Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 877 - Chương 877. Rượu Của Huyễn Cơ

856-900 - Chương 877. Rượu của Huyễn Cơ
Chương 877. Rượu của Huyễn Cơ

Nữ hoàng nói sau khi tài liệu gom đủ, đồ nàng sẽ bảo Mai đại nhân đưa tới, Lý Mộ vừa rồi không nghĩ tới, lúc này mới ý thức được, hắn cần mượn dùng nguyên thần cảnh giới thứ bảy mới có thể vẽ thánh giai phù lục, nếu Mai đại nhân đưa đồ tới, hắn chẳng phải là lại phải bị Huyền Cơ Tử nhập vào một lần?

Ở dưới tình huống có lựa chọn, hắn đương nhiên hy vọng nhập hắn là nữ hoàng.

Vì thế Lý Mộ lại lấy ra linh loa, nói cho nữ hoàng, không cần làm phiền Mai đại nhân đi thêm một chuyến, hắn sẽ tự mình về Thần Đô vẽ bùa.

Trước đó, hắn còn muốn đi Yêu quốc một chuyến.

Liễu Hàm Yên và Lý Thanh tạm thời ở lại tông môn, tuy nói nữ hoàng đã dự định đế khí cho các nàng, nhưng cũng không phải mọi người đều có thể giống nữ hoàng, ở lúc cảnh giới thứ năm, có thể thành công dựa vào đế khí tấn thăng cảnh giới thứ bảy.

Ở trước nàng, Tiêu thị hoàng tộc xuất phát từ bảo hiểm, đều là dùng lượng lớn tài nguyên mang hoàng đế hoặc thái tử mạnh mẽ đẩy lên cảnh giới thứ sáu, mới bắt đầu kế thừa đế khí. Hai vị thái thượng trưởng lão tu vi cảnh giới thứ bảy mênh mông cỡ nào, mặc dù là truyền thừa xuống mười phần không còn được một, cũng có thể mang Tạo Hóa cảnh mạnh mẽ đẩy lên Động Huyền.

Phù Lục phái từ trước tới nay, có không ít thủ tọa chính là tấn thăng như thế.

Tuy hai vị thái thượng trưởng lão cố ý truyền công Liễu Hàm Yên và Lý Thanh, nhưng không đến một khắc cuối cùng, Lý Mộ vẫn là tận khả năng của mình, đi làm việc hắn thân là đệ tử Phù Lục phái nên làm.

Bắc quận cách Yêu quốc không xa, mấy canh giờ sau, Lý Mộ đã xuất hiện ở Thiên Hồ quốc.

Huyễn Cơ đã bảo Hồ Lục mang linh dược Lý Mộ cần chuẩn bị xong rồi, hỏi Lý Mộ: “Những thứ này đủ chưa, không đủ ngươi tự đi trong kho báu chọn.”

“Đủ rồi đủ rồi.”

Lý Mộ vung tay áo, một đống linh dược này liền biến mất ở tại chỗ.

Hắn nhìn Huyễn Cơ, nói: “Cảm tạ.”

Huyễn Cơ lườm hắn, nói: “Khách khí với ta cái gì.”

Lý Mộ nói: “Mấy thứ này đối với ta rất quan trọng, may mà có ngươi, ngươi tiếp tục làm việc đi, ta đi về trước.”

Hắn còn chưa bay lên, đã bị Huyễn Cơ nắm cổ tay. Huyễn Cơ nhíu mày nhìn hắn, nói: “Cầm đồ xong liền muốn đi, nào có ai như ngươi, với lại trời đã tối rồi, ngươi không thể ở lại một đêm rồi đi?”

Lý Mộ cẩn thận nghĩ nghĩ, ý thức được hắn như vậy tựa như không tốt lắm.

Cầm thứ quý trọng như vậy của người ta, nói một câu cảm ơn rồi đi, cái đó và loại đàn ông tồi lừa thân thể của tiểu cô nương xong bỏ chạy có gì khác nhau. Hắn nhìn sắc trời hoàn toàn tối đi, nói: “Vậy thì ngủ một đêm đi.”

Vẫn là phòng hậu cung thuộc về riêng Lý Mộ, Huyễn Cơ bảo Hồ Lục đưa vào đến mấy món ăn, Lý Mộ vừa lúc cả một ngày đều chưa ăn cái gì, nhưng hắn vừa mới cầm đũa, linh loa của nữ hoàng lại chấn động hẳn lên.

Lý Mộ hướng Huyễn Cơ làm động tác im lặng, sau đó tiếp linh loa, nữ hoàng ở bên kia hỏi: “Ăn cơm chưa?”

Chỉ là một câu này, đã nói lên quan hệ hai người đã không thể so với ngày trước, nữ hoàng trước kia dùng linh loa triệu hồi hắn, còn luôn tìm một ít cớ, ví dụ như thương thảo việc nước, chỉ điểm tu hành các thứ.

Nàng bây giờ lại trắng ra như vậy, lấy tính cách nữ hoàng, “Ăn cơm chưa” ba chữ này, cùng “Ta nhớ ngươi” có cái gì khác nhau?

