Thiên Lang quốc xa xôi, Thanh Sát Lang Vương đã về tới động phủ.
Một cái bóng âm u gần như trong suốt lơ lửng ở bên trong động phủ.
Thanh Sát Lang Vương nhìn u ảnh đó, trầm giọng nói: “Vạn Huyễn Thiên Quân lão hồ ly kia, không biết từ nơi nào có được một cái chuông khổng lồ bảo bối, có cái chuông khổng lồ đó phủ Thiên Hồ quốc, ngay cả ta cũng không tấn công vào được.”
U ảnh mơ hồ bất định, âm trầm nói: “Đó là chí bảo Phù Lục phái, tên là chuông đạo, ít nhất cần ba cường giả trở lên tu vi tương đương ngươi, mới có thể phá vỡ...”
Thanh Sát Lang Vương biến sắc, hỏi: “Vậy chúng ta chẳng phải là không có cách nào làm gì Thiên Hồ quốc?”
U ảnh hừ lạnh một tiếng, nói: “Hoảng cái gì, muốn cản ba gã cảnh giới thứ bảy, ít nhất phải có hai gã cảnh giới thứ bảy khống chế, Vạn Huyễn Thiên Quân muốn khôi phục đến cảnh giới thứ bảy, ít nhất cần ba năm năm, chỉ cần ta trở về siêu thoát, hai ta liên thủ, thì có thể phá chuông này.”
Thanh Sát Lang Vương hỏi: “Tôn lão khôi phục chỉ sợ cũng không dễ dàng, sao không mời hai tôn lão khác đến, ba chúng ta liên thủ, nhất định có thể phá cái chuông đó. Một lần này, Vạn Huyễn sẽ không đường để trốn nữa.”
U ảnh nhìn Thanh Sát Lang Vương, không chút khách khí nói: “Động cái não sói của ngươi nghĩ chút, chuông đạo của Phù Lục phái ở Thiên Hồ quốc, rốt cuộc ý nghĩa cái gì, đây là Phù Lục phái cảnh cáo, nếu Thánh Tông lại có cường giả cảnh giới thứ bảy tiến vào Yêu quốc, ngươi cho rằng Phù Lục phái cùng triều đình Đại Chu sẽ khoanh tay đứng nhìn?”
Thanh Sát Lang Vương mặt lộ vẻ giật mình, nói: “Là ta chưa nghĩ tới...”
U ảnh tiếp tục nói: “Chuyện Yêu quốc, chỉ có thể Yêu quốc tự mình giải quyết, một khi một phe nhúng tay, một phe khác cũng tất nhiên sẽ nhúng tay, đến lúc đó, cho dù ba chúng ta cộng thêm ngươi, cũng đấu không lại Phù Lục phái cùng triều đình Đại Chu liên thủ, mà một khi ầm ĩ đến loại tình trạng đó, Yêu quốc cũng sẽ không còn tồn tại nữa...”
Cường giả cảnh giới thứ bảy đấu pháp, sức phá hoại quá mạnh, gần như sẽ không triển khai đại chiến chính diện, nếu thật sự ầm ĩ đến mức cảnh giới thứ bảy hai bên đều tham chiến, đối với cả Yêu quốc, sẽ là một hồi tai ương ngập đầu.
Đây là điều hai bên đều không muốn nhìn thấy.
Thanh Sát Lang Vương hỏi: “Vậy chúng ta làm sao bây giờ?”
U ảnh nói: “Ta cần khôi phục thực lực trước, cái này cần lượng lớn tinh huyết hồn phách, nhưng ở trước đó, ta phải tìm được một thân thể thích hợp trước, không biết Thiên Hồ quốc owr đâu ra nhiều yêu thi cường đại như vậy, nếu có thể lấy được một khối...”
Thanh Sát Lang Vương nói: “Có cái chuông đó, lẻn vào Thiên Hồ quốc là không có khả năng, trừ phi...”
Nói một lát, tiếng hắn nhỏ đi.
Thiên Lang quốc, tiền Yêu Tông đại trưởng lão đang ở trong động phủ tu hành thu được truyền tin, Thanh Sát Lang Vương tìm hắn có chuyện quan trọng thương lượng.
Hắn từng là Yêu Tông đại trưởng lão tôn quý, hôm nay lại chỉ có thể là hộ pháp dưới trướng Thanh Sát Lang Vương, trong lòng con hổ yêu này tuy khó chịu, nhưng cũng không có cách nào.
Không có thực lực cảnh giới thứ bảy, thì chỉ có thể bị người ta sai khiến như thế.
Hắn bay lên đỉnh núi nào đó, tới động phủ Thanh Sát Lang Vương, thấy được một hồn ảnh lơ lửng ở trong hang, sau khi ngẩn ra một phen, lập tức khom người nói: “Ra mắt tôn lão.”
Vừa dứt lời, trong lòng hổ yêu này nổi lên báo động.
