Trên bình đài thí luyện, Lý Mộ hạ xuống một nét bút cuối cùng của Khu Tà Phù, đài đá trước người hắn bỗng nhiên sáng lên hào quang.
Ở bên cạnh hắn, một tu hành giả vẽ bùa đến thời khắc mấu chốt, bị hiện tượng lạ này dọa giật mình, tay run lên, phù văn vẽ lệch, lá bùa đầu tiên báo hỏng, tu hành giả kia cúi đầu nhìn lá bùa báo hỏng, bật thốt lên nói: “Ta đ mẹ ngươi...”
Đài đá sáng lên, nói rõ bùa của người bên cạnh đã thành công hoàn thành, người nọ sau khi thầm mắng một tiếng, dùng ánh mắt chấn động nhìn người trẻ tuổi sau đài đá bên cạnh, trong lòng nói: “Sao có khả năng nhanh như vậy?”
Hắn nhìn nhìn hương đốt trước đài đá, không dám nghĩ nhiều nữa. Hắn đã lãng phí một lần cơ hội, lá bùa chỉ còn lại có hai tấm, nếu ở trước khi hương này cháy hết, còn chưa thể vẽ ra Khu Tà Phù, hắn sẽ bị đào thải ở cửa thứ nhất thí luyện.
Hắn nhìn người nọ một cái cuối cùng, thầm nghĩ: “Chúc ngươi ở trên giường cũng nhanh như vậy!”
Sau khi Lý Mộ vẽ ra Khu Tà Phù mấy chục hơi thở, trên bình đài thí luyện, mới lục tục có hào quang mỏng manh sáng lên.
Hắn nhìn quanh, đã có một bộ phận nhỏ số người hoàn thành Khu Tà Phù, nhưng đại bộ phận mọi người, đều đang vùi đầu vẽ.
Phù Lục phái cửa thứ nhất thí luyện, có chút thú vị.
Bọn họ khảo hạch là bùa bình thường nhất, nhưng phương thức khảo hạch lại không bình thường.
Cháy hết một nén hương, ba lá bùa, không chỉ có yêu cầu xác xuất vẽ bùa thành công, còn yêu cầu tốc độ vẽ bùa.
Đối với một tu hành giả tu hành phù lục chi đạo mà nói, xác xuất vẽ bùa thành công cực kỳ quan trọng.
Một điểm này, ở trên bùa cấp thấp vẫn chưa thể hiện ra, xác xuất thành công ít chút, nhiều nhất là lãng phí một ít giấy vàng cùng chu sa, nhưng vẽ bùa cấp cao, lá bùa dùng cùng tài liệu vẽ bùa cực kỳ quý giá, căn bản không chịu nổi lãng phí, thất bại vài lần, có lẽ phải một lần nữa sưu tập tài liệu.
Lý Mộ đứng ở sau đài đá chờ, cho đến một nén hương cuối cùng trên đài đá hóa thành tro tàn.
“Đợi một chút, ta còn thiếu một nét...”
“Cho ta mười hơi thở nữa...”
“Cho một cơ hội...”
...
Người thí luyện còn chưa vẽ bùa thành công nhao nhao lo lắng mở miệng, nhưng đài đá bên người lại bỗng nhiên bộc phát ra một trận hào quang, thổi quét bọn họ, rời khỏi thí luyện bình đài.
Người thông qua cửa thứ nhất thí luyện, đài đá trước người tản mát ra ánh sáng mờ nhạt, tiếp tục ở lại trên bình đài thí luyện.
Lý Mộ một lần nữa nhìn quanh, phát hiện chỉ cửa thứ nhất qua đi, số lượng người thí luyện trên đài đá đã giảm gần một nửa, một lá Khu Tà Phù bình thường, cũng có thể khiến nhiều người thí luyện phân ra cao thấp như vậy.
Sau một tiếng chuông vang, thanh âm Từ trưởng lão vang vọng bên tai mọi người.
“Trong vòng nửa canh giờ, ai vẽ xong mười tấm Khu Tà Phù, có thể vào cửa ải thứ ba thí luyện.”
Lão vừa dứt lời, từ ngoài bình đài bay tới vô số giấy vàng chu sa, rơi ở trên đài đá còn lại.
Lý Mộ đếm đếm giấy vàng trên đài đá trước mặt, không nhiều không ít, vừa vặn mười tấm.
Cái này nói lên, muốn thông qua cửa thứ hai, cần cam đoan tỷ lệ thành bùa trăm phần trăm, hơn nữa còn phải ở trong vòng nửa canh giờ hoàn thành.
Nếu độ khó cửa ải thứ nhất là 1, độ khó cửa ải thứ hai chính là 100.
