Lý Mộ thở dài nói: “Bệ hạ, ngài sao lại đến đây?”
Chu Vũ hừ lạnh một tiếng, nói: “Trẫm nếu không đến, ngươi sớm hay muộn sẽ rơi vào trong tay hồ ly tinh này.”
Huyễn Cơ từ phía sau Lý Mộ lộ ra đầu, vừa muốn phản bác, đã bị một ánh mắt của Chu Vũ trừng mắt nhìn trở về.
Trong lòng nàng vừa tức vừa giận, nhưng ở dưới khí tràng cường đại của Chu Vũ, ngay cả dũng khí mở miệng cũng không có, mất đi Thiên Lý Kính, nàng mới ý thức được, đối với Chu Vũ, nàng trừ hâm mộ, ghen tị cùng với không phục, ở sâu trong đáy lòng còn có sợ hãi...
Ở trước mặt nữ hoàng, Huyễn Cơ biến thành hồ ly rụt cổ.
Chu Vũ nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Trẫm lòng dạ hẹp hòi?”
Lý Mộ ở dưới ánh mắt sắc bén của nàng lui về phía sau một bước, Chu Vũ thì áp sát một bước, tiếp tục hỏi: “Trẫm ngờ vực vô căn cứ?”
Huyễn Cơ tránh ở sau lưng Lý Mộ, thay hắn bất bình nói: “Ngươi nếu không phải ngờ vực vô căn cứ, lại nào sẽ lúc nào cũng dùng Thiên Lý Kính giám thị hắn, ngươi nếu không ngờ vực vô căn cứ, lại vì sao tới nơi này...”
Chu Vũ liếc một cái, Huyễn Cơ run lên, bóng người ngay lập tức xuất hiện ở ngoài cửa, tiếp tục nói: “Ngươi có ngờ vực vô căn cứ hay không, trong lòng bản thân rõ nhất!”
Tuy Huyễn Cơ ở lúc trách cứ nữ hoàng, bởi vì sợ hãi mà tỏ ra không có tự tin, nhưng không thể phủ nhận là, nàng nói rất có đạo lý.
Nàng nói ra lời trong lòng Lý Mộ không dám nói.
Nữ hoàng ngờ vực vô căn cứ so với Liễu Hàm Yên còn sâu hơn, chính như Huyễn Cơ nói, nàng nếu yên tâm Lý Mộ, lại nào sẽ hàng ngày dùng Thiên Lý Kính kiểm tra Lý Mộ, nào sẽ đích thân tới nơi này?
Nữ hoàng lại nhìn Huyễn Cơ một cái, bóng người Huyễn Cơ nháy mắt biến mất ở phía sau cửa.
Tình cảnh Lý Mộ bây giờ rất xấu hổ.
Hắn vừa rồi trước mặt nữ hoàng, không chỉ nói nàng lòng dạ hẹp hòi, thích ngờ vực vô căn cứ, còn hỏi nữ hoàng có tâm tư để hắn làm hoàng hậu Đại Chu hay không, mạnh mẽ bóp nghẹt con đường của mình.
Không, cái này không phải bóp nghẹt, là hắn tự tay mang con đường của mình chặt đứt rồi.
Chu Vũ nhìn Lý Mộ, Lý Mộ cũng nhìn nàng, miệng hắn mấp máy vài lần, muốn giải thích, lại phát hiện hắn vừa rồi nói quá dữ, bây giờ căn bản không cứu vãn được.
Hắn không tính vòng vo nữa, cúi đầu, dứt khoát nói: “Thần có tội, thần không nên tùy tiện bình luận bệ hạ, xin bệ hạ trách phạt.”
Đã không giải thích được, dứt khoát từ bỏ việc giải thích, lấy hiểu biết của hắn đối với nữ hoàng, nàng nhiều lắm bảo hắn đứng ở nơi này một lát.
Chu Vũ trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Ngươi đứng cho trẫm ở nơi này một lát, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.”
Nàng lại nào sẽ thật sự trách phạt Lý Mộ, không nói Lý Mộ nói nàng đều thừa nhận, ở nơi này trừng phạt hắn, chẳng phải là cho con hồ ly kia cơ hội để thừa dịp?
Nhỡ đâu tổn thương lòng hắn, để con hồ ly này thừa sơ hở mà vào, câu dẫn hắn làm hoàng hậu Thiên Hồ quốc, nàng tìm ai khóc?
Huyễn Cơ đang ở ngoài cửa tính toán, tốt nhất là Chu Vũ hung hăng trừng phạt Lý Mộ một trận, như vậy, nàng mới có cơ hội chọc gậy bánh xe, không ngờ được Chu Vũ này thế mà chưa mắc mưu, Huyễn Cơ nhịn không được lại thò đầu, trào phúng nói: “Chỉ có vậy?”
