Cúc đại nhân trầm giọng nói: “Yêu quốc đột nhiên có biến cố lớn, Thiên Lang quốc tuyên bố gia nhập Ma Tông, tiêu diệt thâu tóm mấy Yêu quốc phụ cận, Thiên Hồ quốc Mị Tông nội loạn, Mị Tông bị Bạch thị hoàng tộc khống chế, đại trưởng lão cảnh giới thứ sáu bị nhốt, Vạn Huyễn Thiên Quân cảnh giới thứ bảy không biết sống hay chết, ma đạo Thánh Tông nhúng tay việc Yêu quốc, biên cảnh Tây Bắc chỉ sợ không thể lạc quan...”
Cúc đại nhân nói một phen, Lý Mộ chấn động thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.
Hắn từng ở Yêu quốc một đoạn thời gian rất dài, biết được thế cục Yêu tộc.
Thiên Lang tộc ở Vạn Yêu chi quốc, là đứng đầu bốn đại Yêu tộc, thực lực chỉnh thể so với Thiên Hồ quốc có Vạn Huyễn Thiên Quân còn cường đại hơn một chút, từ trước tới nay đều là kẻ địch của Thiên Hồ quốc cùng Mị Tông.
Mà Vạn Huyễn Thiên Quân, là trưởng lão cảnh giới thứ bảy của ma đạo, ở ma đạo có địa vị hết sức quan trọng.
Hôm nay, Thiên Lang quốc đầu nhập vào ma đạo, Mị Tông nội loạn, đại trưởng lão bị nhốt, ngay cả Vạn Huyễn Thiên Quân cảnh giới thứ bảy cũng không rõ sống hay chết, điều này bảo Lý Mộ làm sao tin tưởng?
Nữ hoàng cũng mới cảnh giới thứ bảy, nàng mạnh hơn Vạn Huyễn Thiên Quân không bao nhiêu, Lý Mộ không tưởng tượng được, rốt cuộc là tồn tại thế nào, có thể khiến cảnh giới thứ bảy thiếu chút nữa ngã xuống, hai cường giả cảnh giới thứ bảy đại chiến, là có thể hủy diệt toàn bộ Thiên Hồ quốc.
Phản ứng đầu tiên của Lý Mộ chính là không tin, trầm giọng hỏi: “Tin tức là thật sao?”
Cúc đại nhân nghiêm nghị nói: “Là thật, lượng lớn thám tử của chúng ta ở Yêu quốc đều cấp báo lại, ngay cả chúng ta cũng không biết vì sao ma đạo sẽ xảy ra nội chiến, ra tay đối với cường giả cảnh giới thứ bảy của mình, nghe nói có ba trưởng lão cảnh giới thứ bảy của ma đạo Thánh Tông, thừa dịp Vạn Huyễn Thiên Quân bế quan ở lúc quan trọng mấu chốt, liên thủ phát động đánh lén đối với hắn, Vạn Huyễn Thiên Quân bị thương nặng bỏ chạy, nội bộ Mị Tông cũng đã xảy ra náo động, Thiên Hồ quốc Bạch gia thừa dịp loạn nhốt đại trưởng lão Huyễn Vân, khống chế Mị Tông...”
Lý Mộ đại khái biết nguyên nhân ma đạo Thánh Tông ra tay đối với Vạn Huyễn Thiên Quân.
Vạn Huyễn Thiên Quân tuy thực lực cường đại, nhưng thường xuyên cãi mệnh lệnh ma đạo Thánh Tông, một đồng đội cảnh giới thứ bảy không nghe mệnh lệnh, uy hiếp thậm chí so với kẻ địch cảnh giới thứ bảy còn lớn hơn.
Chỉ là hắn không ngờ, Vạn Huyễn Thiên Quân ma sát với ma đạo Thánh Tông lại đã lớn đến loại tình trạng này, đáng giá ma đạo Thánh Tông phái ra ba trưởng lão cảnh giới thứ bảy đến tiêu diệt hắn.
Cường giả cảnh giới thứ bảy chiến đấu, có năng lực hủy thiên diệt địa, ba người này vừa lúc lựa chọn thời cơ Vạn Huyễn Thiên Quân bế quan, dù vậy, cũng vẫn để hắn chạy thoát, sự khủng bố của cường giả cảnh giới thứ bảy có thể thấy được phần nào.
Vạn Huyễn Thiên Quân có làm sao hay không, Lý Mộ không để ý, hỏi Cúc đại nhân: “Huyễn Cơ của Mị Tông đâu?”
Cúc đại nhân nói: “Lúc xảy ra chuyện, Huyễn Cơ không ở Thiên Hồ quốc, nhưng, nghĩ hẳn Bạch gia và ma đạo cũng sẽ không tha cho cô ta, Thiên Hồ quốc thái tử Bạch Huyền, bây giờ đã trở thành quốc chủ Thiên Hồ quốc, đại trưởng lão Mị Tông, hắn sau khi lên chức lên ngôi, liền ở khắp Yêu quốc truy nã Huyễn Cơ, chỉ là cung cấp tin tức của Huyễn Cơ, đã có thể đạt được phần thưởng hậu hĩnh...”
