Trong sân quận nha không ngừng truyền đến tiếng vang phốc phốc, từ một khắc đó vừa rồi Bạch yêu vương bước vào nơi này, Lý Mộ liền phát hiện, tu vi gã đã đột phá đến cảnh giới thứ sáu, gã vốn là tồn tại cảnh giới thứ năm đỉnh phong, không kém gì Sở Giang Vương, hai năm qua hẳn là lại có cảnh ngộ.
Ngao Nhuận ở dưới tay Bạch yêu vương không chút sức chống trả, chỉ chốc lát sau cũng chỉ có thể nằm úp sấp ở trên mặt đất, không nhúc nhích giống như lợn chết.
Bạch yêu vương ở trên người gã đạp mấy cái nữa, hung tợn nói: “Dám động tâm tư xiêu vẹo đối với con gái bổn vương, nếu lấy tính tình bổn vương hai năm trước, nhất định lột da giao của ngươi, rút gân giao của ngươi, làm thành cung bắn chim!”
Bạch yêu vương sau khi trút giận, cười nói với Lý Mộ: “Đã lâu không gặp, Lý huynh đệ không bằng theo ta đi Đông Hải một chuyến, để ta chiêu đãi ngươi cẩn thận.”
Lý Mộ khoát tay, nói: “Không cần, ta ở Thần Đô còn có chuyện quan trọng.”
Hắn mấy ngày nay đang ngồi hưởng phúc tề nhân, nếu không phải Thính Tâm và Ngâm Tâm có nạn, hắn căn bản lười rời khỏi Thần Đô, bây giờ Bạch yêu vương đến rồi, hắn chỉ muốn trở về tiếp tục vui vẻ tu hành với nương tử.
Bạch yêu vương tiếc nuối nói: “Đã như vậy, ta cũng sẽ không miễn cưỡng, ngày sau ngươi đến Đông Hải làm khách, chỉ cần báo cho Ngâm Tâm cùng Thính Tâm một tiếng là được.”
Lý Mộ gật gật đầu: “Ngày sau nói sau.”
Cáo biệt với hai tỷ muội lưu luyến không rời, Lý Mộ bước lên đường về Thần Đô.
Trước khi đi, hắn cho Ngao Nhuận một chút thời gian, cáo biệt với nữ yêu trong nhà.
“Ta sẽ còn trở về.”
“Các nàng nhất định phải chờ ta nha...”
“Ta yêu các nàng...”
...
Lý Mộ cho rằng Ngao Nhuận vừa đi, nữ yêu trong động phủ của hắn sẽ tan tác chim muông, nhưng mà ra ngoài Lý Mộ đoán trước là, nữ yêu bên thân con rồng này, đối với gã thế mà cũng đều không phải hư tình giả ý, không giống bị gã cướp về, lúc Ngao Nhuận đi, ai cũng mắt nước mắt lã chã nhìn gã.
Lý Mộ thông qua Lâm quận thủ tìm hiểu được, Ngao Nhuận háo sắc, nổi tiếng Đông quận, không ít nữ yêu đều thích đu bám, theo bên cạnh một con giao long, đối với các nàng tu hành rất có ích, trong đó không thiếu người đã có chồng, Ngao Nhuận đối với điều này ai đến cũng không từ chối.
Tuy cái này cũng tạo thành xung đột không nhỏ, nhưng nhiều lắm xem như vấn đề luân lý, không thể lấy cái này định tội, nếu không, quan phủ Đông quận đã sớm báo lên triều đình, mời Cung Phụng ti phái người tiến đến dẹp loạn.
Trên không Đông quận, Ngao Nhuận hóa thành thân thể giao long, Lý Mộ đứng ở trên đầu giao, cúi đầu nhìn lại, nhìn thấy dãy núi phía dưới đang nhanh chóng lui về phía sau.
Không hổ là giao long, lấy tu vi cảnh giới thứ năm, tốc độ thế mà so được với nhân loại cảnh giới thứ sáu, long tộc thật sự, tốc độ phi hành hẳn là còn có thể nhanh hơn.
Ngao Nhuận chở Lý Mộ ở trên hư không phi hành, trong lòng than thở một trận, nghĩ gã đường đường yêu vương, có một ngày, thế mà bởi vì giữ mạng, trở thành vật cưỡi của nhân loại, nếu long tộc khác biết, không biết sẽ nhìn gã thế nào.
Một khắc nào đó, gã há miệng rồng, miệng nói tiếng người: “Chủ nhân, ngài là như thế nào học được thần thông long tộc ta?”
Đây là điều trong lòng gã đến nay còn đang nghi hoặc, nếu là hắn đã sớm biết Hô Phong Hoán Vũ, vậy thì thôi, nếu là hắn học được dùng luôn, vậy cũng không tránh khỏi quá mức đáng sợ, gã cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói có người có thể làm được loại chuyện này.