Chu Vũ vung tay, thân thể Huyễn Cơ bay xa trăm trượng, cửa đại điện trực tiếp đóng lại, chuyện hai quân thần họ, không cho phép người khác nhúng tay, nhất là con hồ ly rắp tâm bất lương này.
Ngoài trăm trượng, bóng người Huyễn Cơ vừa mới hiện lên, lập tức lại bay qua, lại phát hiện chỉ cần nàng tiếp cận cửa cung điện trong vòng ba trượng, sẽ lần nữa bị truyền tống đến ngoài trăm trượng.
Sau vài lần, nàng đứng ngoài trăm trượng, phẫn nộ chỉ vào cửa cung điện, lớn tiếng nói: “Họ Chu, nơi này là địa phương của ta, ngươi đi ra cho ta!”
Người nàng không thích nhất, cùng người nàng thích nhất ở lại trong hậu cung của nàng, duy chỉ có mang nàng đuổi đi, Huyễn Cơ tức đến mức cả người phát run, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối, lại không có cách nào, nàng từ đáy lòng trào ra một trận vô lực thật sâu.
Trên quảng trường, bộ ngực cao ngất của Huyễn Cơ phập phồng không ngừng, nàng chưa từng có bất cứ một thời khắc nào khát vọng lực lượng như bây giờ.
Nhưng cuối cùng, nàng cũng chỉ có thể hung hăng chà chà chân, xoay người rời đi.
Đối với nữ hoàng đến, Lý Mộ cảm thấy bất ngờ gấp bội.
Nàng thế mà biến thành Mai đại nhân, trực giác nói cho Lý Mộ, đây không phải lần đầu tiên, nghĩ lại, tựa như có mấy lần Mai đại nhân quả thực không quá thích hợp, sau khi Lý Mộ lảm nhảm về nữ hoàng với nàng, đêm hôm đó liền bị chà đạp.
Lý Mộ không dám nhắc chuyện này, để tránh nữ hoàng lại thẹn quá hóa giận.
Nàng đến Yêu quốc, mất hứng nhất không gì hơn Huyễn Cơ, Lý Mộ đã suốt hai ngày chưa nhìn thấy nàng, ở trước mặt hoàng giả chân chính, thân phận, địa vị, thực lực của nàng, tất cả tất cả, đều gặp phải vô tình nghiền áp.
Huyễn Cơ lòng tự trọng rất mạnh ở lúc đối mặt nữ hoàng, lựa chọn trốn tránh.
Hai ngày qua, Lý Mộ chính thức soạn một phần điều ước kết minh Thiên Hồ quốc cùng Đại Chu, điều ước này không đề cập dân gian, chủ yếu là về hai triều đình mậu dịch với nhau, trong Cung Phụng ti của Đại Chu, có cung phụng chuyên môn phụ trách luyện khí, luyện đan, vẽ bùa, cung cấp nha môn địa phương ba mươi sáu quận, bên này cần lượng lớn tài nguyên.
Tổ Châu tuy đất rộng của nhiều, nhưng Nhân tộc ở Tổ Châu mấy ngàn năm, các loại tài nguyên, đã đến bên bờ vực khô kiệt.
Trái lại, Sinh Châu tuy diện tích nhỏ hơn xa Tổ Châu, nhưng đất rộng yêu thưa, các loại khoáng sản, linh dược phong phú, những thứ này là luyện khí vẽ bùa luyện đan không thể thiếu, mấy thứ này ở trong tay Yêu tộc, phát huy không được tác dụng lớn bao nhiêu, đại bộ phận yêu vật, chỉ có thể gặm sống linh dược để hấp thu linh lực trong đó, tỷ lệ lợi dụng linh lực không đến một phần, sẽ tạo thành tài nguyên lãng phí lượng lớn.
Mà thông qua luyện đan, có thể thúc giục hóa dược lực ở trình độ lớn nhất, các loại linh dược hỗ trợ lẫn nhau, thu lợi có thể đạt tới mười phần trở lên.
Thiên Hồ quốc lấy khoáng sản linh dược linh ngọc các thứ, đổi lấy từ triều đình Đại Chu đan dược, bùa chú, binh khí, theo như nhu cầu, đôi bên cùng có lợi.
Hồ Cửu lấy điều ước Lý Mộ soạn sẵn, đi tìm Huyễn Cơ xác nhận cuối cùng, Chu Vũ chán đến chết đánh cờ với Lý Mộ, bốc lên một quân cờ, đang muốn hạ xuống, cổ tay bỗng nhiên dừng ở không trung, ánh mắt nhìn bên ngoài.
Sau đó, Lý Mộ mới cảm ứng được, hai đạo khí tức tâm thần tương liên với hắn xuất hiện ở cách Thiên Hồ quốc trăm dặm.
Hết chương 818.