Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 665 - Chương 665. Liên Thủ (2)

631-675 - Chương 665. Liên thủ (2)
Chương 665. Liên thủ (2)

Lý Mộ tiếp tục tự hỏi, bên tai bỗng nhiên truyền đến từng trận gầm nhẹ.

Hắn mở mắt, nhìn thấy con hùng yêu kia cuộn mình ở trên mặt đất, bộ dáng cực độ thống khổ.

Nhìn thấy bộ dáng hùng yêu này, trong Mị Tông cùng Huyễn Tông, có không ít người lập tức kinh sợ lên tiếng.

“Hắn trúng thi độc rồi!”

“Thi độc này rất bá đạo, dùng pháp lực căn bản không thể xua tan, một người Yêu tông, chính là trúng độc mà chết...”

“Ở trước khi hắn thi biến, phải nhanh một chút giải quyết hắn, bằng không tất cả chúng ta đều sẽ có phiền toái!”

...

Toàn bộ yêu thi của Yêu Hoàng động phủ, đều là xác ướp cổ ba ngàn năm, thi độc không phải cương thi bình thường có thể so sánh, ngay cả nguyên thần và yêu hồn cũng khó thoát công kích.

Nếu là ở lúc hắn pháp lực đỉnh phong, tiêu phí nhiều sức lực, còn có khả năng loại trừ.

Nhưng liên tiếp trải qua mấy trận đại chiến, tất cả người cùng yêu nơi này, pháp lực đều ở bên bờ vực cạn kiệt, một khi trúng thi độc, không thể trừ đi, chỉ có nước chờ chết.

Hùng yêu đó vẻ mặt thống khổ, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.

Cuối cùng, hắn tựa như là làm ra quyết định gì, vươn tay, vỗ mạnh về phía đầu hắn.

Nhưng, bàn tay gấu của hắn, chung quy là chưa thể hạ xuống.

Huyễn Cơ cản hắn, mặt lạnh, trầm giọng nói: “Yêu tộc tu hành gian nan cỡ nào, ngươi cứ như vậy bỏ cuộc?”

Trên thân hùng yêu đã tản mát ra thi khí nồng đậm, nhưng trong mắt hắn còn có một tia lý trí. Hắn nghiến răng, gian nan nói: “Ta, ta hết cứu được rồi, giết ta, ta không muốn biến thành thứ đó...”

Huyễn Cơ không nói gì, chỉ là mang pháp lực trong cơ thể vận chuyển vào thân thể hắn.

Nhưng thi độc đó quá mức bá đạo, pháp lực căn bản không thể thanh trừ.

Lý Mộ xa xa nhìn, Huyễn Cơ con hồ ly này, tuy đối với nhân loại không hề thân mật, nhưng đối với Yêu tộc các nàng, lại là thật sự tốt.

Thấy pháp lực vô dụng, Huyễn Cơ trầm mặc một chớp mắt, trên bàn tay dần dần tản mát ra ánh sáng màu vàng.

Lý Mộ lần này là thật sự kinh hãi, nàng một yêu tinh, thế mà còn hiểu phật pháp?

Hắn không khỏi cảm thán ở trong lòng, có một người cha cảnh giới thứ bảy, là thật sự tốt, trên người Huyễn Cơ bảo vật ùn ùn không hết, rất nhiều thứ quý giá, ngay cả hắn cũng không có, còn có thể yêu phật đồng tu, cái này đại biểu phật pháp khắc chế Yêu tộc vô dụng đối với nàng, mạnh mẽ mang khuyết điểm của Yêu tộc biến thành sở trường...

Nàng tuổi không lớn, tu vi sâu, còn yêu phật song tu, bảo vật áp đáy hòm hế tthứ này tới thứ khác, đây mới là yêu nhị đại* thật sự.

(*: hay nói phú nhị đại chỉ con ông cháu cha)

Ở dưới Phật quang chiếu rọi, thi khí trên thân hùng yêu kia bị xua tản ra một tia, nhưng cũng chỉ là một tia mà thôi, căn bản không chậm lại được tốc độ thi biến của gã.

Cứ tiếp tục như vậy, rất nhanh, gã sẽ triệt để thi biến, mất đi linh trí.

Lý Mộ nghĩ nghĩ, đứng lên, chậm rãi đi qua.

Thấy hắn đi tới, Huyễn Cơ biến sắc, cầm lấy một thanh đoản kiếm, chỉ vào Lý Mộ, cảnh giác nói: “Ngươi muốn làm gì!”

Lý Mộ thản nhiên nói: “Nếu không tránh ra, hắn thật sự không cứu được nữa.”

Ở thời gian một chớp mắt Huyễn Cơ ngẩn ra, hắn đã ngồi xổm xuống, tay phải đặt trên thân hùng yêu kia.

Trên tay Lý Mộ cũng tản mát ra ánh sáng màu vàng.

Nhưng ánh sáng trên tay hắn, so với hào quang trên tay Huyễn Cơ càng mạnh hơn, ánh sáng màu vàng sau khi tiến vào thân thể hùng yêu, trong cơ thể yêu này có vô số khí xám bị ép ra, một tay khác của Lý Mộ bắn ra một đạo lôi quang, mang đám khí xám đó triệt để tiêu diệt.

