Hổ Vương sau khi nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói: “Cô cô của ta mấy chục năm trước gả đến Vân Trung quận, ta ở Vân Trung quận có biểu đệ, chẳng qua đã vài năm chưa liên hệ.”
Lý Mộ hỏi: “Hắn tu vi thế nào?”
Hổ Vương nói: “Ba năm trước đã ngưng tụ thành yêu đan, bây giờ hẳn cũng là cảnh giới thứ tư.”
Lý Mộ vỗ tay một cái: “Chính hắn.”
Vân Trung quận cách Bắc quận không xa, Hổ Vương lấy tấn thăng cảnh giới thứ năm làm lý do, phái tiểu yêu dưới trướng tới Vân Trung quận, mời biểu đệ hắn nhiều năm không gặp tới cùng nhau chúc mừng.
Hai huynh đệ tuy đã có vài năm không gặp, cảm tình cũng phai nhạt đi rất nhiều, nhưng nghe được biểu huynh thăng cấp cảnh giới Yêu Vương, Hổ Cường vẫn mang đủ quà, tự mình đến.
Ở Đại Chu, Yêu Vương cảnh giới thứ năm, chỉ cần không đi phụ cận Thần Đô làm bừa ngông cuồng, ở nơi nào cũng là tồn tại có thể đi ngang.
Ở Bắc quận có một biểu huynh Yêu Vương, yêu vật khác ở Vân Trung quận thấy hắn, cũng phải nể mặt hắn ba phần.
Phải nương cơ hội lần này, lại liên lạc cảm tình cùng biểu huynh một chút.
Trong núi của Bắc quận, Hổ Cường cưỡi một con mãnh hổ mắt xếch, vỗ vỗ đầu con hổ dưới thân, hỏi: “Đến chưa?”
Con hổ đó há mồm, miệng nói tiếng người, nói: “Bẩm đại vương, sắp đến rồi.”
Con hổ chạy ở trong núi rừng một khắc đồng hồ, rốt cuộc đi tới một đỉnh núi.
Hai yêu vật hóa hình đứng ở đầu đường, ngăn cản bọn họ, hỏi: “Người tới là ai, hãy xưng tên ra!”
Con hổ đó nói: “Đại vương trên lưng ta là biểu đệ của Hổ Vương, còn không mau mau cho đi.”
Hai yêu vật hóa hình sau khi tra thiệp mời, lập tức tránh ra.
Hổ Cường xuống khỏi con hổ, đi vào một cửa lầu cao lớn, tấm biển trên cửa có khắc bốn chữ to “Bắc quận yêu ti”, cửa lầu này cao ba trượng, bên trên có khắc các loại phù văn huyền diệu, Hổ Cường nhìn thêm đôi lần liền cảm thấy có chút quáng mắt, vội vàng thu hồi tầm mắt, không dám nhìn nữa.
Bước vào cửa lầu, đi tiếp về phía trước một bước, Hổ Cường dừng bước.
Trong không khí nơi này tràn ngập linh khí nồng đậm, so với động phủ của hắn ở Vân Trung quận, linh khí không biết nồng đậm hơn bao nhiêu lần.
Hắn hít mạnh một hơi, bị một ngụm linh khí xộc vào ho khan.
Trong mắt Hổ Cường lộ ra ánh sao, nếu có thể ở nơi như vậy tu hành, vậy tu vi còn không lên như bay?
Đắm chìm trong linh khí nồng đậm như vậy, cho hắn thêm mười năm thời gian, hắn cũng có thể thăng cấp cảnh giới thứ năm.
“Ha ha ha, biểu đệ, đã lâu không gặp.” Một tiếng cười sang sảng từ trước mặt truyền đến, ánh mắt Hổ Cường nhìn qua, trên mặt cũng lộ ra nụ cười, bước nhanh chào đón, nói: “Chúc mừng biểu ca thăng cấp Yêu Vương...”
Hổ Vương khoác vai hắn, nói: “Đi, chúng ta hôm nay phải uống mấy chén.”
Hổ Cường theo Hổ Vương đi vài bước, nhìn thấy phía trước tọa lạc những tòa nhà rộng lớn, nếu không phải ở trong núi, hắn thiếu chút nữa cho rằng đến thành trấn nhân loại rồi.
Hổ Cường vừa đi, vừa hỏi: “Biểu ca, đây là chuyện gì?”
Hổ Vương cười ha ha, nói: “Biểu ca ta bây giờ là Đại Chu Bắc quận yêu lệnh, cai quản bầy yêu Bắc quận, chỗ ở đương nhiên cũng không thể tùy ý giống như trước nữa.”
Hổ Cường cả kinh, hỏi: “Biểu ca quy thuận triều đình rồi?”
Hổ Vương bất mãn nói: “Quy thuận, cái gì gọi là quy thuận, ta quản Yêu tộc chúng ta, bảo hộ Yêu tộc, làm việc cho Yêu tộc, có thể gọi là quy thuận sao?”
