Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 774 - Chương 774. Xúi Giục Thi Tông (2)

766-810 - Chương 774. Xúi giục Thi Tông (2)
Chương 774. Xúi giục Thi Tông (2)

Lý Mộ vốn không muốn ôm nàng, nhưng nàng đã bày sẵn tư thế, hắn nếu thờ ơ, nàng làm sao xuống đài được, trong lòng nữ hài tử người ta muốn chỉ là một cái ôm sắp chia tay, nghĩ nhiều, trái lại thể hiện trong lòng chính hắn xấu xa.

Lý Mộ chỉ có thể nhẹ nhàng ôm nàng, nói: “Những trận pháp kia ta dạy cho ngươi, ngươi chậm rãi lĩnh ngộ, sau khi trở về ta muốn kiểm tra.”

Bạch Ngâm Tâm nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: “Biết rồi Lý đại ca, ta sẽ cố gắng tu hành.”

Lý Mộ cuối cùng nhìn về phía Bạch Thính Tâm, Vãn Vãn ôm rồi, Tiểu Bạch ôm rồi, tỷ tỷ cũng bế, nếu đối đãi khác biệt đối với nàng, không khỏi quá không thích hợp, hắn vừa mới giang hai cánh tay, Bạch Thính Tâm đã chủ động nhảy tới trên người hắn, hai cánh tay ôm lấy cổ hắn, đôi chân thon dài quấn ở trên lưng hắn, cam đoan nói: “Yên tâm đi, ta sẽ tu hành thật tốt, ngươi ở bên ngoài cũng phải cẩn thận, ta chờ ngươi trở về.”

Nàng quấn lấy Lý Mộ liền không muốn xuống, Lý Mộ chỉ có thể mạnh mẽ kéo nàng xuống.

Một đứa cháu gái ngày xưa, nói chuyện như nữ chủ nhân trong nhà, Lý Mộ thậm chí muốn bảo nữ hoàng đưa nàng tới trong cung cẩn thận học quy củ.

Ít nhất cũng phải khiến nàng học học ôm như thế nào, không nên hơi một tí liền quấn trên thân người khác, Lý Mộ vì thế nói nàng rất nhiều lần, nàng cứ cãi đây là thiên tính Xà tộc không đổi được.

Lý Mộ thở dài một hơi, cuối cùng nhìn về phía nữ hoàng, nói: “Bệ hạ, thần đi đây.”

Chu Vũ tự nhiên vươn hai cánh tay ra, Lý Mộ ngẩn ra một chớp mắt, dang hai tay, nhẹ nhàng ôm nàng.

Dáng người nữ hoàng là bị xem nhẹ nghiêm trọng, chỉ sợ trừ Lý Mộ, không có ai biết nàng dưới quần áo rộng thùng thình ẩn chứa phập phồng như thế nào, cho dù so với Liễu Hàm Yên chỉ sợ cũng không kém là bao, Vãn Vãn và Tiểu Bạch có chút không bằng, Ngâm Tâm Thính Tâm càng không thể so sánh...

Sau cái ôm ngắn ngủi, Lý Mộ liền lui một bước, lại nhìn các nàng một cái, xoay người đi ra ngoài.

Thẳng đến lúc bóng người hắn hoàn toàn biến mất, mấy bóng người còn đứng ở cửa.

Một khắc nào đó, Chu Vũ hỏi Thanh Xà ở bên: “Ngươi không phải thích hắn sao, lần này vì sao không đi cùng hắn?”

Bạch Thính Tâm ý vị sâu xa nói: “Tâm của hai người chỉ cần cùng một chỗ, cần gì phải để ý có thể mỗi ngày làm bạn hay không?”

Chu Vũ nói: “Nhưng tâm các ngươi cũng chưa cùng một chỗ.”

Bạch Thính Tâm siết nắm tay, kiên định nói: “Sớm muộn sẽ được.”

...

Yêu quốc xảy ra biến cố to lớn, triều đình Đại Chu muốn liên thủ yêu vật kháng yêu vật, lại bị từ chối, chỉ có thể tìm biện pháp khác.

Mấy ngày nay, các loại triều hội lớn triều hội nhỏ không ngừng, đều là nghị luận đối với chống lại Yêu tộc.

Học sinh thư viện Bạch Lộc, lại có một đám đi phương bắc, ngay cả viện trưởng đại nhân cũng tự mình tới Cửu Giang quận, trấn thủ ở nơi đó, ứng đối xung đột tương lai có thể xảy ra.

Trung Thư Tỉnh, Trung Thư thị lang, mấy vị Trung Thư xá nhân đều sắc mặt tiều tụy.

Về việc Yêu tộc, đến nay còn chưa nghị luận ra một cái kết quả, bọn họ bắt đầu nhớ ngày tháng có Lý Mộ, hắn ở Trung Thư Tỉnh, việc lớn việc nhỏ đều không cần bọn họ quan tâm.

