Ầm!
Sau một tiếng vang đinh tai nhức óc, ngọn núi nào đó bị cự chưởng ép sập, sương xám tan đi, lộ ra một bóng người trong đó.
Trong mắt nam tử trung niên lóe ra ánh sáng âm u, ánh mắt nhìn phía thung lũng cách đó không xa.
Tòa thành trì đó vẫn tồn tại như cũ.
Ngay tại vừa rồi, hắn bị di chuyển ngang ra ngàn trượng, ngay cả pháp thuật thi triển cũng sinh ra chếch đi.
Trên mặt hắn hiện ra nét kinh nghi, đang muốn lần nữa hướng thành trì đó bay đi, bên tai bỗng nhiên truyền đến một thanh âm.
“Thân tử.”
Theo thanh âm này hạ xuống, sắc mặt nam tử trung niên biến đổi hẳn, giờ khắc này, hắn phát hiện thân thể hắn thế mà lại có dấu hiệu suy bại.
Giờ phút này, thanh âm thứ hai đã ghé vào tai hắn vang lên.
“Hồn diệt.”
Khi phát hiện nguyên thần hắn cũng bắt đầu tán loạn, trong lòng nam tử trung niên đã kinh hãi đến cực điểm, hóa thành một tia sáng bạc, hướng về xa xa bỏ chạy.
Ngọn núi bị đè sập bốc lên khói bụi đầy trời, khói bụi tan đi, thành nhỏ trong núi nơi xa đã biến mất, lại biến thành thung lũng hoang vu.
Ở ngoài ngàn dặm, Thanh Sát Lang Vương nhìn phía sau, lòng vẫn còn sợ hãi.
Đây là một hồi chiến đấu uất ức nhất, nghẹn khuất nhất hắn đời này từng trải qua, ngay cả mặt đối phương cũng chưa nhìn thấy, hắn liền vô duyên vô cớ tổn thất ít nhất ba năm tu vi, chẳng lẽ hắn gặp được là lão quái vật lánh đời không ra nào của Yêu quốc?
Tuy tu vi hắn đã thế gian hiếm có, nhưng Thanh Sát Lang Vương rất rõ, hắn còn xa xa chưa thể xưng là vô địch Yêu quốc.
Ở Yêu quốc, thật sự khủng bố cũng không phải con rắn kia, con gấu chó kia, hoặc là lão hồ ly kia, những lão quái vật tuổi thọ sắp cạn kia, không biết ở nơi nào bế tử quan tìm kiếm đột phá, mới là đáng sợ nhất.
Chẳng lẽ hắn hôm nay xui xẻo va phải loại tồn tại đó?
Thanh Sát Lang Vương thầm nghĩ xui xẻo, yên lặng nhớ kỹ nơi đó, đang định về Thiên Lang quốc, nơi xa bỗng nhiên một luồng hào quang xẹt qua, tựa như là cảm ứng được Thanh Sát Lang Vương tồn tại, tia sáng đó lại quay về, dừng lại ở cách Thanh Sát Lang Vương mấy chục trượng.
Một nữ tử dung mạo cực đẹp nhìn hắn, hỏi: “Xin hỏi, Thiên Hồ quốc đi như thế nào?”
Thanh Sát Lang Vương nhìn nữ tu nhân loại chỉ có tu vi cảnh giới thứ năm này, hỏi: “Ngươi đi Thiên Hồ quốc làm cái gì?”
Nữ tử nói: “Tìm người.”
Thanh Sát Lang Vương không nhiều lời với nữ tu nhân loại này, chuẩn bị bắt giữ nàng, trực tiếp về Thiên Lang quốc, bước ra một bước, đã đi tới trước mặt nữ tu này, đưa tay chụp vào cái cổ non mềm của nàng.
Sau đó, một cánh tay của hắn bay ra ngoài.
Thanh Sát Lang Vương ôm cái tay cụt, chấn động vô cùng nhìn nữ tu cảnh giới thứ năm kia, trơ mắt nhìn khí tức trên người nàng ở trong nháy mắt, từ cảnh giới thứ năm biến thành cảnh giới thứ bảy...
Thiên Lang quốc.
Đỉnh núi cao nhất, trong động phủ sâu thẳm, nam tử dáng người khôi ngô, cái trán có một chữ “Vương” nhàn nhạt khoanh chân ngồi ở góc, ngoài thân thể hắn có vô số yêu hồn quấn quanh.
Những yêu hồn này chủng tộc không đồng nhất, có hồn hươu, hồn khỉ, hồn hổ vân vân, toàn bộ yêu hồn đều mặt lộ vẻ thống khổ, muốn giãy thoát hắn trói buộc, nhưng vô ích, nam tử mỗi một lần hít thở, đều có một yêu hồn bị hắn hút vào trong cơ thể, mà luyện hóa mỗi một đạo yêu hồn, khí tức trên người hắn sẽ mơ hồ mạnh thêm một tia.
