không tệ, một ít đan dược khôi phục pháp lực, còn có phù lục tụ tập linh khí, Lý Mộ buổi tối lúc nói chuyện phiếm với nữ hoàng, nói tới việc này, nữ hoàng trầm mặc một lát, hỏi: “Chẳng lẽ Phù Lục phái là muốn lôi kéo ngươi?”
Hết chương 512.