Lý Mộ bỗng nhiên nhớ tới, khi chia ly với Lý Thanh, ánh mắt nàng nhìn mình.
Khi đó, trong ánh mắt nàng có mê mang cùng rối rắm, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn rời khỏi, tựa như... , tựa như cũng là đang phủi sạch quan hệ với Lý Mộ.
Nếu là nàng gặp chuyện gì, muốn phủi sạch quan hệ với Lý Mộ, Lý Mộ có thể lý giải.
Dựa theo tính cách của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không để chuyện của mình liên lụy đến Lý Mộ.
Nhưng nàng lựa chọn rời khỏi Phù Lục phái, lại khiến Lý Mộ cảm thấy nghĩ mà sợ.
Hắn rất hiểu Lý Thanh, nàng sẽ làm ra quyết định như vậy, chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, việc nàng muốn làm, sẽ làm danh dự Phù Lục phái bị hao tổn, làm đệ tử Phù Lục phái, lòng trung thành của nàng đối với tông môn rất mạnh, không hy vọng bởi vì việc mình sắp sửa làm, khiến danh dự Phù Lục phái có tổn hại.
Thứ hai, việc nàng muốn làm, có thể khiến Phù Lục phái khó xử, thậm chí là liên lụy Phù Lục phái.
Lý Mộ lo lắng là điểm thứ hai.
Phù Lục phái là một trong đạo môn lục tông, tổ đình đối với các chi nhánh lớn của Phù Lục phái cũng có sức kêu gọi rất mạnh, nàng nếu có thể trở thành đệ tử hạch tâm, Phù Lục phái sẽ trở thành hậu thuẫn của nàng, nhưng ở dưới tình huống thân phận đệ tử hạch tâm đưa tay có thể thu được, nàng vẫn lựa chọn rời khỏi.
Cái này nói rõ, ở trong lòng nàng, Phù Lục phái không bảo vệ được nàng.
Lý Mộ không dám nghĩ kỹ tiếp nữa, hỏi Tôn trưởng lão: “Có thể để ta xem hồ sơ khi nhập phái của Lý Thanh hay không?”
Tôn trưởng lão mặt lộ vẻ khó xử, “Cái này...”
Hồ sơ đệ tử các đỉnh núi, tuy không phải tuyệt mật, nhưng cũng không phải một người ngoài muốn xem thì có thể xem.
Từ trưởng lão mở miệng nói: “Chưởng giáo chân nhân từng nói, Lý đại nhân là khách quý phái ta, yêu cầu của hắn, phải tận lực thỏa mãn.”
Đã là chưởng giáo có lệnh, Tôn trưởng lão cũng không rối rắm nữa, nói: “Mời theo ta.”
Ba người tới một căn phòng nhỏ của đạo cung này, trên một bức tường trong phòng bày một cái giá gỗ, trên giá gỗ bày đầy ngọc giản.
Tôn trưởng lão nghĩ nghĩ, nói: “Trong trí nhớ của lão phu, Lý Thanh là mười một năm trước tới Phù Lục phái, khi đó nàng mới chín tuổi... , hồ sơ đệ tử mười một năm trước, tìm được rồi, ở đây...”
Hắn từ tển giá lấy một ngọc giản, sau khi đưa vào một đạo pháp lực, ngọc giản phóng ra một hình ảnh, ở trên không ngưng tụ thành mấy hàng chữ viết.
Tống Minh, mười hai tuổi, nam, quê quán Bắc quận Ngọc huyện, Tống gia thôn, nhà có song thân, em gái chỉ năm tuổi...
Bùi Xuyên, mười tuổi, nam, quê quán Bắc quận Chu huyện, Bùi gia trang, cha mẹ đều đã mất...
Từ Nhân, mười sáu tuổi, nam, quê quán quận Vân Trung...
...
Ngọc giản phóng ra, đều là tin tức đệ tử Phù Lục phái năm đó tuyển nhận.
Phù Lục phái hàng năm tuyển nhận đệ tử cũng không nhiều, chia đến mỗi tông, thì càng thêm thưa thớt, một năm này, Tử Vân phong cộng tuyển nhận mười đệ tử, tin tức trong ngọc giản cực kỳ chi tiết, đối với tuổi, giới tính, quê quán, tình huống gia đình của mỗi một vị đệ tử đều ghi lại có trong hồ sơ. Ánh mắt của Lý Mộ đảo qua, rốt cuộc ở cuối cùng, thấy được một cái tên quen thuộc.
Lý Thanh.
Ánh mắt Lý Mộ tiếp tục dời xuống, vẻ mặt giật mình.
Dưới tên của nàng, không có chữ viết nữa.
Trừ tên của nàng, nàng đến từ nơi nào, trong nhà còn có người nào, một mực không biết.
