Mai đại nhân thở dài, cũng không nói cái gì nữa.
Vì đại cục, phải có thứ bị bỏ qua.
Vô luận là đối với triều đình hay đối với nữ hoàng, Lý Mộ đều quan trọng hơn nhiều so với thám tử kia.
Chu Vũ day day mi tâm, đã mang linh loa lấy ra, lại trước sau chưa liên hệ Lý Mộ.
Đây là một lựa chọn nàng cũng không cách nào dễ dàng làm ra.
Nàng không muốn để cho Lý Mộ mạo hiểm, tương tự không muốn dễ dàng từ bỏ một thần tử trung với nàng.
Ngay ở lúc trong lòng nàng lưỡng nan, linh loa trong tay nàng bắt đầu chấn động khe khẽ.
Chu Vũ không chút do dự đưa vào linh lực, trong linh loa lập khắc truyền đến tiếng của Lý Mộ: “Bệ hạ, trong Thiên Hồ thành, Cúc vệ có một thám tử, đã rơi vào tay Mị Tông.”
Chu Vũ nói: “Trẫm biết, ngươi...”
Nàng còn chưa dứt lời, thanh âm Lý Mộ liền truyền đến lần nữa: “Lấy tình cảnh thần bây giờ, thật ra có thể ra tay cứu nàng, nhưng sau đó khó tránh khỏi sẽ bị hoài nghi, tốt nhất vẫn là triều đình ra mặt can thiệp. Thần ở Mị Tông đạt được một tình báo, Vân Dương công chúa đã bị Mị Tông thẩm thấu, trong phủ của nàng hẳn là có nhân vật quan trọng của Mị Tông, bệ hạ có thể phái người bắt giữ người nọ, đến Thiên Hồ quốc trao đổi...”
Chu Vũ môi giật giật, còn chưa mở miệng, đối diện đã không có bất cứ thanh âm nào truyền đến.
Vì không dẫn tới hoài nghi, Lý Mộ mỗi lần đưa tin đều cực kỳ ngắn gọn.
Chu Vũ thu hồi linh loa, nhìn về phía ba người trong điện, nói: “Bảo Cung Phụng ti phong tỏa Vân Dương công chúa phủ, triệt để điều tra.”
Ba người vẻ mặt phấn chấn, khom người nói: “Tuân chỉ!”
Sau khi các nàng ra khỏi cung Trường Nhạc, Chu Vũ một lần nữa lấy ra linh loa, u oán nói: “Cũng không để trẫm nói thêm một câu...”
So với vui sướng giải quyết khốn cảnh, trong lòng nàng càng nhiều là hối hận.
Hối hận không nên thả Lý Mộ rời khỏi, nếu nàng không cho Lý Mộ rời khỏi, sủng thần của nàng, sẽ không bị hồ ly tinh kia ức hiếp, cũng sẽ không đấm lưng bóp vai cho một hồ ly tinh...
Con hồ ly tinh đó khiến nàng biết, cũng không phải toàn bộ hồ ly, đều đáng yêu giống Tiểu Bạch.
Thần Đô, Vân Dương công chúa phủ bỗng bị Cung Phụng ti lấy đại trận phong tỏa, dọa vô số quyền quý Nam Uyển.
Sau đó, bọn họ từ Vân Dương công chúa phủ tìm được một tên nằm vùng của Ma Tông, hơn nữa đã tìm được chứng cứ Vân Dương công chúa cấu kết Ma Tông, càng nhấc lên sóng gió ngập trời.
Kế sau Thôi Minh, Vân Dương công chúa cũng làm ra việc cấu kết Ma Tông, Tiêu thị hoàng tộc kinh hãi, sốt ruột phủi sạch quan hệ với Vân Dương công chúa, đảng Chu thị cũng không bỏ qua cơ hội này, nương hai chuyện này, tiến hành buộc tội mãnh liệt đối với Tiêu thị, giữa đảng mới cùng đảng cũ, thời gian cách thật lâu, lần nữa bộc phát ra xung đột kịch liệt...
Lý Mộ đang ở Thiên Hồ quốc, cũng không biết chuyện này, trong lòng hắn có chút phiền muộn.
Huyễn Cơ bởi vì hắn thích ngâm tắm, cố ý bảo người ta ở trong sân nhà hắn xây cho hắn một cái bể tắm, còn phân phối cho hắn hai tiểu hồ yêu, để hắn sai sử, như vậy, Lý Mộ liền không có lý do ra ngoài nữa.
Ở trong phủ Huyễn Cơ, Lý Mộ không thể sử dụng linh loa, nơi này cường giả quá nhiều, vô cùng có khả năng lộ ra sơ hở.
Nói cách khác, từ giờ trở đi, phương thức liên hệ duy nhất của hắn và nữ hoàng cũng chặt đứt.
Mấy ngày qua, Lý Mộ cũng thăm dò con đường của Huyễn Cơ.
