Đại cung phụng không nhìn yêu vật kia nữa, mở miệng nói: “Thiên Hồ quốc bắt người của chúng ta, chúng ta cũng bắt người của các ngươi, bổn tọa phụng mệnh triều đình, đến bàn bạc công việc trao đổi với các ngươi.”
Huyễn Cơ thản nhiên liếc lão, “Các ngươi nói đổi là đổi?”
Đại cung phụng ánh mắt hờ hững, thản nhiên nói: “Lão phu chỉ là hỏi ý kiến của các ngươi, các ngươi đồng ý đổi liền đổi, các ngươi nếu không muốn, trái lại bớt việc, lão phu bây giờ về trả lời triều đình, ngày mai công khai xử quyết con yêu hồ đó...”
Sắc mặt Huyễn Cơ dữ tợn đứng lên, “Các ngươi dám!”
Đại cung phụng hừ lạnh một tiếng, nói: “Thám tử triều đình có chết hay không, cũng sẽ không ảnh hưởng bổng lộc của lão phu, đổi hay không, bây giờ cho lão phu một lời sảng khoái, lão phu còn chờ trở về phục mệnh đó.”
Huyễn Cơ sắc mặt khó coi, không còn sự cao ngạo ngang ngược vừa rồi nữa.
Hồ Lục là đồng tộc của các nàng, lão giả chết tiệt này không để ý mật thám Đại Chu sống chết, nhưng nàng lại không thể nhìn đồng tộc đi chết.
Sau khi hít thật sâu, nàng hung ác trừng mắt nhìn đại cung phụng, nói: “Đổi! Hồ Cửu, đi mang tên nằm vùng Đại Chu kia tới đây!”
“Vâng!”
Hồ Cửu tuân lệnh, phi thân ra.
Đại cung phụng ở lại trong sân, ánh mắt từ trên người hồ yêu đối diện đảo qua, tiểu hồ ly này, muốn đấu với lão, còn phải tu hành mấy chục năm nữa.
Rất nhanh, ánh mắt lão liền chuyển qua trên thân tiểu yêu kia.
Hồ yêu này không biết từ nơi nào tìm được một yêu vật bộ dạng giống với Lý đại nhân như thế, đối với hắn gọi thì đến đuổi thì đi, sai gì làm nấy, cái này không phải thuần túy ghê tởm người ta sao, không biết Lý đại nhân thấy, sẽ là cảm thụ thế nào.
Huyễn Cơ chưa chọc tức được lão giả trước mắt, ngược lại là bị lão bức bách đầy bụng cơn giận, nàng thấy tầm mắt lão giả luôn luôn ở trên người Lý Mộ, đảo tròng mắt, có mưu kế hiện lên.
Lão giả này đã không quen nhìn tiểu xà diện mạo giống Lý Mộ như đúc hầu hạ nàng, nàng liền càng muốn để lão thấy.
Lão cảm thấy đây là nhục nhã, nàng liền càng muốn làm nhục lão.
Nàng một lần nữa ngồi về trên ghế, nói: “Lý Mộ, lại đây tiếp tục bóp vai cho ta...”
“Đấm chân.”
“Bóp vai.”
“Bóc chùm nho đút cho ta ăn...”
“Lấy chậu nước giúp ta rửa chân...”
...
Bóp vai thì thôi, đấm chân Lý Mộ cũng có thể nhịn, bóc nho đút vào miệng cho nàng, Lý Mộ khẽ cắn môi cũng có thể làm.
Nhưng rửa chân cho nàng, thì có chút quá đáng quá rồi.
Hôm nay nếu thật sự rửa chân cho nàng, nàng ngày mai có thể sẽ bảo hắn tắm cho nàng.
Lý Mộ hít thật sâu, nhìn Huyễn Cơ, nói: “Huyễn Cơ đại nhân, thuộc hạ cảm thấy, ngài đang chà đạp tôn nghiêm của ta.”
Huyễn Cơ cũng cảm thấy nàng làm quá phận, nhưng ở trước mặt người ngoài, nàng không muốn mất mặt, sau khi cân nhắc, nghiến răng một cái, truyền âm nói với Lý Mộ: “Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, qua mấy ngày nữa, ta cho ngươi cảm ngộ thiên thư một lần...”
Ttrên mặt Lý Mộ lộ ra mỉm cười, hỏi: “Nước ngâm chân ngài thích nóng một chút hay là lạnh một chút?”
Nhìn một màn thái quá trước mắt, Trần đại cung phụng hít thở dồn dập, gân xanh trên trán giật giật, cũng nhìn không được nữa, dứt khoát nhắm mắt lại, phong bế thính giác.
