Trên thực tế, tình cảnh Huyễn Cơ bây giờ, rất giống nữ hoàng hai năm trước, mà giải quyết vấn đề Huyễn Cơ nơi này, càng thêm đơn giản hơn một chút.
Ở Yêu quốc, nắm tay lớn chính là đạo lý cứng rắn.
Trước tạo ra cho nàng một đám thủ hạ thực lực chấp nhận được, trước khi đi, mang tám yêu thi kia cũng để lại bên người nàng, làm con bài chưa lật nàng tự bảo vệ mình, cùng uy hiếp đối với người dưới trướng, cũng làm vũ khí sắc bén chống lại Thiên Lang quốc, như vậy, trong thời gian ngắn, ma đạo Thánh Tông đừng nghĩ lợi dụng Thiên Lang tộc thống nhất Yêu quốc.
Lý Mộ thậm chí muốn đợi tới sau khi Trần Thập Nhất bọn họ luyện chế thành công hai yêu thi kia, cũng tạm thời mang bọn nó giao cho Huyễn Cơ.
Hai yêu thi cảnh giới thứ bảy, tám yêu thi sau khi bày trận có thể so với cảnh giới thứ bảy, lại đợi đến khi thực lực Vạn Huyễn Thiên Quân khôi phục, Thiên Hồ quốc liền có thể lấy ra bốn vị cường giả cảnh giới thứ bảy, chiến lực đứng đầu đã không thua Phù Lục phái, trực tiếp thống nhất Yêu quốc cũng không phải việc khó.
Cứ như vậy, Đại Chu cũng không cần lo lắng Yêu quốc uy hiếp nữa, Lý Mộ cũng hoàn thành một trong các hứa hẹn đối với nữ hoàng, duy nhất cần lo lắng, chính là Huyễn Cơ có thể phản bội hắn hay không.
Lý Mộ nhìn thoáng qua Huyễn Cơ, không tin Huyễn Cơ sẽ làm ra loại chuyện này, nếu thật sự có một ngày như vậy, vậy là hắn mắt mù nhìn lầm hồ ly.
Hắn tạm thời không đi nghĩ chuyện quá mức lâu dài nữa, đi đến bên cạnh Huyễn Cơ, thấy nàng ngồi ở bên bàn, viết cái gì dày đặc, Lý Mộ nhìn thoáng qua, thì ra là nàng muốn tiến hành cải cách đối với quản lý Thiên Hồ quốc.
Yêu quốc dù sao cũng là Yêu quốc, không giống Đại Chu hệ thống quan viên hoàn chỉnh, rất nhiều nơi quản lý cực kỳ hỗn loạn, Huyễn Cơ có ý muốn cải cách là tốt, nhưng nàng hiển nhiên không hiểu những thứ này, lấy ánh mắt trung thư xá nhân, chuyên nghiệp phê duyệt tấu chương nhiều năm của Lý Mộ đến xem, nội dung cải cách nàng đưa ra quả thực rối tinh rối mù, không đành lòng nhìn thẳng.
Khi Huyễn Cơ cắn đầu bút, không biết nên làm như thế nào, Lý Mộ đoạt bút trong tay nàng, nói: “Dậy.”
Hắn xách Huyễn Cơ lên, bản thân ngồi ở nơi đó, sau đó mang giấy nàng từng viết vò thành một cục, ném sang một bên, bản thân một lần nữa trải lên một tờ giấy trắng, sau khi suy nghĩ một lát, bắt đầu viết.
Yêu quốc xét cho cùng là khác với triều đình Đại Chu, có một số nơi có thể tiếp tục sử dụng, có một số nơi, thì phải vứt bỏ, hoặc là làm một ít thay đổi.
Huyễn Cơ vốn đã đau đầu những thứ này, có người nguyện ý giúp nàng, nàng tự nhiên cao hứng.
Nàng đứng ở bên cạnh Lý Mộ, dỡ xuống trọng trách trên vai, cảm giác một thân thoải mái.
Giờ khắc này, trong lòng nàng bỗng toát ra một ý tưởng.
Nếu có thể mang Lý Mộ vĩnh viễn giữ lại chỗ này thì tốt rồi, bên cạnh nàng đang cần một người như vậy để giúp nàng.
Đột nhiên, Huyễn Cơ như là hiểu cái gì, mặt lộ vẻ giật mình.
Khó trách Chu Vũ đối với Lý Mộ tốt như vậy, nhớ lại trước kia thám tử Mị Tông bẩm báo, Lý Mộ thường xuyên ở lại tẩm cung Chu Vũ, Chu Vũ làm nữ hoàng, lại không làm việc đàng hoàng, luôn trồng hoa nuôi cỏ...
Bởi vì bên cạnh có Lý Mộ, cho nên nàng không cần tự mình xử lý việc nước.
