Trong mắt Tần Quảng Vương ánh sao chớp động, nói: “Quả nhiên có chút bản lãnh, nếu là có thể thu phục nàng, bên người bổn vương, chẳng phải là lại thêm một trợ lực. Nữ tử này tuyệt đối không thể bỏ qua, nhưng, ở trước khi thu phục nàng ta, bổn vương cần đi trước gặp Lâm phu nhân kia một lần...”
Vừa dứt lời, thân thể hắn hóa thành một đám sương xám, rời khỏi hồn điện, bay về phía Tây.
Cùng thời điểm, trong ma đạo, bởi vì chuyện nào đó, một lần nữa dẫn phát chấn động.
Vạn Huyễn Thiên Quân lần thứ hai truy nã Lý Mộ, đưa ra thù lao, so với lần đầu tiên còn hậu hĩnh hơn.
Phàm là ai có thể bắt sống người này, có thể trở thành thân truyền đệ tử của Thiên Quân, nắm giữ thiên thư một năm.
Phải biết rằng, về Lý Mộ này, một lần trước treo giải thưởng, chỉ là chỉ đạo tu hành, cảm ngộ thiên thư một lần mà thôi.
Trở thành thân truyền đệ tử của Thiên Quân, có một năm thời gian cảm ngộ thiên thư... Đây nào phải là chiêu mộ đồ đệ, rõ ràng là chọn rể.
Loại chỗ tốt này, không giống như cho người ngoài.
Ai chẳng biết, Thiên Quân có một cô con gái dung mạo tuyệt đẹp, thiên tư cực cao, nếu có thể trở thành thân truyền đệ tử của Thiên Quân, có cơ hội rất lớn, không, hầu như là trên chín phần có thể cưới Huyễn Cơ, trở thành người một nhà với Thiên Quân.
Việc này một khi truyền ra, liền ở trong phạm vi ma đạo dẫn phát nghị luận mãnh liệt.
“Lý Mộ kia rốt cuộc đã làm chuyện gì, vậy mà khiến Thiên Quân treo giải thưởng như thế?”
“Đây đã là lần thứ hai treo giải thưởng hắn...”
“Người này sẽ không là ngủ với con gái Thiên Quân rồi chứ?”
“Thiên Quân đối với Huyễn Cơ công chúa là vô cùng sủng ái, ta cảm thấy có khả năng...”
“Không được, Lý Mộ người này, ta nhất định phải giết, không phải vì trở thành đệ tử Thiên Quân, cũng không vì thiên thư, chủ yếu là không nhịn nổi cơn giận hắn làm bẩn Huyễn Cơ công chúa!”
“Thôi đi ngươi, Thiên Quân nói, lần này chỉ cần sống...”
“Vì sao, bắt sống so với bắt chết khó khăn hơn nhiều...”
...
Vạn Huyễn Thiên Quân treo giải thưởng đối với Lý Mộ, không chỉ cực hạn ở ma đạo, mặc kệ là Yêu tộc, quỷ vật, hay là nhân loại, chỉ cần có thể mang Lý Mộ kia còn sống đưa tới trước mặt hắn, đều có thể được ban thưởng Thiên Quân hứa hẹn.
Đối với lý do Thiên Quân chỉ cần sống, mọi người cũng đều đưa ra phỏng đoán.
Cuối cùng bọn họ nhất trí cho rằng, hẳn là Lý Mộ kia bội tình bạc nghĩa đối với Huyễn Cơ công chúa, chọc giận Thiên Quân, Thiên Quân hẳn là tính sau khi bắt sống hắn, sẽ dùng thủ đoạn vô cùng tàn khốc, tiến hành tra tấn cực kỳ tàn ác đối với hắn.
...
Cung Trường Nhạc, trong tay Chu Vũ cầm một phần mật báo đến từ Ma Tông, nhìn Lý Mộ, như có hứng thú nói:
“Thám tử Ma Tông nói, ngươi làm con gái Vạn Huyễn Thiên Quân to bụng, Vạn Huyễn Thiên Quân đã ở trong phạm vi Tổ Châu truy nã ngươi, người bắt sống ngươi, có thể trở thành thân truyền đệ tử của hắn, có một năm thời gian lĩnh ngộ một tờ thiên thư... Chuyện ngươi cùng con hồ ly đó, là xảy ra khi nào?”
Vãn Vãn chấn động há hốc mồm, ngay cả kẹo trong tay rơi cũng không biết.
Tiểu Bạch vẻ mặt dại ra, nghĩ đến ân công ở bên ngoài đã có hồ ly khác, nhất thời cảm thấy đời cáo u ám.
Chẳng lẽ, sự sủng ái của ân công đối với nàng, cũng sẽ biến mất sao...
“Toàn nói bậy!”