Từ trưởng lão cũng phát hiện khác thường, nhìn về phía Tôn trưởng lão, hỏi: “Đây là chuyện gì?”
Tôn trưởng lão gãi gãi đầu, cũng có chút nghi hoặc, nói: “Theo lý thuyết sẽ không xuất hiện tình huống như vậy, trừ phi nàng không phải thông qua phương thức bình thường tiến vào tông môn, cụ thể là phương thức nào, chỉ sợ chỉ có trưởng lão năm đó dẫn nàng vào tông mới biết được.”
Trên hồ sơ của Lý Thanh, ghi chép gì cũng không có, Tôn trưởng lão hỏi trưởng lão khác, mọi người cũng một mực không biết.
Trong mười năm qua, trưởng lão các đỉnh núi, vị trí thỉnh thoảng biến động, thậm chí có một số người ngã xuống, tìm được trưởng lão năm đó dẫn Lý Thanh nhập môn, chỉ sợ cần vận dụng lực lượng toàn bộ Phù Lục phái.
Một chuyến này, xem như không thu được gì mà quay về, lúc bay ra khỏi Tử Vân phong, Từ trưởng lão nói với Lý Mộ: “Lý đại nhân yên tâm, lão phu sẽ giúp ngươi lưu ý việc này nhiều hơn, nếu có tin tức, sẽ ngay lập tức truyền tin cho ngươi.”
Lý Mộ chắp tay, nói: “Đa tạ Từ trưởng lão.”
Từ trưởng lão cười cười, nói: “Nhấc tay mà thôi.”
Ánh mắt Lý Mộ lơ đãng nhìn phía phía dưới, nhìn thấy trên đường núi phía dưới, bóng người rậm rạp, mơ hồ truyền đến từng đợt pháp lực dao động, tò mò hỏi: “Phía dưới sao sẽ có nhiều người tu hành như vậy?”
Từ trưởng lão giải thích: “Năm ngày sau, là phù đạo thí luyện bốn năm một lần của bổn phái, mỗi lần thí luyện, các đỉnh núi đều sẽ từ trong những người tu hành này, chọn một ít hạt giống am hiểu phù đạo, thu làm đệ tử.”
Đối với tông môn lớn giống Phù Lục phái, truyền thừa tông môn, là cực kỳ quan trọng.
Lý Mộ trước kia chỉ từng thấy, bọn họ phái người đi quan nha các nơi, thông qua hộ tịch, tìm ra các loại nhân tài thể chất đặc thù, sau khi thu làm đệ tử, bồi dưỡng từ nhỏ.
So sánh với loại phương thức đó, thông qua phương thức thí luyện thu đệ tử, đầu tư hiển nhiên nhỏ hơn, hiệu quả cũng tốt hơn.
Lục phái tứ tông, là phúc địa trong lòng tu hành giả trong thiên hạ, gia nhập những tông phái này, đại biểu cho có thể được sử dụng tài nguyên tông môn, cường giả tông môn chỉ đạo, bởi vậy tu hành giả đối với nó đuổi cũng không hết, chỉ một khắc này, Lý Mộ đã ở phía dưới thấy được không dưới trăm người.
Từ trưởng lão nhìn phía dưới, giọng điệu rất tự hào nói: “Bổn phái mỗi lần thí luyện, đều có mấy nghìn người tham dự, người cuối cùng đứng đầu, có thể đạt được một phù bài, bằng phù bài này, có thể trực tiếp trở thành đệ tử hạch tâm của bổn phái...”
Lão nói một chút, bỗng nhiên vỗ đầu, nói: “Lão phu nhớ ra rồi, khó trách Lý Thanh cái tên này, lão phu nghe quen thuộc, mười một năm trước, là có người dùng một phù bài, đổi lấy cơ hội vào phái cho nàng, còn là lão phu tự tay xử lý...”
Lý Mộ đuôi lông mày khẽ động, hỏi: “Phù bài còn có thể cho người khác dùng?”
Từ trưởng lão gật gật đầu, nói: “Có thể là có thể, nhưng nếu phù bài không phải dùng cho bản thân người đứng đầu thí luyện, mà nếu chỉ là chuyển tặng, người thông qua phù bài vào phái, thân phận chỉ có thể là đệ tử bình thường...”
Lý Mộ nghĩ nghĩ, hỏi: “Ta có thể tham gia phù lục thí luyện hay không?”
Từ trưởng lão ngẩn ra một phen, gật đầu nói: “Có thể là có thể, chỉ cần tu hành giả không tới ba mươi tuổi, đều có thể tham dự thí luyện...”
Lão đánh giá Lý Mộ vài lần, hỏi: “Nhưng Lý đại nhân biết phù lục không?”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Hiểu một chút...”
Hết chương 516.