Trong mười năm này, lòng dân niệm lực Đại Chu, hẳn là sẽ dần dần tiếp cận vững vàng, sẽ không có tăng trưởng quá lớn nữa, như vậy, đế khí thai nghén liền xa xa không mong đợi.
Tăng tốc đế khí thai nghén, để nữ hoàng sớm ngày giải phóng, chỉ có trên diện rộng tăng lên lòng dân các quận một con đường này.
Mà một khi lòng dân tiến vào giai đoạn bình ổn, chỉ dựa vào nhân tố bên trong, đã không thể kích thích đến dân chúng, lúc này, liền cần một ít kích thích bên ngoài.
Ví dụ như thu phục Yêu quốc Quỷ Vực, diệt trừ Ma Tông, hoặc là thống nhất Tổ Châu, những việc này, đều có thể kích thích mạnh mẽ đến dân chúng Đại Chu, làm bọn họ ủng hộ đối với nữ hoàng đạt tới đỉnh phong, lòng dân niệm lực tự nhiên cũng không cần lo lắng.
Nhưng trong mấy chuyện này, không có một việc nào là dễ hoàn thành, ngược lại dễ dàng kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Một khi bị Yêu quốc hoặc Quỷ Vực xâm nhập, hoặc là Ma Tông gây họa làm loạn các quận, dẫn tới Đại Chu địa phương bấp bênh, toàn bộ cố gắng của hắn cùng nữ hoàng một năm qua sẽ nước chảy về biển đông.
Đương nhiên, những thế lực này, Đại Chu trước mắt còn có thể chế hành, phiền toái duy nhất, là các nước phía nam.
Một đoạn thời gian rất dài, các nước phía nam đều là phụ thuộc Đại Chu, hàng năm triều cống, mấy năm liên tục không ngừng, các nướctriều cống Đại Chu, Đại Chu cung cấp bảo hộ cho bọn họ, Đại Chu lúc đó, là bá chủ Tổ Châu không hề nghi ngờ.
Nhưng liên tiếp hai vị hôn quân, ở trong mấy chục năm, khiến quốc lực Đại Chu nhanh chóng suy giảm, cũng để các quốc gia phụ thuộc phía nam sinh ra suy nghĩ khác.
Trong mấy chục năm qua, các nước triều cống, từ hàng năm một lần, đến hai năm một lần, ba năm một lần, cho đến thời kỳ cuối tiên đế chấp chính, đã biến thành năm năm một lần.
Hôm nay, Tiêu thị hoàng tộc thậm chí đã mất đi sự khống chế đối với Đại Chu, đế quốc khổng lồ rơi vào tay nữ tử, tâm tư các nước cũng càng thêm linh hoạt hẳn lên.
Một lần này, sứ giả các nước thừa dịp triều cống tập trung Thần Đô, đã từng có trao đổi với nhau, tựa như đã đạt thành sự ăn ý nào đó đối với hoàn toàn thoát ly Đại Chu, từ nay về sau hủy bỏ triều cống.
Cái này tuy đối với Đại Chu không có tổn thất gì trên thực chất, nhưng đả kích đối với lòng dân là cực lớn.
Đại Chu ngày xưa, là thiên triều thượng quốc, các nước xung quanh không cái nào không thần phục, nếu ở trong lúc nữ hoàng tại vị, các nước thoát ly Đại Chu, đây là lỗi nặng nữ hoàng dùng bất cứ công tích nào cũng không thể bù lại.
Tuy đây là cục diện rối rắm hai vị hoàng đế trước của Đại Chu lưu lại, nhưng bọn họ đã chết, dân chúng sẽ chỉ đỗ lỗi ở trên người nữ hoàng.
Lý Mộ trầm ngâm một lát, nhìn về phía Mai đại nhân, hỏi: “Các nước muốn thoát ly Đại Chu, có phải thật hay không?”
Nói tới việc này, sắc mặt Mai đại nhân trở nên nghiêm nghị, gật gật đầu, nói: “Quả thực có việc này, mấy chục năm qua, các nước đối với Đại Chu càng ngày càng không phục, một lần trước các nước triều cống, bởi vì tiên đế ngu ngốc, dẫn tới triều đình mất hết thể diện ở trước mặt sứ giả các nước, cũng làm bọn họ sinh ra tâm lý không thần phục, trong năm năm qua, từ tiên đế băng hà, đến Chu gia đoạt đế khí, nữ hoàng đăng cơ, Đại Chu một độ bấp bênh, dã tâm của bọn họ, cũng rốt cuộc không che giấu được nữa...”
Lý Mộ lạnh nhạt nói: “Cái này cũng rất bình thường, có ai nguyện ý vĩnh viễn là phụ thuộc người khác, đối với bọn họ mà nói, chỉ sợ càng hy vọng Đại Chu mất nước, bọn họ thừa dịp loạn chia cắt Đại Chu...”