Hắn cách cảnh giới thứ bảy cũng chỉ thiếu một bước, trong cõi kỳ ảo sinh ra một loại cảm ứng, loại cảm ứng này, khiến hắn dựng thẳng lông tóc toàn thân, như gặp nguy cơ lớn liên quan sống chết.
Nhưng nơi này là Thiên Lang quốc, hắn lại ở động phủ của Thanh Sát Lang Vương, có thể có nguy cơ gì?
Hổ yêu nhìn hồn ảnh kia, tựa như ý thức được cái gì, trong lòng hoảng hốt, thân hình nhanh chóng hướng về cửa động rút lui.
Nhưng mà, bóng người Thanh Sát Lang Vương đã đứng ở nơi đó.
Thiên Lang quốc, không biết từ nơi nào, bỗng nhiên truyền đến một tiếng hổ gầm, hấp dẫn không ít yêu vật chú ý.
Chẳng qua, sau một tiếng đó, liền không còn thanh âm truyền đến, đàn yêu nghi hoặc một lúc, liền lại bắt đầu việc tu hành của mình.
Động phủ Thanh Sát Lang Vương, hổ yêu kia đứng ở đối mặt Thanh Sát Lang Vương, cúi đầu siết chặt nắm tay, nhếch miệng cười, nói: “Khối thân thể này cũng không tệ, hấp thu yêu hồn của nó, thực lực của ta ít nhất có thể khôi phục hơn một nửa, kế tiếp, trông vào ngươi...”
Thanh Sát Lang Vương gật gật đầu, nói: “Giao cho ta đi...”
...
Thiên Hồ quốc.
Trong hoàng cung đại điện, đàn yêu bởi vì chuyện nào đó sinh ra tranh chấp.
Bạch gia đã mất đi khống chế đối với Thiên Hồ quốc, trở thành tù nhân, bầy yêu Thiên Hồ quốc không thể vô chủ, cần lập một vị tân vương khác.
Nhưng, đối với nhân tuyển tân vương, bầy yêu lại có cái nhìn khác nhau.
Theo lý thuyết, nếu không phải Huyễn Cơ trưởng lão, bầy yêu ở đây, bao gồm đại trưởng lão Huyễn Vân ở bên trong, toàn bộ cường giả Mị Tông ban đầu vẫn là tù nhân, lấy cống hiến của nàng, trở thành tân vương Thiên Hồ quốc là lẽ đương nhiên.
Nhưng so với thực lực của Huyễn Vân, Huyễn Cơ thực lực quá yếu, nếu nhân tuyển đứng đầu một quốc gia chỉ xem cống hiến, như vậy trước kia nên trở thành quốc chủ nhất là Ưng Thất.
Một hồ yêu cảnh giới thứ năm nói: “Tuy không có Huyễn Cơ đại nhân, thì không có chúng ta hôm nay, nhưng ta cho rằng, Yêu quốc hôm nay phân tranh không ngừng, Thiên Hồ quốc bấp bênh, quốc chủ không có tu vi cảnh giới thứ sáu trở lên, khó mà kẻ dưới phục tùng, cũng khó bảo vệ Thiên Hồ quốc, vẫn là Huyễn Vân đại trưởng lão càng thêm thích hợp vị trí quốc chủ.”
“Lời ấy sai rồi.” Phía trước đám người, một người trẻ tuổi nói: “Nói đến bảo hộ Thiên Hồ quốc, chỉ sợ Huyễn Vân đại trưởng lão cũng không đủ, nếu là cảnh giới thứ sáu có thể bảo hộ Thiên Hồ quốc, các vị đang ngồi lúc trước lại nào sẽ trở thành tù nhân?”
Mấy ngày gần đây, các trưởng lão này đã biết thân phận người trẻ tuổi xhường xuyên ở cùng Huyễn Cơ đại nhân, người này là người của triều đình Đại Chu, là tới liên hợp Thiên Hồ quốc đối kháng Thiên Lang tộc, trong sự kiện lần này, từng giúp Huyễn Cơ đại nhân đối phó Bạch Huyền.
Về phần nội tình càng thêm cụ thể, bọn họ không quá rõ.
Con hồ yêu đó nhìn Lý Mộ, nói: “Đây là chuyện Thiên Hồ quốc chúng ta, vẫn xin vị bằng hữu Nhân tộc này đừng nhúng tay.”
Hồ yêu này nói chuyện rất khách khí, hơn nữa cũng rất có đạo lý, Lý Mộ một người ngoài, quả thực không tiện xen vào chuyện nội bộ Thiên Hồ quốc.
Vì thế hắn liền không có mở miệng nữa.
Lúc này, một ít trưởng lão khác cũng nhao nhao mở miệng.
“Ta cũng cảm thấy, Huyễn Vân đại nhân càng thêm thích hợp trở thành quốc chủ.”
“Ta đồng ý.”
“Ta cũng đồng ý.”
Hết chương 804.