Làm xong tất cả cái này, hắn phủi tay, đứng lên, đi trở về vị trí của mình, khoanh chân ngồi xuống.

Sau khi thi khí trong cơ thể bị ép ra, hùng yêu ngồi dậy, sau khi cảm thụ một phen, trên mặt lộ ra nét mừng rỡ.

Hắn xa xa hướng Lý Mộ dập đầu vang vài cái, liền khoanh chân ngồi ở tại chỗ chữa thương.

Lý Mộ nhìn về phía trưởng lão sáu tông cùng mấy cung phụng, hỏi: “Trong các ngươi, có ai trúng thi độc không?”

Trưởng lão Phù Lục phái cùng mấy cung phụng đều không bị thương, mấy tông còn lại, cũng đều không việc gì, duy chỉ có một nữ đệ tử Đan Đỉnh phái, bị yêu thi cào bị thương cánh tay, thi khí vào cơ thể, bị nàng một mực dùng đan dược đè ép.

Lý Mộ đưa tay phủ ở trên cánh tay của nàng, giúp nàng thanh trừ thi khí, đệ tử đó cung kính khom người, nói: “Đa tạ sư thúc.”

Lý Mộ phất phất tay, nói: “Người một nhà, không cần khách khí.”

Chỉ chốc lát sau, Huyễn Cơ đi tới, ngồi xuống ở bên cạnh Lý Mộ, hỏi: “Vì sao cứu gã?”

Lý Mộ hỏi ngược lại: “Ở trong lòng ngươi, nhân loại chúng ta, chẳng lẽ chỉ biết làm một ít hoạt động giết yêu lấy phách?”

Huyễn Cơ phản phúng nói: “Ở trong mắt nhân loại các ngươi, Yêu tộc chúng ta, chẳng phải ngoại tộc ăn tươi nuốt sống, ăn thịt người khắp nơi?”

Trên thế giới này, hiện tượng yêu ăn thịt người, người ăn yêu, đều thường xuyên xảy ra.

Mặc kệ là nhân loại cùng Yêu tộc, đối với đối phương, đều có chút ấn tượng cứng nhắc, cái này không thể tránh.

Lý Mộ tự nhiên sẽ không mang toàn bộ Yêu tộc đều phủ định, tiểu hồ ly kia trong nhà hắn, so với tuyệt đại đa số nhân loại còn đáng yêu hơn.

Mà hắn sở dĩ lựa chọn cứu hùng yêu này, là vì yêu khí trên thân yêu tinh này thuần mà thanh, không phải yêu ác gì.

Nếu là mấy yêu vật kia của ma đạo Yêu tông trúng thi độc, Lý Mộ vừa rồi sẽ không là dùng Phật quang cứu hắn, mà là nhân cơ hội tiễn bọn họ đi gặp Phật tổ.

Ánh mắt Lý Mộ lơ đãng đảo qua ngực Huyễn Cơ, phát hiện vị trí vai trái, có một vết thương, quấn quanh khí xám nhàn nhạt.

Hắn liếc Huyễn Cơ một cái, hỏi: “Ngươi cũng trúng thi độc?”

Huyễn Cơ quay đầu đi, nói: “Không cần ngươi quản.”

Lý Mộ bĩu môi: “Ngươi cho rằng ta muốn quản ngươi?”

Huyễn Cơ hừ lạnh một tiếng: “Ta sẽ không nhận ân tình của ngươi nữa.”

Lý Mộ chỉ bên ngoài chuông, nói: “Vậy ngươi đi ra ngoài.”

“...”

Sau khi im lặng một lát, Huyễn Cơ không đấu võ mồm với Lý Mộ nữa, hỏi: “Ngươi còn có phương pháp nào thoát vây không?”

Lý Mộ lắc lắc đầu, hỏi: “Ngươi thì sao?”

Huyễn Cơ cũng lắc đầu nói: “Có thể sử dụng đều đã dùng, chỉ có thể kỳ vọng phụ thân có thể tìm tới nơi này, phá vỡ không gian, cứu chúng ta ra...”

Lý Mộ khẽ thở dài, giống với Huyễn Cơ, hắn bây giờ có thể trông cậy vào, cũng chỉ có nữ hoàng.

Tuy chủ nhân chỗ động phủ này là Bạch Đế yêu thi, hắn ở nơi này thực lực, có thể phát huy ra 200%.

Nhưng nếu mang tồn tại so với hắn càng mạnh hơn dẫn vào động phủ, thì không phải bắt ba ba trong rọ, đóng cửa đánh chó, mà là dẫn sói vào nhà.

Nhưng, hy vọng của hai người đều rất xa vời.

Đây vốn là một không gian độc lập, sau khi Bạch Đế chết, chỗ không gian này trở thành vùng đất vô chủ, sẽ cố định ở một chỗ.

Hết chương 665.

Bình Luận (0)
Comment