Cũng không biết có phải thẹn trong lòng hay không, việc nàng làm với Lý Mộ càng quá phận, sai sử hắn càng chịu khó, sau đó đối với Lý Mộ càng tốt, như là một loại bồi thường...
Một ngày này, Lý Mộ vừa bóp vai cho Huyễn Cơ, vừa nghe Hồ Cửu báo cáo.
“Đại nhân, mấy ngày qua, trong thành cũng không có ai hành vi quá mức dị thường, nhất là phụ cận thiên lao, cũng không có tình trạng đặc thù gì, bọn họ hẳn là sẽ không cứu người...”
Hắn vừa mới nói xong, liền có một người vội vàng đi vào, sắc mặt khó coi nói: “Huyễn Cơ đại nhân, triều đình Đại Chu có một người đến, nói là bọn hắn bắt được một nằm vùng của chúng ta ở Thần Đô, muốn dùng nàng để trao đổi nữ tử kia...”
Huyễn Cơ nhíu mày, hỏi: “Nằm vùng nào?”
Người nọ nghiến răng nói: “Là Hồ Lục!”
“Cái gì!”
Sắc mặt Huyễn Cơ rốt cuộc biến đổi hẳn, Hồ Lục là một thám tử phi thường quan trọng bọn họ xếp vào triều đình Đại Chu, từ sau khi Thôi Minh chết, nàng liền nhân cơ hội mê hoặc lôi kéo Vân Dương công chúa, ngoài sưu tập tình báo, cũng đang mưu tính một việc lớn.
Hồ Lục là gián điệp bí mật ưu tú nhất Mị Tông bồi dưỡng ra, nhiệm vụ của nàng mấy năm qua chính là ẩn núp trước, chuyện gì cũng chưa làm, căn bản không có khả năng bại lộ.
Khả năng duy nhất, chính là có người để lộ bí mật.
Sắc mặt Huyễn Cơ trầm xuống, nói: “Biết chuyện này, chỉ có ít ỏi mấy người, rốt cuộc là ai tiết lộ bí mật!”
Sắc mặt Hồ Cửu cũng nghiêm túc, nói: “Chẳng lẽ bên trong bọn họ cũng có nằm vùng?”
Huyễn Cơ trầm giọng nói: “Mang tất cả người biết việc này đều triệu tập lại!”
Lý Mộ theo Hồ Cửu đi ra ngoài, nói: “Hồ Cửu đại ca, chuyện này ta cũng biết...”
Hồ Cửu phất phất tay, nói: “Ta biết không có khả năng là ngươi, ngươi sao có khả năng là nằm vùng?”
Một người vì thi thể hắn, ẩn núp nửa tháng, cửu tử nhất sinh, một mình đánh vào tổ chức tà tu, sao có khả năng là nằm vùng?
Một người mỗi lần nhiệm vụ đều xông lên dẫn đầu, lấy vết thương đổi vết thương, lấy mạng đổi mạng, liều chết cứu vớt đồng bào, sao có khả năng là nằm vùng?
Với lại, hắn gia nhập Ma Tông, là Mị Tông chủ động mời, Mị Tông chủ động mời đến nằm vùng của triều đình Đại Chu, khả năng này, nhỏ đến mức có thể xem nhẹ không tính.
Bất luận kẻ nào cũng có thể là nằm vùng, nhưng hắn khẳng định sẽ không.
Hồ Cửu cẩn thận nghĩ một lát, nghiến răng nói: “Lang Thập Tam, nhất định là Lang Thập Tam, ta lúc trước đã cảm thấy kẻ này có vấn đề, có thể là nằm vùng đám sói con kia đẩy vào Thiên Hồ quốc chúng ta, Hồ Lục và hắn quan hệ rất tốt, nhất định là nàng nói cho con sói con đó...”
Hồ Lục nằm vùng Vân Dương công chúa phủ, ở Mị Tông cũng là cơ mật, người biết việc này ít ỏi không có mấy.
Vì tìm được nằm vùng để lộ tin tức, Huyễn Cơ mệnh lệnh Hồ Cửu, mang tất cả người biết được việc này đều triệu tập lại.
Trong sân, bao gồm Hồ Cửu ở trong, mọi người đều phải tiếp nhận Huyễn Cơ tra hỏi.
Cái này không phải tra hỏi bình thường, mà là Huyễn Cơ lấy thần thông mị hoặc của hồ tộc, đánh thẳng bí mật chỗ sâu nhất đáy lòng bọn họ, gọi là “Vấn tâm” .
Không đến vạn bất đắc dĩ, Huyễn Cơ sẽ không thi triển “vấn tâm chi thuật” đối với bọn họ, nhưng Hồ Lục bại lộ, đả kích đối với Mị Tông quá lớn, vì tránh cho về sau gặp tổn thất lớn hơn nữa, nàng phải bắt ra tên nằm vùng kia.
Hết chương 727.