Mai đại nhân tức giận nói: “Một đám nuôi ong tay áo, bọn họ sợ sớm đã quên, là ai giúp bọn họ chống đỡ kẻ địch Viêm Châu cùng Trường Châu, không còn Đại Chu, bọn họ đã sớm bị người ta thâu tóm, ăn ngay cả cặn cũng không còn...”
Lý Mộ lắc đầu nói: “Bớt nóng chút, trước khác nay khác, bây giờ đã không phải thời kì tiên đế, bọn họ cho dù thực có hai lòng, chỉ sợ cũng không có cái gan đó...”
Hồng Lư Tự.
Chỗ sứ thần các nước ở lại.
Trong một chỗ sân, nam tử trung niên mặc áo dài, cùng với người trẻ tuổi bên cạnh lẳng lặng đứng ở trong sân, ánh mắt nhìn về phía hoàng cung, trong mắt toát ra anhs áng màu vàng.
Ở cuối tầm mắt bọn họ, trên khoảng trời nào đó, ánh vàng vạn đạo.
Không bao lâu, ánh sáng vàng trong mắt hai người biến mất, bầu trời nơi đó cũng khôi phục thành sắc thái vốn có.
Người trẻ tuổi nghi hoặc nói: “Tiên sinh không phải nói, Đại Chu khí số đã hết, dân chúng và triều đình nội bộ lục đục, nhưng niệm lực tổ miếu Đại Chu vì sao vẫn nhiều như thế?”
Người trung niên trầm giọng nói: “Đại Chu lúc này, đã không phải Đại Chu lúc đó, ta vốn tưởng, Chu thị thay thế Tiêu thị, là một đoạn khí số cuối cùng của Đại Chu, không ngờ chỉ năm năm, không, chỉ một năm, Đại Chu liền trở về đỉnh phong trăm năm...”
Người trẻ tuổi hỏi: “Vậy chúng ta còn muốn thoát ly Đại Chu hay không?”
Người trung niên nhẹ nhàng nói: “Xem trước một chút đi.”
Trong ánh mắt hắn lóe lên ánh sáng kỳ lạ, ý vị sâu xa nói: “Lý Mộ...”
Trong mắt người trẻ tuổi lộ ra nét cảm khái, nói: “Lý Mộ đó cũng thật lợi hại, có thể mạnh mẽ kéo lại khí số một quốc gia, nếu Đại Ung ta cũng có nhân vật như thế, quốc lực nhất định càng thêm cường thịnh, trăm năm sau, chưa chắc không thể nhất thống Tổ Châu...”
Cung Trường Nhạc, Chu Vũ nhếch lên khóe miệng, khinh thường nói: “Nằm mơ...”
Lý Mộ đang vẽ tranh ngẩng đầu, nghi hoặc nói: “Bệ hạ vừa rồi nói cái gì?”
Sắc mặt Chu Vũ khôi phục bình tĩnh, nói: “Không có gì, ngươi tiếp tục vẽ đi, đừng mất tập trung...”
Trong cung Trường Nhạc, Lý Mộ nghiêm túc vẽ tranh, mấy ngày qua, hắn dần dần cảm thấy, họa sĩ trong cung không chịu dạy hắn, cũng chưa hẳn không phải một chuyện tốt.
Nữ hoàng trình độ họa đạo cực cao, khi dạy hắn, vừa dịu dàng vừa có trách nhiệm, hai ngày thời gian, Lý Mộ đã mang cái gì họa sĩ cung đình quên đến trên chín từng mây, toàn tâm toàn ý đi theo nữ hoàng.
Chu Vũ đứng ở bên cạnh Lý Mộ, vừa xem, vừa nói: “Họa đạo, không cần câu nệ bề ngoài giống nhau, cần lấy hình viết thần, truy tìm một loại cảm giác giữa giống cùng không giống...”
Lý Mộ tinh tế lĩnh ngộ lời của nàng, không bao lâu sau, nữ hoàng ngồi trở lại trên ghế rồng, nhẹ nhàng nói: “Hôm nay lúc muộn chút, triều đình muốn ở Triều Dương điện mở tiệc chiêu đãi sứ thần các nước, ngươi đến lúc đó cùng quan viên Trung Thư Tỉnh cùng nhau đi qua.”
Đại Chu làm mẫu quốc, mỗi lần triều cống, đều sẽ mở tiệc chiêu đãi sứ thần các nước, đến lúc đó trừ trọng thần trong triều, nữ hoàng cũng cần tham dự.
Vẽ xong bức tranh này, Lý Mộ liền tới Trung Thư Tỉnh.
Hết chương 699.