Cái này cũng không ra ngoài Lý Mộ đoán trước, hồ tộc thiên thư ở trong tay Huyễn Cơ, Bạch Huyền truy nã Huyễn Cơ, hẳn là vì tờ thiên thư đó.
Mai đại nhân sầu lo nói: “Thiên Lang tộc đã ở dưới ma đạo âm thầm ủng hộ, bắt đầu thâu tóm thế lực khác của Yêu quốc, hẳn là muốn thống nhất Vạn Yêu chi quốc. Nếu Yêu quốc được thống nhất, phương Bắc Đại Chu, sẽ đối mặt một kẻ địch mạnh trước nay chưa từng có...”
Từ sau khi Bạch Đế ngã xuống, Yêu quốc đã phân liệt ba ngàn năm.
Trong ba ngàn năm này, tuy Yêu tộc vẫn luôn là đại địch của Nhân tộc Tổ Châu, nhưng Yêu tộc phân liệt, chỉ dám xâm phạm biên cảnh phạm vi nhỏ, không dám cũng không có năng lực quy mô xâm nhập.
Nhưng nếu Yêu quốc bị Thiên Lang tộc thống nhất, tình huống sẽ khác.
Ở dưới ma đạo ủng hộ, một Yêu quốc thống nhất, sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất của Đại Chu, biên cảnh tây bắc sẽ vĩnh thà không có ngày yên bình, càng quan trọng hơn là, một khi Yêu quốc đến xâm phạm, Quỷ Vực cùng với các nước phía nam tất nhiên sẽ thừa sơ hở mà vào, cơ nghiệp mấy trăm năm của Đại Chu tràn ngập nguy cơ.
Tin tức này sau khi truyền ra, triều dã một mảng đại loạn.
Ở dưới sự chủ trì của Thượng Thư Lệnh, Trung Thư Lệnh, Môn Hạ Thị Trung, ở Tử Vi điện lâm thời tổ chức triều hội, quan viên Thần Đô tứ phẩm trở lên, không cho phép lấy bất cứ nguyên nhân nào vắng mặt.
Hôm nay, trên Tử Vi điện, không có đảng cũ, cũng không có đảng mới, mọi người chỉ có một thân phận, đó là quan viên Đại Chu, tình thế Yêu quốc biến hóa kịch liệt, triều đình Đại Chu phải làm ra đối sách tương ứng.
Trên Tử Vi điện, Bình Vương trầm giọng nói: “Vạn Yêu chi quốc tuyệt đối không thể thống nhất, nếu không Đại Chu nguy hĩ, thần đề nghị triều đình tức khắc phát binh Yêu quốc, trấn áp Thiên Lang tộc, để đoạn tuyệt hậu hoạn.”
Trên triều đình, đảng mới xưa nay thích công kích đảng cũ, một lần này, lại hiếm thấy giữ im lặng.
“Việc này không thể.”
Khi mọi người im lặng, Binh bộ tả thị lang đứng ra, nói: “Đại Chu xưa nay không tham dự nội chính nước khác, trên đại nghĩa không có lý do phát binh Yêu quốc, huống chi, Yêu quốc địa hình phức tạp, khó có thể tiếp tế tiếp viện, ở Yêu quốc tác chiến, bất lợi đối với tướng sĩ triều ta, rất dễ dàng lâm vào cục diện bị động.”
Đối với chuyện này, quan viên văn võ có cái nhìn khác nhau.
Quan văn cho rằng, Yêu quốc xưa nay bụng dạ khó lường, một khi thống nhất, nhất định sẽ ra tay với Đại Chu, Đại Chu không thể ngồi xem Yêu quốc lớn mạnh.
Võ tướng thì từ góc độ phát động chiến sự, phân tích bất lợi xuất binh đối với Yêu quốc, nghiêm khắc mà nói, đây là nhúng tay nội chính Yêu quốc, ngôn bất chính danh bất thuận, càng quan trọng hơn là, Yêu quốc và Quỷ Vực mấy ngàn năm qua, có một đặc điểm giống nhau.
Đó là tự bọn họ đánh dữ dội nữa, quậy hung nữa, một khi Nhân tộc muốn thừa sơ hở mà vào, như vậy bọn họ lập tức sẽ liên hợp lại.
Triều đình nếu xuất binh với Thiên Lang tộc, khả năng rất lớn sẽ tạo ra hiệu quả trái ngược, thúc đẩy Yêu quốc lấy tốc độ nhanh hơn thống nhất, đến lúc đó, tướng sĩ Đại Chu tác chiến sân khách, tiếp tế tiếp viện khó khăn, còn phải đối mặt một cái Yêu quốc ngưng tụ chưa từng có, hầu như là không có khả năng đánh thắng.
Hết chương 772.