Một khắc nào đó, trong động phủ u tĩnh, không gian dao động một trận, một bóng người từ trong đó ngã ra.
Thanh Sát Lang Vương tóc rối tung, mất đi một cánh tay, trên người vết máu loang lổ, khí tức cũng yếu đi rất nhiều, trên mặt chưa hết khiếp sợ.
Nam tử đột nhiên mở mắt, chấn động nhìn Thanh Sát Lang Vương, hỏi: “Ngươi sao bị thương thành bộ dáng này, chẳng lẽ ngươi gặp hai lão già kia?”
Thanh Sát Lang Vương vẻ mặt xui xẻo, mang tình huống hôm nay báo cho hắn.
Làm lão tổ cảnh giới thứ bảy, trong Yêu quốc, người có tư cách trở thành đối thủ của hắn vốn không nhiều, hôm nay hắn đã gặp hai người.
Cường giả trong thành kia, tu vi không biết thế nào, thần thông cũng quỷ dị thái quá, thế mà có thể trực tiếp lấy lực lượng thiên địa thương tổn thân thể cùng thần hồn hắn, khiến hắn tổn thất vô ích hai năm tu vi, sau gặp nữ tu nhân loại kia càng thêm khủng bố, hắn thiếu chút nữa chết ở trên tay nàng, triển khai huyết độn chi thuật, mới miễn cưỡng chạy thoát.
Thẳng đến giờ phút này, hắn mới có thời gian bồi dưỡng ra một cánh tay mới, cánh tay tuy có thể tái sinh, nhưng không thể so sánh với ban đầu, không biết cần bao lâu mới có thể một lần nữa tu luyện lại.
Nam tử lặng lẽ nghĩ kỹ một lát, nói: “Người thứ nhất thương tổn ngươi, hẳn là cường giả pháp gia cảnh giới thứ sáu đỉnh phong.”
Thanh Sát Lang Vương quả quyết nói: “Không có khả năng, không có tu vi cảnh giới thứ bảy, hắn sao có khả năng thương tổn ta?”
Tên trưởng lão Thánh Tông kia nhìn hắn một cái, nói: “Cho dù là ở thời kì trăm nhà đua tiếng, thực lực cường giả pháp gia cũng thuộc loại đứng đầu, nếu thật là cường giả pháp gia cảnh giới thứ bảy, ngươi hôm nay không có khả năng nhìn thấy ta, Yêu quốc nhỏ kia, hẳn là hắn thành lập, truyền thuyết pháp gia thăng cấp cảnh giới thứ bảy, có một bộ sậu quan trọng, chính là lấy pháp lập quốc, bây giờ xem ra, truyền thuyết này hẳn là thật...”
Trưởng lão Thánh Tông kiến thức uyên bác, không phải hắn có thể so sánh, Thanh Sát Lang Vương vẫn chưa hoài nghi quá nhiều, nói: “Đợi ngươi ta tu vi khôi phục, lại đi gặp cái gọi là pháp gia cường giả kia một hồi...”
Trong mắt trưởng lão Thánh Tông kia hiện ra một tia kiêng kị, nói: “Vẫn là đừng trêu chọc người này, pháp gia không phải dễ chọc, bây giờ quan trọng nhất là Thiên Hồ quốc, tốt nhất đừng thêm chuyện nữa.”
Nói đến Thiên Hồ quốc, trên mặt Thanh Sát Lang Vương lần nữa xuất hiện sự sợ hãi, hỏi: “Nữ tu kia rốt cuộc là người nào, cô ta đi Thiên Hồ quốc làm cái gì, ta có dự cảm, nếu không phải cô ta vội vã đi Thiên Hồ quốc, chưa nghiêm túc, ta sẽ chết ở trong tay cô ta...”
Trưởng lão Thánh Tông mặt lộ vẻ suy nghĩ, nói: “Theo ta được biết, nữ tu cường giả đã biết của Tổ Châu, có loại thực lực này, chỉ có hai vị, một vị là nữ hoàng Đại Chu, một vị khác là chưởng giáo Đan Đỉnh phái, nữ hoàng Đại Chu sẽ không rời khỏi Thần Đô, chưởng giáo Đan Đỉnh phái có lẽ là tới nơi này tìm kiếm linh dược, có hình cô ta không...”
Thanh Sát Lang Vương lắc đầu nói: “Thực lực cô ta mạnh hơn ta quá nhiều, không có cách nào dùng huyền quang thuật hiện ra hình ảnh của cô ta, bộ dạng cô ta cũng chưa chắc là diện mạo vốn có của cô ta.”
Hết chương 814.