Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 676 - Chương 676. Luyện Thể (1)

676-720 - Chương 676. Luyện thể (1)
Chương 676. Luyện thể (1)

Tương tự, hắn ở trong trang sách đạo của Phù Lục phái nhìn thấy quái vật khổng lồ, cũng là bí ẩn chưa giải trong lòng hắn.

Sau khi phiêu ở bên ngoài hơn nửa tháng, Lý Mộ cùng nữ hoàng rốt cuộc về tới Thần Đô.

Bách quan được thông báo, ngày mai chầu sớm theo lẽ thường, xem ra bệ hạ hẳn là bế quan kết thúc rồi.

Cường giả cảnh giới thứ bảy, một lần bế quan, động cái là mấy tháng, thậm chí mấy năm, bế quan nửa tháng không đáng kể chút nào.

Bất ngờ là, trên chầu sớm một lần này, Lý Mộ biến mất thật lâu cũng xuất hiện.

Bách quan cũng không biết hắn trước đó đi làm gì, chỉ là đoán, hắn hẳn là cùng các cung phụng ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, có người thử thông qua Cung Phụng ti hỏi thăm, lại chưa hỏi thăm ra điều gì cả.

Cung Phụng ti, lão đạo lôi thôi chắp tay sau lưng, nhìn quét mọi người, nói: “Nhớ kỹ cho lão phu, các ngươi cái gì cũng chưa thấy, cái gì cũng chưa nghe được, ra ngoài đừng nói lung tung, nếu không đừng trách lão phu vô tình...”

Trở lại cung Trường Nhạc, Lý Mộ mang đuôi huyền hồ từ chỗ Huyễn Cơ cướp đoạt được đưa cho Tiểu Bạch.

Binh khí trong tay nàng, vẫn là Lý Mộ lúc trước tặng cho, không hề nghi ngờ, cái đuôi cáo đen này, chỉ có ở trong tay hồ tộc các nàng, mới có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất.

Tiểu Bạch đối với pháp bảo mới này yêu thích không buông tay, Lý Mộ lại mang đan dược ở trong Yêu Hoàng cung vơ vét được lấy ra một viên, ở dưới sự trợ giúp của nữ hoàng, thành công khiến Tiểu Bạch tiến hóa ra năm đuôi.

Ở trên tu hành, bất luận là Lý Mộ hay nữ hoàng, đều chỉ có thể giúp nàng đến nơi đây, về sau mỗi một bước, đều cần chính nàng hoàn thành.

Lý Mộ nghĩ đến một chuyện quan trọng, mang Tiểu Bạch gọi tới trước mặt, hỏi: “Thiên Hồ nhất tộc các ngươi, đều là có thù tất báo, có ân tất trả sao?”

Tiểu Bạch trịnh trọng gật gật đầu.

Lý Mộ lại hỏi: “Vậy nếu có một người, có ân lại có thù với các ngươi thì sao?”

Tiểu Bạch ngẩn ra một phen, tựa như chưa từng nghĩ có loại tình huống này, có chút mê mang nói: “Cái này, ta, ta cũng không biết...”

Lúc này, Vãn Vãn ở một bên nghe lén chạy bước nhỏ tới, nói: “Cái này ta biết, ta biết, trước lấy thân báo đáp báo ân, sau đó cùng hắn sinh một đàn con, hàng ngày đánh con hắn báo thù, như vậy không phải được rồi...”

“Ngươi thật đúng là lanh lợi...”

Lý Mộ gõ ở trên đầu Vãn Vãn một cái, nhìn bộ dáng nàng ủy khuất, lại nhịn không được đưa tay xoa xoa.

Thiên Hồ nhất tộc ân oán rõ ràng, ân là ân, thù là thù, một pháo xóa ân thù đúng là nằm mơ, huống chi, trong nhà Lý Mộ đã có một con hồ ly, không nghĩ tới cùng dã hồ ly bên ngoài sinh tiểu hồ ly.

Đều là Thiên Hồ nhất tộc, hắn trái lại có chút tò mò, lựa chọn của Tiểu Bạch khi gặp được chuyện này.

Hắn lại nhìn về phía Tiểu Bạch, hỏi: “Tiểu Bạch, nếu ở trước khi ta cứu ngươi, trước kết thù hận với ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?”

Tiểu Bạch không chút do dự nói: “Ân công sao có thể kết thù hận với ta chứ...”

Lý Mộ nói: “Đây chỉ là một cái giả thiết.”

Tiểu Bạch lắc lắc đầu, kiên định nói: “Không có giả thiết như vậy.”

Tiểu Bạch quả thực rất khó tưởng tượng chuyện này, Lý Mộ cũng không làm khó nàng nữa, sau khi mang mấy phần tấu chương trên bàn phê duyệt, liền trở lại hậu cung nghỉ ngơi.

