Trong Phù Lục các hôm nay không có người nào, ngay cả khách nhân trên chợ cũng không nhiều.
Mà hòn đảo tiếp giáp, trên một đàn tràng diện tích rộng lớn lại là kín người hết chỗ, hôm nay cường giả Huyền Tông sẽ ở chỗ này giảng đạo, cũng sẽ trả lời một ít vấn đề trên tu hành của tu hành giả, có khả năng một câu của bọn họ, liền có thể tiết kiệm cho không ít người mấy tháng thậm chí mấy năm khổ tu, mặc dù là tu hành giả lấy giao dịch làm mục đích, cũng sẽ không bỏ qua sự kiện như vậy.
Tận cùng phía trước đàn tràng đặt mấy vị trí.
Đó là giữ lại cho tiền bối đạo môn lục phái, bình thường mà nói, có thể ngồi ở nơi đó, đều là đệ tử thế hệ thứ hai của sáu phái, cường giả đạo môn tu vi Động Huyền, trừ người trẻ tuổi ngồi ở bên trái kia.
Mấy ngày trước hắn ở trên chợ vung tiền như rác, hung hăng hạ thấp thể diện của Thanh Huyền Tử, sau đó liền có người bắt đầu hỏi thăm thân phận của hắn, biết được hắn là đồ đệ Phù Đạo Tử thái thượng trưởng lão Phù Lục phái, tu vi tuy chưa đến Động Huyền, nhưng là đệ tử thế hệ thứ hai Phù Lục phái thật sự, cùng một bối phận với chưởng giáo, thủ tọa sáu phái.
Dưới mấy vị trí này, còn có đại khái mấy chục vị trí, thuộc về một ít thế gia tu hành cùng môn phái cỡ trung nổi tiếng Tổ Châu, cùng với một ít đệ tử Huyền Tông, về phần người khác, chỉ có phần khoanh chân ngồi ở trên mặt đất nghe.
“Vị kia là Trầm gia chủ của Cảnh quốc, Trầm gia lấy mỏ linh ngọc lập nghiệp, thực lực gia tộc đã không kém gì môn phái cỡ trung.”
“Nghe nói hắn lần này từ Phù Lục phái mua một tấm Tạo Hóa Phù, một lá bùa thiên giai, ít nhất mười vạn linh ngọc trở lên, còn cần tự mình chuẩn bị mười phần phù dịch, Trầm gia thật sự là giàu có...”
“Muốn nói giàu có nhất, vẫn thuộc về sáu phái lớn, Phù Lục phái một lá bùa bán mười vạn linh ngọc, còn phải tự chuẩn bị tài liệu, cái này quả thực là cướp linh ngọc mà...”
“Lời cũng không thể nói như vậy, ai chẳng biết bùa thiên giai tỷ lệ vẽ thành công cực thấp, mười phần tài liệu cũng không nhất định có thể vẽ thành một tấm, hơn nữa ta nghe bọn họ nói, Phù Lục các đã sửa lại quy củ, phù lục chưa không thu linh ngọc, có thể nói là lương tâm sáu phái...”
...
Mọi người nghị luận không ngừng, khi mười mấy đệ tử trẻ tuổi của Huyền Tông từ phía trên bay xuống, đáp ở trên chỗ ngồi, các tu hành giả khoanh chân ngồi trên đàn tràng nhấc lên một trận xôn xao.
“Là Thanh Vân Tử, hắn mới hơn ba mươi tuổi, tu vi đã tới Động Huyền, là người số một trong đệ tử thế hệ thứ tư Huyền Tông, không, là đạo môn sáu phái, chưởng giáo Huyền Tông đời tiếp theo, ngoài hắn ra còn ai nữa.”
“Tuy nói tu vi của hắn là Huyền Tông tiêu phí lượng lớn tài nguyên đắp ra, nhưng có thể ở trong thời gian ngắn như vậy mang tu vi hắn đẩy lên Động Huyền, thiên phú của hắn cũng không thể bỏ qua...”
“Thanh Thành Tử, Thanh Huyền Tử, Thanh Sương Tử, thiên tài trẻ tuổi Huyền Tông đều đi ra rồi, thực hâm mộ bọn họ, ai cũng thiên phú kinh người, sau lưng lại có tông môn cường đại như thế, sớm hay muộn có thể trở thành chí cường giả thế gian.”
...
Ở trong tiếng nghị luận của mọi người, ánh mắt của Lý Mộ, từ trên thân những đệ tử trẻ tuổi đó đảo qua, khi đảo qua một đệ tử trẻ tuổi, trong lòng hắn hiện ra một tia cảm giác quen thuộc.
Đệ tử trẻ tuổi tên là Thanh Thành Tử kia cho hắn cảm giác có chút quen thuộc.