Xem ra hắn tiến công chiếm đóng đối với nữ hoàng đã bước đầu có hiệu quả, trên mặt Lý Mộ lộ ra mỉm cười, nói: “Đang ăn.”

Huyễn Cơ bỗng nhiên cảm thấy cổ họng lại không thoải mái, che miệng ho khan vài tiếng.

“Khụ, khụ.”

Thanh âm nữ hoàng trong linh loa lập tức thay đổi: “Ngươi không phải nói Phù Lục phái có việc, ngươi lại vụng trộm đi gặp con hồ ly tinh đó?”

Lý Mộ giải thích: “Bệ hạ hiểu lầm rồi, thần chỉ là đến Thiên Hồ quốc lấy một ít linh dược, làm phù dịch Thiên Cơ Phù, buổi sáng ngày mai liền khởi hành về Thần Đô.”

Chu Vũ nhỏ giọng lẩm bẩm: “Trẫm cho còn chưa đủ, còn phải đi tìm con hồ ly đó...”

Huyễn Cơ hừ nhẹ một tiếng, nói: “Không khéo, ta nơi này cái gì cũng không có, nhưng linh dược rất nhiều, về sau không có linh dược cứ tới tìm ta...”

Chu Vũ trực tiếp hỏi Lý Mộ: “Con hồ ly đó khi nào đi, trẫm muốn nói chuyện riêng với ngươi.”

Huyễn Cơ không vui nói: “Là ngươi quấy rầy chúng ta ăn cơm, muốn đi cũng là ngươi đi.”

Lý Mộ nhất thời bị làm khó, ăn thịt người miệng ngắn, cầm của người tay mềm, nữ hoàng cùng Huyễn Cơ hắn đều cầm, bây giờ vô luận thiên hướng người nào cũng có lỗi một người khác. Hắn buông đũa, nói: “Bôn ba hai ngày rồi, ta muốn nghỉ ngơi, Huyễn Cơ ngươi đi về trước, bệ hạ cũng nghỉ ngơi sớm một chút...”

Huyễn Cơ nghe vậy, chỉ có thể rời khỏi nơi này trước.

Chờ nàng đóng cửa rời khỏi, Lý Mộ lại mang linh loa lấy ra, nhỏ giọng nói: “Bệ hạ, nàng đã đi rồi.”

Chu Vũ giọng điệu bất mãn nói: “Trẫm bảo ngươi bớt đi tìm con hồ ly đó, nhưng ngươi luôn không vâng lời trẫm, ả đối với ngươi không có ý tốt...”

Lý Mộ chỉ có thể nói: “Bệ hạ yên tâm, thần sẽ cẩn thận.”

Không còn Huyễn Cơ quấy rầy, hắn và nữ hoàng nói chuyện phiếm liền tùy ý hẳn lên, nói tới về sau cùng nhau quy ẩn điền viên, nuôi hoa cỏ, lúc này Lý Mộ cũng chưa chú ý tới, so sánh với lần trước ngủ ở đây, đầu giường hắn đã có thêm một cái vỏ trai ngọc dùng để trang trí.

Mà ở đầu giường tẩm cung Huyễn Cơ, cũng có một cái vỏ trai ngọc giống như đúc.

Giờ phút này, nàng đang ngồi ở bên giường, tập trung tinh thần nghe thanh âm trong vỏ trai ngọc truyền đến.

Nhưng càng nghe lông mày của nàng liền nhíu càng sâu, Lý Mộ và Chu Vũ thế mà đã quyết định về sau cùng nhau trồng hoa cỏ, bọn họ rốt cuộc là quan hệ gì, chẳng lẽ Chu Vũ đã gần quan được ban lộc, bằng vào lâu ngày sinh tình, chiếm được Lý Mộ trước?

Nàng càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng mệt, sau khi trong vỏ trai ngọc không có thanh âm truyền đến, lập tức lần nữa hướng tới hậu cung.

Lý Mộ vừa mới tán gẫu xong với nữ hoàng, tính ăn cơm, Huyễn Cơ lại đẩy cửa mà vào. Nữ hoàng buổi tối hôm nay hẳn là sẽ không gọi tới nữa, Lý Mộ nhìn nàng một cái, hỏi: “Muốn cùng nhau ăn không?”

Huyễn Cơ ngồi xuống đối diện Lý Mộ, trầm giọng hỏi: “Ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi đối với Chu Vũ rốt cuộc là tâm tư gì!”

Lý Mộ suy nghĩ thật lâu, vẫn không tính lừa nàng, nói: “Cũng chính là tâm tư lâu ngày sinh tình.”

Huyễn Cơ tức giận nói: “Ngươi có xứng với nương tử nhà ngươi không?”

Lý Mộ nói: “Nương tử ta đã đồng ý.”

“Cái gì?” Huyễn Cơ nghe vậy kinh hãi: “Liễu Hàm Yên đồng ý chuyện ngươi cùng Chu Vũ, nàng điên rồi sao?”

Hết chương 877.

Bình Luận (0)
Comment