Đại Chu nước lớn mênh mông, thân là dân chúng Đại Chu, vốn có thể tự hào hơn nữa kiêu ngạo, nhưng ở dưới chính sách hoa mắt ù tai của tiên đế, dân chúng Thần Đô so với người nước khác còn thấp hơn một bậc, dân chúng đối với điều này đã sớm chịu đủ.
Lý Mộ vốn là muốn giữ lại các nước triều cống, dù sao, đây là tượng trưng thân là thiên triều thượng quốc của Đại Chu.
Sự kiện lần này qua đi, suy nghĩ của hắn có sự thay đổi.
Triều cống cầu đến, không bằng không cần, tiên đế muốn thông qua phương thức như vậy, ở trên sách sử đạt được một chút thanh danh tốt, ngược lại bị sử quan mắng càng ác hơn, hoàn toàn đóng đinh trên cây cột sỉ nhục lịch sử.
Trong lúc hắn tại vị, quốc lực Đại Chu suy yếu nhanh nhất, lòng dân niệm lực suy giảm nhiều nhất, thậm chí ngay cả ngôi vị hoàng đế của Tiêu thị cũng đã đánh mất, nếu không có gì bất ngờ, hắn chính là một vị hoàng đế sỉ nhục nhất của Tiêu thị.
Hắn giữ được triều cống, dân chúng sẽ không khen hắn, nữ hoàng không cần triều cống, nhưng lại vãn hồi tôn nghiêm cho dân chúng, dân chúng cũng sẽ không mắng nàng.
Các nước triều cống, nên là cam tâm tình nguyện triều cống, bọn họ dùng triều cống để đổi lấy Đại Chu bảo hộ, đây là một loại giao dịch, cũng là bọn họ tán thành đối với Đại Chu cường đại.
Lý Mộ phải để dân chúng cũng rõ đạo lý này, về sau mặc dù là bọn họ không triều cống nữa, dân chúng cũng sẽ không cho rằng là sai lầm của nữ hoàng.
Hắn nhìn dân chúng trước mắt, trầm giọng nói: “Mọi người nhớ, tiên đế đã băng hà năm năm, Đại Chu đã không phải Đại Chu trước kia nữa, từ nay về sau, mặc kệ là ở bất cứ nơi nào của Đại Chu, các ngươi đều có thể ưỡn thẳng lưng các ngươi, các ngươi là dân chúng Đại Chu, sau lưng các ngươi, có quốc gia cường đại nhất Tổ Châu...”
Hắn nói câu này, là dùng một tia pháp lực, bên tai dân chúng chung quanh, thanh âm của hắn vẫn luôn vang dội.
“Đúng vậy, tiên đế đã chết năm năm...”
“Bây giờ bệ hạ của chúng ta, là nữ hoàng bệ hạ...”
“Man di tiểu quốc, có tư cách gì cưỡi ở trên đầu chúng ta?”
“Sớm nên như vậy!”
...
Trong lòng dân chúng nghĩ những thứ này, không ít người hít thở dồn dập, hốc mắt bắt đầu đỏ lên, “Các ngươi là dân chúng Đại Chu, mặc kệ ở bất cứ nơi nào, các ngươi đều có thể duỗi thẳng lưng...”, Bọn họ chờ câu này, đã chờ rất lâu rất lâu rồi.
Lý đại nhân nói không sai, tiên đế đã chết năm năm rồi.
Dân chúng Đại Chu, có thể đứng lên rồi.
Giờ khắc này, toàn bộ dân chúng ở đây, đều theo bản năng thẳng lưng mình lên.
Nhìn hai người từ cửa cung đi ra, Lý Mộ mở miệng nói: “Dương đại nhân.”
Hình bộ thị lang lập tức đi lên phía trước, hỏi: “Lý đại nhân có gì dặn dò?”
Lý Mộ nói: “《 Đại Chu luật 》 là dùng để bảo hộ dân chúng Đại Chu ta, từ hôm nay trở đi, mặc kệ là người một quốc gia nào, chỉ cần ở Đại Chu ta, kẻ nào dám trái Đại Chu luật, nghiêm trị không tha!”
Hình bộ thị lang lập tức khom người: “Hạ quan rõ.”
Lý Mộ vỗ vỗ bờ vai hắn, nhỏ giọng nói: “Ngươi chức quan to, về sau đừng xưng hạ quan...”
Hình bộ thị lang chỉ là cười hàm hậu, cấp quan cũng không thể nói lên tất cả, triều dã cao thấp, ai chẳng biết Lý đại nhân cùng nữ hoàng quan hệ mật thiết, tôn kính hắn giống hoàng hậu cũng không đủ, huống chi, lúc còn sống, hắn còn muốn dựa vào Lý Mộ, thăng một cấp nữa, đổi một tòa nhà lớn một chút...