Nói là nghỉ ngơi, thật ra là đang tiêu hóa thu hoạch của hắn lần này.

Vô luận là một tờ thiên thư kia, hay là ký ức của Bạch Đế, đều không phải Lý Mộ trong thời gian ngắn có thể tiêu hóa hoàn toàn.

Mấy ngày nay, hắn đã học xong phương pháp tu hành của hơn mười chủng tộc yêu vật, biết luyện chế đan dược giúp yêu vật tăng trưởng tu vi, đột phá cảnh giới, lại hiểu được không ít thần thông yêu thuật, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, lớn mạnh Yêu tộc, có thể mong chờ.

Đáng tiếc bản thân hắn là con người.

Hắn có một thân bản lĩnh Yêu tộc, lại không có chỗ thi triển.

Loại cảm giác này cũng không dễ chịu, tạm thời mang suy nghĩ tràn ngập trong lòng áp chế, Lý Mộ tĩnh tâm lại, bắt đầu yên lặng tụng niệm Tâm Kinh.

Giai đoạn đầu tu hành, Lý Mộ hâm mộ Huyền Độ thân thể cường đại, muốn Phật đạo song tu.

Tu hành, đạo môn tu nguyên thần, Phật môn tu thân thể, người thường chỉ có thể chọn một cái, nhưng khi Lý Mộ gặp được lựa chọn, bình thường sẽ cân nhắc trước có thể hai cái đều có hay không.

Về sau hắn dần dần phát hiện, chỉ là tu hành một môn, gần như đã hao hết toàn bộ tinh lực của hắn, ý tưởng Phật đạo song tu, chỉ có thể gác lại không có ngày hẹn.

Bây giờ, ở trên tu hành đạo môn, hắn đã đi xong toàn bộ đường tắt có thể đi, muốn tiến một bước nữa, cần khổ tu cùng cơ duyên, không phải công sức một sớm một chiều, nhưng thật ra có thể khởi động lại kế hoạch trước kia.

Nếu tu vi Phật môn của hắn cũng có thể theo kịp, lúc ở Bạch Đế động phủ, liền không cần bị Huyễn Cơ nhập vào, vì tránh cho về sau lại xảy ra tình huống tương tự, hắn phải nhanh một chút bù lại điểm yếu của mình.

Phật môn tu hành ba cảnh giới đầu, chỉ cần chăm chỉ niệm tụng pháp kinh.

Chịu Huyễn Cơ kích thích, Lý Mộ lại bắt đầu khắc khổ tu hành, suốt nửa ngày, đều mang mình nhốt trong phòng, chưa đi ra.

Cách đại điển thu đồ đệ của Huyền Cơ Tử còn có một đoạn thời gian, Lý Thanh đang bế quan, hắn cũng không vội đi Bạch Vân sơn.

Trong khoảng thời gian này, hẳn là đủ để Phật pháp của hắn đột phá một tiểu cảnh giới.

Lúc bữa tối, nữ hoàng hỏi hắn thời gian dài như vậy ở trong phòng làm gì, Lý Mộ trả lời theo sự thật.

Chu Vũ hỏi: “Ngươi muốn Phật đạo song tu?”

Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Phật đạo hai môn, cái nào cũng có sở trường, sở đoản, đồng thời tu hành, có thể lấy thừa bù thiếu, dù sao bây giờ tu vi đạo pháp của thần rất khó lại có đột phá lớn, không bằng tu Phật pháp trước...”

Đây là một nguyên nhân trong đó, một nguyên nhân khác là, hắn bị Huyễn Cơ kích thích.

Làm một con hồ ly, nàng cũng có thể yêu Phật đạo tam tu, hơn nữa đều tu hành đến cảnh giới cao thâm, Lý Mộ cũng không cam lòng tụt lại sau Huyễn Cơ.

Tuy Huyễn Cơ là yêu nhị đại, nhưng điều kiện bản thân Lý Mộ cũng không tệ.

Thiên phú thuần dương thân thể thì không nói nữa, phía sau hắn còn có Phù Lục phái làm chỗ dựa, đồng thời còn ôm chặt đùi nữ hoàng, không có lý do thua một con hồ ly.

Chu Vũ gật gật đầu, nói: “Ngươi đã quyết định, cái này cho ngươi.”

Nàng tùy tay giơ lên, một luồng ánh sáng vàng từ trong tay bay ra, Lý Mộ tiếp ở trong tay, phát hiện đây là một cục đá, to cỡ non nửa bàn tay, đang tản mát ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.

Tảng đá vào tay có chút trọng lượng, mà Lý Mộ cũng rất nhanh phát hiện, ánh sáng màu vàng từ trong tảng đá tản mát ra, chính là Phật quang.

Hắn tựa như là ý thức được cái gì, hỏi: “Vật ấy chẳng lẽ là xá lợi Phật môn?”

Hết chương 676.

Bình Luận (0)
Comment