Lý Mộ thản nhiên nói: “Không nên hỏi đừng hỏi.”
Ngao Nhuận lập tức câm miệng, không dám nhiều lời nữa.
Lý Mộ cưỡi giao long, một đường nghênh ngang từ không trung bay qua.
Trên đường, vô luận là người hay yêu, thấy một màn như vậy, đều trố mắt chấn động.
Long tộc ngày thường cũng không gặp nhiều, cho dù chỉ là một con giao long, chỉ là khí tức nó tản mát ra thật sâu, đã khiến một ít yêu vật cấp thấp nằm úp sấp dưới đất, run bần bật.
Tu hành giả tinh mắt càng nhìn thấy, trên đầu giao long này, còn đứng một bóng người.
“Trên đầu con giao long này thế mà có người!”
“Người nào cưỡi ở trên thân giao long?”
“Giao long này chẳng lẽ là vật cưỡi của hắn?”
...
Khoảng cách quá xa, tuy thấy không rõ mặt người nọ, nhưng ánh mắt mọi người lại lập tức tôn kính hẳn lên.
Long tộc vừa mới sinh ra, đã có thực lực có thể so với cảnh giới thứ tư, là chủng tộc đứng đầu trên đại lục, rốt cuộc là cường giả thế nào, mới có thể lấy giao long làm vật cưỡi?
Mà lúc này, tuyệt thế cường giả đứng ở đỉnh đầu giao long đang tự hỏi một vấn đề.
Trong nhà Lý Mộ vượt qua ba nữ nhân, sẽ có mùi thuốc súng tràn ngập, trong nhà Ngao Nhuận có nhiều nữ yêu như vậy, lại còn có thể hòa thuận ở chung, cái này không khoa học chút nào.
Lý Mộ sau khi trầm ngâm một lát, nói: “Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi.”
Ngao Nhuận đang lo không có cơ hội biểu hiện, lập tức nói: “Chủ nhân xin hỏi.”
Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Động phủ ngươi nhiều nữ yêu như vậy, bình thường ở chung đều là hòa thuận như vậy sao?”
Ngao Nhuận tuy không biết chủ nhân vì sao sẽ cảm thấy hứng thú đối với vấn đề này, nhưng vẫn thành thật nói: “Ngẫu nhiên cũng sẽ ghen tuông, nhưng cũng coi như hòa thuận?”
Lý Mộ tiếp tục hỏi: “Vì sao các nàng sẽ hòa thuận như vậy?”
Ngao Nhuận nói: “Có thể là bởi vì các nàng yêu ta đi...”
Lý Mộ khinh thường nói: “Bọn họ chỉ là chịu ngươi bức bách, không dám phản kháng mà thôi.”
Ngao Nhuận vẫn luôn ăn nói khép nép, không dám ngỗ nghịch Lý Mộ nghe xong câu này, vậy mà hiếm thấy phản bác nói: “Chủ nhân, đây là ngài không đúng, Ngao Nhuận ta tuy thích mỹ nhân, nhưng cũng có giới hạn, nếu các nàng thật sự không muốn theo ta, ta cũng sẽ không làm khó các nàng, ta trước kia từng thả hai người...”
Lý Mộ hỏi: “Vậy kẻ khác thì sao?”
Ngao Nhuận đắc ý nói: “Kẻ khác, ở sau khi kiến thức được bá vương chi khí của ta, thì không cần trượng phu của các nàng nữa, chết sống cũng muốn đi theo ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách ta quá quyến rũ, hấp dẫn các nàng thật sâu...”
Lý Mộ nói: “Ngươi đây là không có đạo đức.”
Ngao Nhuận tiếp tục phản bác: “Không không không, cái này là đạo đức nhân loại các ngươi, ở Yêu tộc chúng ta, chỉ có cường giả mới có thể được tôn kính, chỉ có cường giả mới xứng có nhiều nữ yêu hơn...”
Chủng tộc khác nhau, quan niệm khác nhau, Lý Mộ cũng không tính thay đổi cách nghĩ của Ngao Nhuận.
Nhưng nói về đề tài này, Ngao Nhuận tựa như là có tinh thần, giọng điệu khinh thường nói: “Nói thật, ta rất khinh thường một số nhân loại. Trong động phủ của ta, mười mấy vị mỹ nhân cả ngày vây quanh ta, còn đều hoà hợp êm thấm, hòa thuận, có một số nhân loại, trong nhà chỉ có ba năm nữ nhân, còn khắp nơi ghen tuông, kéo bè kết phái, khiến trong nhà chướng khí mù mịt, chủ nhân ngươi nói loại người này buồn cười hay không...”
Hết chương 836.