Cửa hoàng cung, dân chúng đã tản ra.
Lời nói mới rồi của Lý Mộ, còn vọng trong đầu bọn họ.
Dân chúng một truyền mười, mười truyền trăm, không cần bao lâu, lời hắn từng nói, cả Thần Đô đều biết.
Không bao lâu sau, một chỗ tửu lâu.
Chính là thời gian bữa trưa, tửu lâu làm ăn không tệ, khách nhân không còn chỗ ngồi.
Một khắc nào đó, vài tên nam tử màu da ngăm đen, mặc quần áo kỳ quái đi vào tửu lâu, nhìn quét một cái khách nhân đang ăn cơm trong tửu lâu, một người đi đến trước quầy, dùng tiếng Đại Chu trúc trắc nói với chưởng quầy: “Chúng ta đến từ Đại Thân, bảo người khác nơi này đi ra ngoài, an bài một nhã gian vị trí tốt, mang toàn bộ đồ ăn nơi này của các ngươi đều dâng lên một lần...”
Chưởng quầy tửu lâu vừa mới ở cửa hoàng cung nghe xong lời Lý đại nhân nói, thủy triều nội tâm mênh mông, kích động không kềm chế được, nghe vậy liếc mấy người đó một cái, lạnh lùng nói: “Ta chỉ từng nghe Đại Chu, chưa từng nghe Đại Thân, các ngươi là man di tiểu quốc nào, góc bên kia còn có một vị trí, có thể ngồi thì ngồi, không thể ngồi thì đi, đừng ở chỗ này chậm trễ chúng ta làm ăn...”
Thương nhân Thân quốc đó ở Đại Chu hoành hành quen rồi, lần này dẫn theo bạn bè, không ngờ tiện dân cấp thấp của Đại Chu lại dám càn rỡ như vậy với hắn, sắc mặt nháy mắt đen đi, lạnh lùng nói: “Lớn mật, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không!”
Bốp!
“Muốn gây sự?” Chưởng quầy đập mạnh bàn tính ở trên bàn, cười lạnh nói: “Đám tiểu nhị, báo quan cho ta!”
Trong Hồng Lư Tự.
Chỗ sứ thần Ung quốc ở lại, nam tử trung niên đứng ở nóc nhà, quan sát toàn bộ Thần Đô.
Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng kỳ lạ, Đại Chu Thần Đô niệm lực dâng trào, trong mắt hắn, ánh vàng rực rỡ.
Sứ đoàn các nước lần này là có dự mưu mà đến, muốn thông qua phân cắt quan hệ với Đại Chu, để tiến một bước đả kích lòng dân Đại Chu.
Các nước Tổ Châu triều cống đối với Đại Chu, là truyền thống hơn trăm năm qua, nếu các nước tuyên bố tự lập, danh xưng cường quốc số một Tổ Châu của Đại Chu sẽ chỉ còn trên danh nghĩa, cái này sẽ làm lòng dân Đại Chu tiếp tục đánh mất.
Lòng dân nếu tiến một bước đánh mất, đế khí khó có thể ngưng tụ, hoàng thất không thể sinh ra cường giả mới, không cần bao lâu, Đại Chu sẽ từ suy yếu đi hướng suy vong.
Đây là điều các nước đều mong nhìn thấy.
Nhưng khi bọn họ đi ra khỏi Hồng Lư Tự, lại phát hiện trên đường hôm qua còn chật chội dị thường, chỉ có ít ỏi mấy bóng người.
Tra xét một phen, mới biết dân chúng Thần Đô đều tự phát hướng tới tổ miếu triều cống, bởi vì dân chúng triều cống mà dẫn tới muôn người đổ xô ra đường, lòng dân Thần Đô ngưng tụ cỡ nào?
Dưới loại tình huống này, cho dù bọn họ chặt đứt triều cống, ảnh hưởng đối với lòng dân cũng cực kỳ bé nhỏ.
Thậm chí, đứt đoạn triều cống, ngược lại sẽ làm lòng dân Đại Chu càng thêm ngưng tụ.
Nửa ngày thời gian sau đó, Hình bộ bắt mấy chục thương nhân nước ngoài trái với luật lệ Đại Chu, ở cửa Hình bộ phạt đánh, đưa tới vô số dân chúng vây xem, tiếng khen hay xuyên qua mấy con phố, trong Hồng Lư Tự cũng có thể nghe được.
Có vài vị khác xúc phạm luật pháp nghiêm trọng, chỉ sợ còn cần đối mặt mấy năm ở tù.
Hết chương 704.