“Không gọi không gọi...” Hổ Cường nói theo hắn hai câu, có chút chờ mong hỏi: “Biểu ca, ta về sau có thể tới nơi này tu hành hay không?”
Hổ Vương nói: “Ngươi ở Vân Trung quận an ổn, tới nơi này làm gì?”
Hổ Cường nói thật: “Nơi này linh khí so với động phủ của ta dư thừa hơn nhiều, ở nơi này tu hành nhanh hơn...”
Hổ Vương liếc hắn, nói: “Xem ngươi chút tiền đồ này, không phải chỉ là chuyện một cái Tụ Linh Trận, đến lúc đó, ta bảo người ta cũng bố trí một cái cho ngươi.”
Hổ Cường vội vàng nói: “Không cần không cần, ta theo biểu ca tu hành là được...”
Hắn cũng không ngu, không có thực lực, chỉ có Tụ Linh Trận có ích lợi gì?
Cảnh nội Đại Chu, các động thiên phúc địa linh khí dư thừa kia đều bị nhân loại chiếm cứ, một ít động phủ cấp thấp khác tu hành giả nhân loại chướng mắt, cũng bị cường giả Yêu tộc chiếm trước, hắn một tiểu yêu cảnh giới thứ tư, ở loại địa phương linh khí dư thừa này tu hành, không cần bao lâu, sẽ bị nhân loại hoặc là yêu vật mạnh hơn chiếm động phủ, lột da hổ làm thảm, cắt hổ tiên* ngâm rượu...
(*: pín hổ)
Đối với bọn họ mà nói, có được bảo vật không xứng với thực lực của mình, chính là ngóng trông mình chết sớm.
Hổ Vương dẫn hắn đi vào tòa nhà mình vừa mới xây xong, nói: “Thật ra ta lần này tìm ngươi đến, là có chuyện quan trọng, ngươi hẳn là cũng biết, triều đình tính ở các quận thành lập yêu ti, quản lý Yêu tộc, Vân Trung quận tạm thời còn chưa có nhân tuyển thích hợp, ngươi có muốn làm yêu lệnh của yêu ti Vân Trung quận hay không?”
Hổ Cường sau khi ngẩn ra một phen, liên tục lắc đầu, nhân loại không đáng tin là nhận thức chung của Yêu tộc, trở thành tay sai của triều đình nhân loại, không chỉ có bản thân nguy hiểm, cũng sẽ bị toàn bộ Yêu tộc nhạo báng.
Hổ lực cũng không miễn cưỡng, nói: “Ngươi đã không muốn, vậy thì thôi.”
Hắn lấy ra một cây phi kiếm, lại lấy ra mấy bình đan dược, đặt lên bàn.
Một đôi mắt hổ của Hổ Cường lập lòe sáng lên, phi kiếm này linh khí bức người, nhìn qua là biết không phải pháp bảo bình thường, so với binh khí của mình tốt hơn nhiều, mấy bình đan dược này, ở mặt ngoài linh lực lưu chuyển, cũng khiến hắn nhìn mà rục rịch.
Hắn nhìn về phía Hổ Vương, trong lòng kích động, chẳng lẽ những thứ này đều là biểu ca cho hắn?
Hổ Vương nói: “Vân Trung quận ngươi quen thuộc hơn ta, mấy thứ này ngươi cầm, sau khi trở lại Vân Trung quận, giúp ta hỏi một chút, có yêu vật ngưng đan kỳ nào nguyện ý làm yêu lệnh Vân Trung quận hay không, sau đó mang những thứ này giao cho hắn. Thanh kiếm này là hàng ra từ Bắc Tông, những đan dược này có thể tăng lên pháp lực, chờ pháp lực hắn đủ, triều đình sẽ cho bọn hắn một viên Phá Cảnh Đan, làm bọn hắn đột phá đến cảnh giới thứ năm, triều đình kế hoạch ở trong vòng ba năm, để cho toàn bộ yêu lệnh thăng cấp cảnh giới thứ năm, cũng không uổng bọn họ làm ra cống hiến vì triều đình...”
Hổ Cường hít thật sâu, thu hồi mấy thứ này, nghiêm túc nói: “Yên tâm đi biểu ca, ta sẽ giúp ngươi chuyển lời.”
Hắn ở lại nơi này một buổi tối, sáng sớm hôm sau liền rời khỏi.
Ba ngày sau, hắn liền phái người tới báo, Vân Trung quận không có yêu vật nguyện ý làm yêu lệnh, nhưng vì không cô phụ biểu ca nhắc nhở, hắn nguyện ý gánh vác trách nhiệm yêu lệnh, liên hợp yêu vật Vân Trung quận, phối hợp triều đình, vì xây dựng một cái Đại Chu văn minh hài hòa, tự do ngang hàng, tận một phần sức của mình.
Hết chương 767.