Bởi vì bên người có Lý Mộ, cho nên khi Yêu quốc xảy ra biến đổi lớn, rất có khả năng uy hiếp đến triều đình Đại Chu, làm nữ hoàng, nàng cũng không cần đi làm cái gì, Lý Mộ tự sẽ dọn sạch tất cả trở ngại cho nàng.
Mặc kệ xảy ra chuyện gì, đều có người đứng ở bên người nàng, chống lưng cho nàng, trừ lo giải nạn cho nàng.
Thì ra đây mới là niềm vui thật sự của Chu Vũ...
Tác dụng của Phá Cảnh Đan, Lý Mộ trước kia đã nghiệm chứng ở trên thân Thanh Ngưu cùng Hổ Vương, dù sao chỉ là từ cảnh giới thứ tư đến cảnh giới thứ năm, chỉ cần pháp lực thật sự đến cảnh giới thứ tư đỉnh phong, đột phá chỉ là chuyện một viên đan dược.
Nhưng để cảnh giới thứ năm thăng cấp cảnh giới thứ sáu thì không dễ dàng như vậy, đan dược cấp bậc đó, trước mắt chưa ai có thể luyện chế ra, cũng thiếu tài liệu, nếu không, Lý Mộ một viên đan dược mang Huyễn Cơ đưa lên cảnh giới thứ sáu, trong Thiên Hồ quốc ai còn dám có ý kiến?
Thủ hạ Hồ Cửu và Hồ Lục, yêu vật kẹt ở cảnh giới thứ tư đỉnh phong không ít, bọn họ muốn vượt qua một bước này, vốn cần vài năm, mười mấy năm, mấy chục năm thậm chí cả đời, sau khi ăn vào Phá Cảnh Đan, trong thời gian ba ngày, đã có mấy chục tên thành công thăng cấp.
Những kẻ chưa thăng cấp kia, pháp lực cũng được tăng lên trên diện rộng, chỉ cần tu hành cho tốt, đột phá cũng chỉ ở trong hai năm tới.
Lý Mộ thuận tiện lại hướng Huyễn Cơ đòi thêm chút dược liệu, luyện chế một ít đan dược tăng trưởng pháp lực của yêu vật, mang thực lực đám tiểu yêu dưới trướng nàng chỉnh thể nâng lên, như vậy, thực lực Thiên Hồ quốc, cuối cùng khôi phục đến đỉnh phong ngày xưa.
Ngoài ra, Lý Mộ còn căn cứ cơ cấu nhân viên của triều đình Đại Chu, đặt riêng cho Thiên Hồ quốc một cái triều đình mới.
Bọn họ lúc trước quản lý quá mức hỗn loạn, về sau các yêu ti ti nào làm việc nấy, quyền lực cuối cùng tập trung ở trong tay Huyễn Cơ, sẽ không tình huống xuất hiện nữ hoàng bị tước quyền lực nữa.
Quan viên các yêu ti này, do cường giả Yêu tộc tu vi tăng lên dưới trướng nàng đảm nhiệm, một nhóm người này, là được nàng một tay đề bạt lên, xem như đích hệ đầu tiên của nàng, so sánh với các trưởng lão Mị Tông trước kia, tuyệt đối trung thành và tận tâm đối với Huyễn Cơ, không có hai lòng.
Thiên Hồ quốc, trên đỉnh núi nào đó bị cắt phẳng.
Lý Mộ thật cẩn thận khắc trận văn ở trên một khối linh ngọc thật lớn, Huyễn Cơ chắp tay sau lưng, đứng ở bên cạnh hắn thò đầu quan sát.
Nàng cũng không biết Lý Mộ đang làm gì, nhưng nàng cũng chưa hỏi, dù sao nàng biết, Lý Mộ làm tất cả đều là vì nàng.
Trước mặt Lý Mộ, còn dựng thẳng một tấm gương.
Trong gương soi ra không phải Lý Mộ, mà là nữ hoàng cùng Thính Tâm, Ngâm Tâm Vãn Vãn cùng Tiểu Bạch ngẫu nhiên tới liếc một cái.
Tuy nói lúc nào cũng soi Thiên Lý Kính, khiến Lý Mộ cảm thấy cả người không thoải mái, nhưng đây là mệnh lệnh của nữ hoàng, hắn cũng không tiện cãi lời, nếu không trái lại tỏ ra hắn trong lòng có quỷ.
Ở trên linh ngọc khắc họa trận văn cũng không dễ dàng, pháp lực thoáng xuất hiện dao động, cả khối linh ngọc sẽ phế bỏ. Lý Mộ hết sức chăm chú, cái trán chảy ra mồ hôi, đã sắp nhỏ đến trong mắt hắn.
Hết chương 807.