Nhưng Lý Mộ trước kia chưa bao giờ tới Huyền Tông, cũng không biết đệ tử Huyền Tông.
Hắn rất nhanh tìm tòi ở trong trí nhớ, rất nhanh, bóng dáng người này, liền trùng hợp vưới một cái bóng trong trí nhớ của Lý Mộ.
Mấy năm trước, Lý Mộ còn ở quận nha Bắc quận làm việc, thê tử Thử Vương dưới trướng Bạch yêu vương, từng bị một tu hành giả nhân loại gây thương tích.
Mà tên tu hành giả nhân loại kia đả thương thê tử Thử Vương, chính là kẻ giết hại cả tộc Tiểu Bạch.
Thanh Thành Tử của Huyền Tông, bộ dạng giống hệt người nọ.
Không chỉ có thế, khí tức trên người gã, cũng khiến Lý Mộ nhớ tới khí tức lưu lại ở trong cơ thể mỗ mỗ Tiểu Bạch và thê tử Thử Vương.
Lý Mộ vừa mới xác nhận thân phận người này, từ trên một bồ đoàn phía trước đàn tràng liền truyền ra một tiếng quát dữ dội.
“Trả mạng mỗ mỗ ta!”
Một bóng trắng từ trên bồ đoàn phi thân lên, kiếm trong tay đã ra khỏi vỏ, mũi kiếm chỉ thẳng Thanh Thành Tử.
Biến cố bất thình lình, lập tức liền khiến vô số người phía trước đàn tràng chú ý.
Tu hành giả trong đạo tràng trong lòng kinh ngạc đến cực điểm, thế mà có người lớn mật như thế, dám ở sơn môn Huyền Tông, trước mặt trưởng lão Huyền Tông ám sát đệ tử Huyền Tông, loại hành vi tự tìm đường chết này có thể xưng là điên cuồng.
Thanh Thành Tử đám đệ tử trẻ tuổi cũng chưa từng dự đoán được sẽ xuất hiện loại biến cố này, đối mặt bóng người đó, người còn lại vẫn chưa có hành động, bọn họ tin tưởng một mình Thanh Thành Tử có thể ứng phó.
Thanh Thành Tử ngắn ngủi ngẩn ra một chớp mắt, sau khi lấy lại tinh thần, trường kiếm sau lưng trực tiếp ra khỏi vỏ, đón đầu bóng người đó.
Giao thủ một chiêu ngắn ngủi, hắn mới phát hiện, nữ tử xinh đẹp kia tu vi không kém hắn bao nhiêu, trong lòng hắn vừa kinh vừa nghi, hắn từ bao giờ trêu chọc loại cường giả này?
Đối mặt đối thủ như vậy, Thanh Thành Tử không dám khinh thường, ra tay là vài thuật pháp mạnh nhất, nhưng đối mặt thần thông của hắn, nữ tử kia chỉ lo công kích, không phòng ngự, mỗi khi công kích của hắn rơi ở trên người nàng, đều sẽ trực tiếp trừ khử.
Giao thủ ngắn ngủi, Thanh Thành Tử liền đã phán đoán ra, nữ tử này trừ tu vi không tầm thường, trên người lại có chí bảo phòng ngự, hắn trong thời gian ngắn không thể thắng nàng.
Đang lúc trong lòng hắn sốt ruột, một lão giả trên ghế tựa tận cùng phía trước bỗng nhiên đứng lên, hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng nói: “Yêu nghiệt phương nào, dám đến Huyền Tông ta làm càn!”
Lão vừa dứt lời, trong hư không liền xuất hiện một bàn tay khổng lồ trong suốt, hướng nàng kia chộp tới.
Dưới uy áp của bàn tay khổng lồ đó, tu hành giả tu vi không cao trên đàn tràng, nhất thời cảm giác như Thái Sơn áp đỉnh, khó có thể hít thở, ngay cả cường giả Tạo Hóa cảnh, cũng cảm thấy hít thở không thông, khiếp sợ bởi uy lực của Động Huyền.
Dưới khí tức bàn tay khổng lồ tập trung, Tiểu Bạch không thể di động, trơ mắt nhìn cái tay này chộp tới.
Ngay sau đó, một bóng người cũng không tính là to lớn, nhưng khiến nàng vô cùng yên tâm đã đứng ở phía trước hắn.
Lý Mộ lơ lửng ở trên không phía trước Tiểu Bạch, vẫn chưa có động tác gì, một đạo khí tức trong cơ thể quét ngang, bàn tay khổng lồ đó liền trực tiếp sụp đổ, trên đàn tràng sau khi yên tĩnh một cái chớp mắt, một lần nữa xôn xao.
Hết chương 897.