Lý Mộ vốn nên là công thần Đại Chu, dốc hết sức kéo lại trụ cột sắp đổ, vì Đại Chu định nội ưu, bình ngoại xâm, sau khi tuổi thọ đoạn tuyệt, có thể cung hưởng Thái Miếu tồn tại.
Hậu cung xưa nay không thể tham gia vào chính sự, một khi trở thành hoàng hậu, các sử quan cũng sẽ không tán dương hắn ôn lương hiền thục, mẫu nghi thiên hạ, một cái mũ điên đảo càn khôn, yêu hậu loạn chính là không thoát được.
Mai đại nhân hừ nhẹ một tiếng, nói “Tin đồn vô căn cứ, chưa chắc không có nguyên nhân, ngươi nếu giữ mình trong sạch, giữ quy củ đạo lễ, lại nào sẽ truyền ra lời đồn ngươi muốn thành thành yêu hậu?”
Mai đại nhân là sẽ không nói như vậy, câu này trái lại như là giọng điệu của nữ hoàng. Lý Mộ nhìn nàng một cái, hỏi “Đây là bệ hạ bảo ngươi nói à?”
Mai đại nhân đã chưa thừa nhận, cũng chưa phủ nhận.
Lý Mộ không vui nói “Lời này không có lương tâm, ta làm như vậy là vì ai, vì ta sao, vì Yêu quốc sao, còn không phải là vì bệ hạ. Ta kết hôn mới bao lâu, đã cùng nương tử chia lìa hai nơi, mỗi ngày chịu đựng nỗi khổ tương tư, vì Đại Chu, vì nữ hoàng mạo hiểm sinh mệnh, xâm nhập Yêu quốc đấu với bầy yêu, đối địch với cảnh giới thứ bảy, chẳng lẽ vì đổi lấy bệ hạ ngờ vực vô căn cứ?”
Cảm nhận được Lý Mộ tức giận cùng thầm oán, Mai đại nhân hiển nhiên có chút hoảng hốt, vội nói: “Bệ hạ không phải ý tứ này...”
Lý Mộ nói: “Ngươi cũng không phải bệ hạ, ngươi làm sao biết bệ hạ là có ý tứ gì, bệ hạ thích nhất chính là ngờ vực vô căn cứ...”
Mai đại nhân hỏi: “Bệ hạ ở trong mắt ngươi, chính là người như vậy?”
Lý Mộ liếc nàng một cái, nói “Ngươi đi theo bên cạnh bệ hạ lâu như vậy, ngươi không hiểu nàng sao, bệ hạ nhìn rộng lượng, thật ra nhỏ mọn hơn bất cứ ai khác, ngươi nếu nơi nào không cẩn thận đắc tội nàng, nàng đuổi tới trong mộng cũng sẽ đánh ngươi một trận...”
Trên mặt Mai đại nhân lộ ra nụ cười ý vị sâu xa, hỏi: “Thì ra không chỉ ngươi cảm thấy như vậy, còn không?”
Lý Mộ cuối cùng tìm được tri âm, nói “Còn có, nàng có ý tưởng gì, từ trước tới giờ đều không nói ra, đều dựa vào ta tự đoán, đoán đúng còn tốt, đoán sai nàng liền tức giận, nghĩ cách giày vò ta, cũng chính là ta, đổi là ai cũng chịu không nổi nàng...”
...
Trong tẩm cung Huyễn Cơ, Huyễn Cơ vừa lấy được tin tức của Hồ Lục, lại một lần nữa xác nhận: “Ngươi nói người triều đình Đại Chu tới?”
Hồ Lục gật gật đầu, nói “Người tới là Mai vệ thống lĩnh của Đại Chu, là một trong những nữ quan nữ hoàng Đại Chu tín nhiệm nhất, lúc trước chính là nàng bắt ta.”
Huyễn Cơ nhíu mày nói “Nàng đến Thiên Hồ quốc làm gì?”
Hồ Lục nói: “Nói là phụng ý chỉ nữ hoàng Đại Chu Chu Vũ, đến bàn bạc kết minh với chúng ta, nhưng cái này cũng không nhất định là mục đích thật sự nàng tới đây, nàng luôn ở chỗ quốc sư đại nhân, căn bản không có ý tứ trao đổi với chúng ta...”
Huyễn Cơ trầm ngâm một lát, nói “Ta đi xem xem.”
Hồ Lục kịp thời ngăn nàng, nói: “Ngài là nữ vương Thiên Hồ quốc, nào có nữ vương một quốc gia chủ động đi gặp sứ giả quốc gia khác, như vậy chẳng phải là tỏ ra ngài so với Chu Vũ kia thấp hơn một cái đầu?”
Hồ Lục nói, chính là điều nàng không thể tiếp nhận nhất, Huyễn Cơ lập tức bỏ qua ý tưởng này.
Nàng nhìn về phía Hồ Lục, nói: “Ngươi đi giúp ta tìm hiểu một chút.”
Hồ Lục gật gật đầu, nói “Vâng.”
