Đoàn người lại hướng sang trái bay đi năm mươi dặm, dừng ở trên đỉnh một ngọn núi.
Trên đất trống đỉnh núi, Huyền Chân Tử cười đi tới, nói: “Sư đệ, ngươi rốt cuộc đến rồi.”
Mấy bóng người phía sau hắn cũng đi lên phía trước, khom người nói: “Ra mắt Linh Cơ Tử sư thúc.”
Bạch Vân sơn cách Yêu quốc gần hơn, người Phù Lục phái so với Lý Mộ đến sớm hơn, nhưng bọn họ lại không biết vị trí cụ thể, chỉ có thể chờ Lý Mộ tới trước.
“Miễn lễ.” Lý Mộ phất phất tay với mấy vị trưởng lão, ánh mắt nhìn sang một bên khác, nói: “Diệu Trần đạo trưởng cũng có mặt à.”
Trên mặt Huyền Chân Tử lộ ra nét bất đắc dĩ, năm tông còn lại tuy cũng biết chuyện động phủ Bạch Đế, nhưng vị trí cụ thể của nó, lại chỉ có Lý Mộ biết, cho dù bọn họ đến Yêu quốc, cũng chỉ có thể như ruồi bọ không đầu tìm lung tung khắp nơi.
Hắn hoàn toàn không ngờ là, lại có thể ở nơi này gặp người của Huyền tông.
Huyền tông Diệu Trần sau khi nhìn thấy bọn họ, liền thế nào cũng muốn kết bạn đi chung với bọn họ, như thế nào cũng không cắt đuôi được, hắn cuối cùng chỉ có thể bỏ cuộc.
Một đạo cô trung niên cầm phất trần đi tới, mỉm cười nhìn Lý Mộ, nói: “Nhiều ngày không gặp, đạo hữu nay đã khác xưa.”
Lần đầu tiên gặp Lý Mộ, hắn còn là một bộ khoái nho nhỏ của huyện Dương Khâu, tu vi không quan trọng.
Thời gian cách hơn một năm gặp lại, hắn không ngờ thăng cấp Tạo Hóa, trở thành đệ tử đời thứ hai của Phù Lục phái, địa vị tương đương với nàng.
Lý Mộ chỉ cười, nói: “Diệu Trần đạo trưởng phong thái như trước.”
Đạo cô trung niên cười nói: “Đạo hữu cũng là tới tìm động phủ Bạch Đế kia à, không bằng chúng ta cùng qua đó?”
Trang sách đạo chỉ có một tờ, thêm một người, liền thêm một đối thủ cạnh tranh, nhưng Diệu Trần đạo trưởng ở trên chuyện diệt sát Thiên Huyễn bỏ sức rất lớn, giờ phút này nàng chủ động mở miệng, Lý Mộ cũng xấu hổ từ chối.
Hắn gật gật đầu, nói: “Như thế rất tốt.”
Diệu Trần đạo trưởng liếc Huyền Chân Tử một cái, nói: “Sư đệ ngươi so với ngươi mạnh hơn nhiều.”
Huyền Chân Tử lắc lắc đầu, nói: “Sư đệ đã nói như vậy, vậy đi thôi.”
Chuyện này, dù sao vẫn là lấy Lý Mộ làm chủ, Huyền tông và Phù Lục phái, tuy nói một đông một bắc, nhưng đều ở cảnh nội Đại Chu, quan hệ so với tông môn khác thân mật hơn một chút, hắn cũng không tiện từ chối mãi.
Bản lĩnh tìm hiểu tin tức của Cúc vệ, Lý Mộ vẫn phục.
Trừ mang đến tin tức động phủ Bạch Đế, nàng còn cho Lý Mộ vị trí cụ thể.
Sau khi hội hợp với bọn Huyền Chân Tử, một nhóm gần hai mươi người nhanh chóng bay về phía nội địa Yêu quốc.
Một canh giờ sau, mọi người tới trên không một chỗ thung lũng.
Lão đạo lôi thôi bỗng nhiên mở miệng: “Dừng.”
Ngay sau đó, lão cuốn tay áo, nói: “Lui!”
Hầu như là nháy mắt, hai vị đại cung phụng, Huyền Chân Tử cùng với Diệu Trần đạo trưởng cũng phản ứng lại, đều tự cuốn theo mấy người, lui ra ngoài thung lũng.
Mấy đạo công kích cường đại từ bốn phía thung lũng công kích đến, vị trí vừa rồi đám người Lý Mộ xuất hiện, không gian xuất hiện dao động mãnh liệt, chỉ là dư âm, đã mang ngọn núi chung quanh san bằng.
Loại công kích cường đại này, nếu là đám người Lý Mộ còn ở vị trí ban đầu, chỉ sợ vài tên cung phụng, cùng với trưởng lão cảnh giới thứ năm của Phù Lục phái Huyền tông sẽ nháy mắt hình thần câu diệt, mấy vị cường giả Động Huyền cũng sẽ bị thương nặng.