Đáng tiếc nửa năm qua, hắn đã rất ít tham dự triều sự nữa, chuyên chú vào công việc Cung Phụng ti, chấp hành, đều là một ít nhiệm vụ cơ yếu, Trung Thư Tỉnh cũng không có quyền hạn biết được.

Lưu Nghi cào cào tóc, có chút lo lắng nói: “Lý đại nhân rốt cuộc đi đâu rồi?”

Nội địa Doanh Châu.

Trong lòng ngọn núi rỗng ruột nào đó, Trần Thập Nhất, Hàn Thập Tam, Tôn Thất... gần trăm đệ tử Thi Tông, cung kính đứng ở bên một chỗ bình đài, lớn tiếng nói: “Toàn thể đệ tử Thi Tông, tham kiến đại trưởng lão!”

Không phải là mọi người đều có thể cam tâm tình nguyện làm bạn với thi thể, bởi vậy trong ma đạo mười tông, đệ tử Thi Tông nhân số không nhiều, lần này vì tế luyện mười yêu thi kia, đám người Trần Thập Nhất mang toàn thể đệ tử Thi Tông đều triệu trở về.

Giữa bình đài, một người trẻ tuổi khoanh tay mà đứng, thản nhiên nói: “Gần đây đã xảy ra một việc, khiến bổn tọa rất đau lòng.”

Các đệ tử Thi Tông, mấy tháng gần đây đều tránh ở trong núi này, hai tai không nghe việc ngoài núi, một lòng chỉ luyện thánh hiền thi, căn bản không biết bên ngoài đã xảy ra cái gì.

Nhưng mặc cho ai cũng nhìn ra, đại trưởng lão rất tức giận, một uy áp cường giả khiến bọn họ thở không nổi, nhịn không được cúi đầu thấp hơn nữa.

Lý Mộ im lặng một lát, mở miệng lần nữa: “Mị Tông đã xảy ra nội loạn, đại trưởng lão Huyễn Vân bị phản đồ soán quyền nhốt.”

Lời vừa nói ra, đám người lập tức phát ra tiếng kinh hô.

“Điều này sao có khả năng?”

“Mị Tông không phải còn có Thiên Quân đại nhân sao?”

“Thiên Quân đại nhân không có khả năng ngồi yên không lý đến...”

...

Lý Mộ vươn tay, ép xuống phía dưới, thanh âm mọi người im bặt dừng lại, hiện trường biến thành tiếng kim rơi có thể nghe thấy, Lý Mộ trầm giọng tiếp tục nói: “Lúc Thiên Quân bế quan, lọt vào ba trưởng lão Thánh Tông vây công, bị thương nặng, bây giờ sống chết chưa rõ.”

Câu này của hắn, đã dẫn phát đệ tử Thi Tông xôn xao lớn hơn nữa.

“Cái này, cái này sao có khả năng?”

“Thiên Quân là cảnh giới thứ bảy, ở Thánh Tông cũng có thể trở thành hàng ngũ trưởng lão, Thánh Tông vì sao phải đối phó Thiên Quân?”

“Cái này nói không thông...”

“Tin tức giả, nhất định là tin tức giả!”

Lý Mộ vươn tay ra lần nữa, tiếng xôn xao của mọi người lập tức biến mất.

Hắn hừ lạnh một tiếng, nói, “Mị Tông vì Thánh Tông lập bao nhiêu công lao, Thiên Quân trung thành và tận tâm đối với Thánh Tông, thế mà rơi vào kết cục như thế, cơn tức này, bổn tọa khó có thể nuốt trôi.”

Trên mặt Trần Thập Nhất lộ ra nét do dự, chậm rãi mở miệng: “Đại trưởng lão, mặc kệ Thánh Tông vì sao ra tay với Thiên Quân, đều không liên quan gì tới chúng ta, thuộc hạ cảm thấy, chúng ta vẫn là đừng trêu chọc Thánh Tông thì tốt hơn, nếu không chúng ta có thể sẽ bước rập khuôn theo Thiên Quân cùng Mị Tông.”

“Nói lời khốn kiếp gì thế!” Sắc mặt Lý Mộ âm trầm, nói: “Bổn tọa và thánh quân kết giao tâm đầu ý hợp, bổn tọa sao có khả năng trơ mắt nhìn hắn chịu nỗi oan lớn vậy, Thánh Tông đã bất nhân, thì đừng trách Thi Tông bất nghĩa. Từ giờ trở đi, Thi Tông không nghe lệnh Thánh Tông nữa, các ngươi nếu không phục quyết định của bổn tọa, có thể rời đi ngay bây giờ!”

Trần Thập Nhất biến sắc, lập tức nói: “Đại trưởng lão...”

Lý Mộ phất phất tay, nói: “Không cần nói nữa, ý ta đã quyết, các ngươi ai muốn rời khỏi, đều có thể đi!”

Hơn trăm đệ tử Thi Tông nhất thời lâm vào im lặng.

Hết chương 774.

Bình Luận (0)
Comment