Hồ yêu nho nhỏ, thật sự không biết xấu hổ đến cực điểm, có bản lãnh đao thật thương thật chơi với Lý đại nhân một trận, tìm một tiểu yêu diện mạo tương tự hắn hò hét sai bảo, ở nơi này ghê tởm ai chứ?
Lão dứt khoát mắt không thấy tâm không phiền, kiên nhẫn chờ đợi trao đổi con tin.
Rất nhanh, Hồ Cửu liền mang theo một nữ tử tới.
Trần đại cung phụng sau khi linh giác cảm ứng được, một lần nữa mở mắt.
Hồ Cửu áp giải nữ tử kia, hỏi: “Hồ Lục đâu?”
Trần đại cung phụng phất phất tay, một bóng người tự dưng xuất hiện, đó là một nữ tử yêu mị xinh đẹp, chẳng qua toàn thân bị trói, miệng cũng dùng một tấm vải trắng bịt lại.
Hai bên trao đổi xong con tin, Trần đại cung phụng túm lấy bả vai nữ tử kia, không nhìn Huyễn Cơ thêm một cái nào nữa, ngay lập tức đi xa.
Thiên Hồ thành, trên đỉnh núi cao nhất, có cường giả Huyễn Tông hỏi nam tử anh tuấn nói: “Đại trưởng lão, vì sao không giữ lại người này, nếu mọi người cùng nhau ra tay, lão hôm nay không rời khỏi Thiên Hồ thành được.”
Nam tử anh tuấn lắc lắc đầu, nói: “Hai nước giao chiến, không chém sứ giả, lưu lại lão không khó, nhưng về sau nếu huynh đệ tỷ muội Mị Tông rơi vào trong tay người khác, thì chỉ có đường chết...”
Trong sân, Hồ Cửu cởi trói cho Hồ Lục, tháo xuống vải trắng trong miệng nàng, lại phá giải pháp lực giam cầm cho nàng, vội vàng hỏi: “Lục tỷ, ngươi không sao chứ?”
Hồ Lục hung hăng nhổ nước bọt mấy lần, nghiến răng nói: “Không sao!”
Hồ Cửu thở dài, hỏi: “Ngươi sao bỗng nhiên bại lộ vậy?”
Hồ Lục giận dữ nói: “Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây, ta nấp đang yên đang lành, còn đang chờ đợi cơ hội, Vân Dương công chúa phủ bỗng nhiên bị Đại Chu Cung Phụng ti vây lại, hai tên cảnh giới thứ sáu, mười mấy tên cảnh giới thứ năm xuất hiện ở trước mặt ta, các ngươi làm sao vậy, là ai tiết lộ tin tức...”
Hồ Cửu lắc đầu nói: “Còn chưa tìm được, nhưng ngươi không biết, Lang Thập Tam tên kia, thế mà lại là Lang tộc nằm vùng, ngươi nhìn lầm người rồi...”
Hồ Lục tuy an toàn trở lại, nhưng cái này đối với Mị Tông mà nói, cũng không tính là một chuyện tốt.
Nàng vốn là thám tử có nhiệm vụ quan trọng trong người, lại bị triều đình Đại Chu lôi ra, còn đổi đi một mật thám Đại Chu, khiến Mị Tông bị mất một quân cờ quan trọng.
Ngoài ra, tin tức của Hồ Lục, là tiết lộ như thế nào, còn chưa điều tra ra, nói cách khác, Mị Tông đã xuất hiện một kẻ nằm vùng, một kẻ nằm vùng không biết thân phận, không biết khi nào lại sẽ cho bọn họ một đòn nặng nề.
Một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, Mị Tông bởi vì chuyện này, không ít người trở nên thần kinh căng thẳng, đề phòng lẫn nhau...
Thần Đô, ngự thư phòng, Trần đại cung phụng đang báo cáo công tác.
Đối mặt vị chí cường giả trẻ tuổi nhất trên đại lục này trước mắt, thái độ của lão cực kỳ khiêm tốn.
Nhiệm vụ lần này rất đơn giản, chẳng qua chỉ là mang theo con hồ yêu kia, tới Yêu quốc đổi về thám tử Cúc vệ, lão nói mấy câu liền nói xong, đang định cáo lui, nữ hoàng đột nhiên hỏi: “Ngươi ở Thiên Hồ quốc có nhìn thấy một người bộ dạng rất giống Lý Mộ hay không?”
Trần đại cung phụng ngẩn ra, sau đó liền gật đầu nói: “Đã nhìn thấy.”
Lão không biết nữ hoàng là làm sao biết việc này, chẳng lẽ triều đình ở Thiên Hồ quốc, còn có thám tử khác?
Nữ hoàng lại hỏi: “Hắn đang làm cái gì?”
Hết chương 729.