Ngay sau đó, liền có bốn đạo khí tức cường đại từ trong thung lũng dâng lên.
Một đạo trong đó, trên thân quỷ khí âm trầm, so với U Minh Thánh Quân yếu hơn một chút, nhưng cũng là cao thủ cảnh giới thứ sáu thật sự.
Một người khác, là một nam nhân dáng người cường tráng, yêu khí trên thân ngút trời, khí tức cũng phi thường khủng bố, cho Lý Mộ cảm giác, tựa như so với Huyền Chân Tử còn mạnh hơn một đoạn.
Hai người khác, một người là nam tử tuấn mỹ dị thường, một người còn lại, trên thân bị một đám sương mù bao phủ, nhìn không thấy chân dung, nhưng nhìn từ khí tức, hai người này cũng đều là cảnh giới thứ sáu không thể nghi ngờ.
Huyền Chân Tử nhìn nam tử dáng người cường tráng kia, sắc mặt có chút ngưng trọng, nói: “Yêu tông đại trưởng lão...”
Nam tử đó dùng ánh mắt dữ tợn nhìn mọi người, tiếng vang như chuông, lạnh lùng nói: “Nơi này không phải chỗ các ngươi có thể đến, đến từ đâu, cút về nơi đó...”
Lão đạo lôi thôi khoanh hai tay, khinh thường nói: “Tiểu hoa miêu (mèo vằn, mèo mướp), ngươi cuồng cái gì mà cuồng, các ngươi mới bốn tên, chúng ta có năm, nếu không đánh một trận, ai thua người đó cút?”
Đối diện bốn tên cảnh giới thứ sáu, là người Ma Tông không phải nghi ngờ, nhìn từ đặc thù của bọn họ, hẳn phân biệt là cường giả Hồn Tông, Yêu tông, Huyễn Tông cùng Mị Tông, hiển nhiên, vì động phủ Yêu Hoàng, ma đạo một lần này cũng cực kỳ coi trọng.
Khi hai phe giằng co, Lý Mộ bỗng nhiên phát hiện đối diện có một tầm mắt đặt ở trên người hắn.
Ánh mắt của hắn nhìn phía đối diện, nhìn thấy trong mấy bóng người đứng phía sau tên nam tử tuấn mỹ kia, có một nữ tử, đang mắt lộ hung quang nhìn mình, xem ánh mắt, tựa như hận không thể mang hắn ăn sống nuốt tươi...
Nhìn thấy Huyễn Cơ, Lý Mộ liền nhớ tới sợi dây thừng kia nữ hoàng đưa cho hắn.
Tiếp đó nhớ tới một ít hình ảnh cấm trẻ em.
Lần trước nếu không phải miếng truyền tống phù đó, yêu vật này đã sớm trở thành tù binh của Lý Mộ, bây giờ, hai thanh đoản kiếm đó hắn thu được của nàng, còn đặt trong không gian trữ vật của Lý Mộ.
Cảm nhận được tầm mắt không kiêng nể gì của Lý Mộ, Huyễn Cơ cũng liên tưởng đến một ít chuyện cũ, nét hung ác trong mắt càng đậm.
Đối diện hắn, Yêu tông đại trưởng lão nhìn năm cường giả đối diện, sắc mặt cũng không quá dễ coi.
Chính như lão đạo kia nói, lấy số lượng cường giả đứng đầu để tính, bên này của mình ở thế yếu, không chỉ có thế, thực lực lão đạo kia, hắn căn bản nhìn không thấu, mặc dù là tu vi lão còn chưa có cảnh giới thứ bảy, cũng có thể chạm đến biên giới một cánh cửa đó.
Trên nhân số không chiếm ưu thế, thực lực cũng có chút không bằng, bọn họ ở hoàn cảnh xấu tuyệt đối.
Nhưng động phủ Yêu Hoàng, cùng với thứ trong động phủ, hắn vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ cuộc.
Phe Lý Mộ không lùi, phe Ma Tông cũng là một bước cũng không nhường.
Đang lúc hai bên giằng co không thôi, lại có bốn đạo khí tức từ xa xa nhanh chóng tiếp cận.
Bốn đạo yêu khí lao thẳng lên trời, sắc mặt Yêu tông đại trưởng lão càng thêm âm trầm.
Bạch Đế động phủ, vốn nên là của một mình hắn, lại không biết nói bị phản đồ chết tiệt nào để lộ tin tức, không chỉ có hấp dẫn đến triều đình Đại Chu cùng đạo môn lục tông, ngay cả đại yêu khác của Yêu quốc cũng ngồi không yên.
Hắn nhìn bốn bóng người nhanh chóng đến, lạnh lùng nói: “Xà Vương, Báo Vương, Hùng Vương, Lang Vương, các ngươi tới làm gì?”
Hết chương 647.