Lý Mộ sau khi phản ứng lại, trên mặt lộ ra nét tức giận, nói: “Đây là tình báo giả ai truyền về, không có trách nhiệm chút nào cả, là bịa đặt thì thôi, nếu đây là chiến báo quan trọng, sẽ chậm trễ bao nhiêu chuyện, tạo thành tổn thất lớn bao nhiêu cho triều đình, tiền thưởng năm nay của hắn không còn nữa...”
Chu Vũ đặt phần tình báo đó xuống, thản nhiên nói: “Chuyện này, đã truyền khắp toàn bộ ma đạo, là người thì có thể nghe được.”
Lý Mộ ngẩng đầu nhìn nàng, nói: “Xin bệ hạ tin tưởng thần, thần đối với nương tử trung trinh không...”
Dù là Lý Mộ da mặt dày nữa, cũng không nói ra được trung trinh như một từ này, thậm chí ngay cả không ba không bốn cũng không phải...
Nếu không, hắn lại đặt Lý Thanh, Tiểu Bạch, Vãn Vãn vào đâu?
Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Thần trung thành tận tâm đối với bệ hạ, có thể nào sẽ cấu kết cùng yêu nữ ma đạo, càng không thể làm, làm nàng to bụng, đây là lời đồn, là bịa đặt, bên người thần có Tiểu Bạch, sao có thể sẽ đi trêu chọc hồ ly khác?”
Trên mặt Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, cảm thấy tình yêu của ân công đối với của nàng lại đã trở lại...
Chu Vũ búng ngón tay, một ánh lửa bay ra, mang tình báo đó đốt thành tro, nói: “Được rồi được rồi, trẫm tin tưởng ngươi, đi làm việc đi...”
Lý Mộ đi ra khỏi cung Trường Nhạc, chậm rãi phun ra một hơi.
Vạn Huyễn Thiên Quân này, thật đúng là âm hồn bất tán.
Lần này treo giải thưởng, đừng nói người trong ma đạo, ngay cả bản thân Lý Mộ cũng động lòng không thôi.
Trở thành thân truyền đệ tử của Vạn Huyễn Thiên Quân, hoặc là cưới Huyễn Cơ, Lý Mộ đều không có hứng thú.
Nhưng một tờ thiên thư kia trong tay Vạn Huyễn Thiên Quân, Lý Mộ lại phi thường tò mò.
Nghe nói, thiên thư đầy đủ tổng cộng có hai mươi tư trang, trong đó ẩn chứa thiên địa đại đạo, Lý Mộ chỉ tìm hiểu hai trang trong đó, đã đạt được phù đạo cùng yêu đạo truyền thừa, đồng thời, hình ảnh lưu lại trong thiên thư, cũng để lại ấn tượng khắc sâu cho Lý Mộ.
Những con thú khổng lồ kia là cái gì, cường giả Yêu tộc, lại vì sao đều lấy đầu húc trời, trong thiên thư khác, còn có bí ẩn như thế nào?
Làm chí bảo truyền kỳ nhất trên đời này, truyền thuyết thuộc về thiên thư nhiều lắm, nhưng không hề nghi ngờ, lĩnh ngộ thiên thư đầy đủ, liền có thể thấy rõ thế gian đại đạo này, vạch trần bí ẩn thời kì viễn cổ.
Hai việc này hấp dẫn đối với Lý Mộ, lớn hơn Huyễn Cơ xa xa.
Không biết nếu hắn đi tự thú, mang Lý Mộ còn sống đưa tới, Vạn Huyễn Thiên Quân sẽ giữ hẹn, để hắn tìm hiểu một tờ thiên thư kia trong tay gã hay không?
Lý Mộ cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy khả năng này không lớn, hoàn toàn từ bỏ loại ý tưởng này.
Thập Vạn Đại Sơn, chỗ Huyễn Tông.
Vạn Huyễn Thiên Quân mang một trang sách phong cách cổ xưa giao tới trên tay Huyễn Cơ, nói: “Nếu không thể cảm ngộ nhiều hơn, thì đừng miễn cưỡng.”
Huyễn Cơ gật gật đầu, nói: “Con biết rồi.”
Nàng cầm trang sách này, mang ý thức chìm vào trong đó, rất nhanh liền xuất hiện ở trong một mảng không gian hư vô.
Không gian nơi này đều là sương mù mờ mịt, đưa tay chỉ có thể nhìn thấy xa mấy bước bên người, sương mù thỉnh thoảng quay cuồng, tựa như có cái gì nhanh chóng bay qua.
Huyễn Cơ tĩnh tâm lại, tập trung tinh thần, thử dùng ý niệm mang nó xua tan, sương mù trước mắt tựa như loãng đi một ít.
Một bóng trắng, bỗng nhiên từ trong sương mù xuyên qua.
Đó là một con hồ ly có hai cái đuôi màu trắng, ánh mắt Huyễn Cơ từ trên thân yêu hồ này đảo qua, tiếp tục xua tan sương mù.
Hết chương 679.