Trong một nén nhang, ba cơ hội, vẽ ra một tấm Khu Tà Phù, có một chút trình độ phù đạo liền có thể làm được.
Nhưng muốn cam đoan liên tục vẽ mười tấm, một tấm đều không thể xuất hiện sai lầm, thì không phải người mới dính tới phù đạo có thể làm được, hắn phải thật sự hơn nữa hoàn toàn nắm giữ Khu Tà Phù, mà không phải bằng vận khí vẽ bùa.
Một khi mười lần mắc lỗi một lần, sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Cái này khảo nghiệm, không chỉ có năng lực phù đạo, còn có tố chất tâm lý của bọn họ.
Người có thể ở dưới loại áp lực lớn này bảo trì trong lòng bình tĩnh, thành công vẽ bùa, mới là nhân tài Phù Lục phái cần.
Đương nhiên, từ trong hai lần thí luyện này, Lý Mộ không khó nhìn ra, mặc dù là Phù Lục phái giàu nứt đố đổ vách, cũng không muốn lãng phí tài nguyên, người thí luyện xác xuất vẽ bùa thành công không cao, ở trong hai lần thí luyện đầu sẽ bị đào thải toàn bộ.
Lý Mộ nâng bút, bắt đầu vẽ bùa.
Trên quảng trường đỉnh núi cao nhất, một đám trưởng lão, cùng với rất nhiều đệ tử Phù Lục phái, đều đang quan sát trực tiếp thí luyện.
“Một cửa ải này đối với bọn họ là không dễ dàng.”
“Đừng nói bọn họ, có một số đệ tử môn phái, cũng không nhất định có thể cam đoan liên tục vẽ mười lá bùa, không xuất hiện một chút sai lầm.”
“Mười hai năm trước, người nọ chỉ dùng một khắc đồng hồ, là hoàn thành thí luyện cửa thứ hai nhanh nhất bao năm qua.”
“Không biết năm nay có niềm vui bất ngờ hay không.”
Mọi người đang nói chuyện với nhau, không qua bao lâu, trên hình ảnh kia lại có một đạo hào quang sáng lên. Một lần này, không chỉ có các trưởng lão, ngay cả các đệ tử vây xem trên quảng trường cũng phát ra một trận kinh hô.
“Giả à, nửa khắc đồng hồ cũng không đến?”
“Người này sẽ không là bạch tuộc thành tinh chứ?”
“Tuy Khu Tà Phù rất đơn giản, nhưng vẽ mười tấm, cũng không có khả năng nhanh như vậy...”
Trên quảng trường, hình ảnh nhanh chóng kéo gần lại, một bóng người mơ hồ lần nữa xuất hiện ở trước mắt bọn họ, ngay sau đó, liền có người ngạc nhiên nói: “Lại là hắn!”
“Ta biết rồi, hắn nhất định là biết, hai cửa ải đầu thí luyện, kiểm tra đều là bùa cơ sở, từng cố ý luyện tập!”
“Cho ta một năm rưỡi, nếu chỉ luyện Khu Tà Phù, ta có thể so với hắn còn nhanh hơn.”
“Nhưng hắn như vậy, cửa ải thứ ba sẽ bị đào thải, càng đừng nói cửa ải thứ tư...”
...
Trên quảng trường, đám đệ tử sau khi kinh ngạc một chớp mắt, tâm tình lại bình ổn.
Chỉ là một tấm Khu Tà Phù mà thôi, cho dù là luyện nó thuần thục nữa, cũng không có tác dụng gì lớn, nhiều nhất ở trong thế tục làm thầy thuốc tha phương, hoặc là bán chút bùa hộ mệnh, lừa gạt phàm nhân vân vân, muốn bằng vào một tấm Khu Tà Phù, có thể thông qua phù đạo thí luyện của tổ đình Phù Lục phái, là chuyện không có khả năng.
Đại đa số đệ tử, đối với trình độ phù đạo của người này, đánh giá cũng không cao.
Hắn có thể mang Khu Tà Phù vẽ thuần thục như vậy, chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, hắn pháp lực rất mạnh, ít nhất cũng phải đến cảnh giới thứ sáu, nhưng cường giả cảnh giới thứ sáu, sao có khả năng tham gia phù đạo thí luyện, cho nên một cái khả năng này trực tiếp bài trừ.
Thứ hai, hắn tu vi không cao, nhưng hắn bỏ lượng lớn thời gian đi luyện tập Khu Tà Phù, quen tay hay việc, sau khi luyện tập mấy ngàn hơn vạn lần, cũng có thể làm được thuần thục chuẩn xác như vậy.
Hết chương 521.