Nàng vừa mới đi đến ngoài cửa, Huyễn Cơ bỗng nhiên nói: “Đợi một chút...”
...
Cùng Mai đại nhân lảm nhảm về nữ hoàng một phen, trong lòng Lý Mộ dễ chịu hơn nhiều.
Mai đại nhân ngồi ở trên chủ vị, khóe miệng vẫn luôn mang theo nụ cười mỉm, hỏi Lý Mộ: “Bệ hạ bảo ta hỏi ngươi, ngươi khi nào trở về?”
Lý Mộ nói: “Sắp rồi.”
Mai đại nhân nói: “Ngươi mỗi lần đều nói như vậy, bệ hạ cần thời gian xác thực.”
Trần Thập Nhất bên kia đã sắp xong, Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Dài nhất không vượt qua nửa tháng.”
Thời điểm hai người nói chuyện, Hồ Lục từ bên ngoài đi đến.
Lý Mộ trước giới thiệu với Mai đại nhân: “Vị này là...”
Mai đại nhân nhìn Hồ Lục, ánh mắt chợt lóe ánh sáng nhạt, thản nhiên nói: “Không cần giới thiệu, khi nàng nằm vùng ở Thần Đô, là ta tự tay bắt.”
Chuyện Hồ Lục, là Lý Mộ tố cáo, Mai đại nhân động thủ, ba người lần nữa gặp nhau, không khí trong điện liền có chút xấu hổ.
Mắt thấy sắc mặt Hồ Lục cũng không quá dễ coi, Lý Mộ vội giảng hòa nói: “Chuyện quá khứ, thì đừng nhắc nữa, bây giờ mọi người đều là bằng hữu, dĩ hòa vi quý...”
Mai đại nhân thản nhiên liếc Hồ Lục một cái: “Ai là bằng hữu với con hồ ly này!”
Hồ Lục cũng không cam lòng yếu thế: “Ngươi cho rằng ta nguyện ý?”
Một người một yêu vừa mới gặp nhau, đã tràn ngập mùi thuốc súng nồng đậm, Lý Mộ nhất thời thấy to đầu, cố ý cau mày, trầm giọng nói: “Hai người các ngươi đều bớt nói hai câu!”
Dựa theo hắn đoán trước, mặc kệ là Mai đại nhân hay Hồ Lục, hẳn là đều sẽ nể mặt hắn.
Nhưng lần này Lý Mộ tính sai rồi.
Mai đại nhân nhìn Lý Mộ, hỏi: “Ngươi giúp con hồ ly này?”
Hồ Lục cũng nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Ngươi rốt cuộc giúp ai?”
Ân oán cá nhân của hai nàng, hắn giúp ai cũng không đúng, Lý Mộ nhìn nhìn các nàng, nói: “Quy củ cũ, nếu không các ngươi đánh một trận đi, ai thua người đó câm miệng.”
Phương thức giải quyết bất đồng của Yêu tộc rất vừa lòng Lý Mộ, không có lục đục với nhau, không có vòng vo, cũng không có chuyện gì là đánh một trận không giải quyết được, bên thua không có quyền nói chuyện, người thắng muốn làm ầm cũng không làm ầm lên được.
Mai đại nhân nhìn Hồ Lục một cái, nói: “Thôi, ta không muốn bắt nạt cô ta.”
Hồ Lục cười lạnh một tiếng, hỏi “Ngươi là sợ mình thua à?”
Lý Mộ muốn khuyên giải Hồ Lục, lại bị một ánh mắt của Hồ Lục trừng mắt nhìn lại.
Nói bằng lương tâm, lần này là Hồ Lục không biết tốt xấu.
Chủ tử nhà nàng Huyễn Cơ mới cảnh giới thứ năm, chính nàng có thể mạnh đến đâu?
Thực lực của nữ hoàng mạnh bao nhiêu, Lý Mộ cũng không biết, Mai đại nhân đi theo bên người nữ hoàng đã bao nhiêu năm, thực lực ở trong cảnh giới thứ năm cũng không tính là yếu, nếu là Huyễn Cơ tự mình lên còn tốt, Hồ Lục căn bản không có khả năng chiến thắng nàng.
Nàng là lấy đâu ra tự tin vậy?
Bỗng nhiên, Lý Mộ phát hiện khí tức trên người Hồ Lục, cùng trước kia có chút khác biệt vi diệu.
Tựa như là nghĩ tới cái gì, hắn nhìn về phía mắt Hồ Lục, quả nhiên ở sâu trong ánh mắt nàng phát hiện một tia giảo hoạt.
Lý Mộ cả kinh, Hồ Lục này, lại là Huyễn Cơ biến thành!
Hồ tộc cũng phi thường am hiểu huyễn hóa* chi thuật, Huyễn Cơ càng là cao thủ trong đó, khó trách nàng lần này tự tin như vậy, nàng là ý định bắt nạt Mai đại nhân nhìn không thấu nàng biến ảo...
(*: biến ảo, biến hóa)
Hết chương 816.