Ai cũng không đoán trước được, Linh Cơ Tử trả thù đến nhanh như vậy.
Toàn bộ đàn tràng của Huyền Tông đều bị trục xuất, hội giao lưu tốt đẹp cũng hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngắn ngủn mấy ngày, đã có ba phần tu hành giả rời khỏi nơi này, tới Đại Chu Thần Đô.
Chỉ sợ không cần bao lâu, chuyện đã xảy ra ở Huyền Tông hai ngày qua sẽ truyền khắp giới tu hành Tổ Châu, thể diện làm đạo môn đệ nhất đại tông của bọn họ đều mất hết.
Cảnh nội Đại Chu, đã không còn chỗ đặt chân cho Huyền Tông.
Mà lúc này, Sinh Châu xa xôi, trong Thiên Hồ quốc, có một đám tu hành giả tới.
Từ sau khi Thiên Hồ quốc và Đại Chu kết minh, mở ra thông thương với nhau, giữa Cửu Giang quận cùng Thiên Hồ quốc lại mở ra một con đường làm ăn, các tông môn thế gia lớn dần dần bắt đầu làm ăn với Yêu quốc.
Bọn họ dùng linh ngọc, pháp bảo, đan dược các vật phẩm, đổi lấy linh dược Yêu quốc sản xuất nhiều, từ trong đó kiếm lợi không ít.
Trong hoàng cung, Huyễn Cơ ở trong tẩm cung đi qua đi lại, lẩm bẩm: “Hừ, lâu như vậy, cũng không đến thăm ta, ăn xong chùi mép liền không nhận, cẩu nam nhân...”
Lúc này, Hồ Lục bỗng vội vàng đi vào, nói: “Bệ hạ, ta vừa mới từ chỗ những tu hành giả nhân loại kia nghe được một việc.”
Huyễn Cơ giận dữ nói: “Ta bây giờ không muốn nghe.”
Hồ Lục nói: “Là về Lý Mộ.”
Huyễn Cơ lập tức ngẩng đầu: “Nói!”
Hồ Lục chậm rãi nói: “Ta nghe được mấy tên tu hành giả nhân loại đang nghị luận một việc, bọn họ nói ngay tại mấy ngày hôm trước, Lý Mộ và Huyền Tông nổi lên xung đột, ngay cả trưởng lão cảnh giới thứ bảy của hai phái cũng kinh động...”
Hồ Lục mang việc Huyền Tông nói rõ đầy đủ một lần, Huyễn Cơ sau khi nghe xong, mặt lộ vẻ giận dữ, nghiến răng nói: “Chết tiệt, ngay cả nam nhân của ta cũng dám ức hiếp, xem lão nương dẫn người san bằng tông môn bọn hắn...”
Hồ Lục vội vàng khuyên nhủ: “Bệ hạ đừng xúc động, Huyền Tông là tông môn cường đại nhất Tổ Châu, chỉ cảnh giới thứ bảy đã có năm vị, truyền thuyết môn phái bọn họ còn có cường giả cảnh giới thứ tám. Đừng nói chúng ta, cho dù lại thêm nữ hoàng Đại Chu, cũng không động vào Huyền Tông được... Đúng rồi, lần này có một kẻ muốn làm giao dịch linh dược với chúng ta, chính là đệ tử Huyền Tông.”
Cửa hoàng cung, mười mấy tu hành giả nhân loại đang chờ đợi.
Tổ Châu tuy đất rộng của nhiều, nhưng người cũng nhiều, các nơi bán linh dược thường thường giá cả đắt đỏ, có tiền mà không mua được, mà Yêu quốc khác, nơi này vốn thừa thãi linh dược, yêu vật lại không biết cách luyện đan cùng vẽ bùa, có thể dùng giá phi thường rẻ, hoặc mua được hoặc đổi được linh dược bọn họ cần.
Đứng ở trước nhất đám người là một đạo bào mặc nam tử, các tu hành giả ăn ý giữ khoảng cách với hắn. Đệ tử Huyền Tông cao cao tại thượng, không thèm nhìn thẳng vào bọn họ, bọn họ cũng không muốn tới gần.
Chỉ chốc lát sau, một nữ yêu xinh đẹp từ bên trong đi vào.
Nàng nhìn quét mọi người một cái, hỏi: “Ai là đệ tử Huyền Tông?”
Trong lòng các tu hành giả âm thầm cảm khái, Huyền Tông quả nhiên là Huyền Tông, ngay cả ở Yêu quốc hoang vắng, đệ tử Huyền Tông cũng có đặc quyền được tiếp đãi trước.
Nam tử đạo bào đứng ra, ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: “Chính là ta.”
Nữ yêu xinh đẹp nhìn hắn, xác định nói: “Ngươi là đệ tử Huyền Tông?”
Nam tử ưỡn ngực nói: “Huyền Tông, Hoa Tuyền Tử.”
Ánh mắt Hồ Lục lạnh đi, thản nhiên nói: “Trừ vị Hoa cái gì Tử này của Huyền Tông, mọi người có thể đi vào.”
Hoa Tuyền Tử ngẩn ra một phen, hỏi: “Vậy ta thì sao?”
Hồ Lục nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Cho ngươi ba hơi thở, cút khỏi nơi này, nói cho người môn phái các ngươi, Thiên Hồ quốc không chào đón đệ tử Huyền Tông, lần sau còn dám bước vào nơi này, đánh gãy chân chó của ngươi, mau cút!”
Tu hành giả trước hoàng cung Thiên Hồ quốc sắc mặt ngây ngốc, không biết chuyện này rốt cuộc là thế nào.
Huyền Tông đệ tử đi đến đâu cũng được người ta tôn kính, ở Yêu quốc lại bị nhằm vào như thế. Khi Hoa Tuyền Tử còn ngây ra ở tại chỗ, Hồ Lục đã bắt đầu đếm ngược: “Một, hai, ba...”
Một chữ cuối cùng của nàng hạ xuống, mấy hộ vệ trong cung bay ra, mấy đạo hào quang pháp thuật mang Hoa Tuyền Tử hoàn toàn bao phủ.
Hoa Tuyền Tử xét cho cùng là đệ tử Huyền Tông, thân hình nháy mắt bạo lui, hắn lơ lửng ở trên trời cao, mặt mũi âm trầm nói: “Các ngươi biết các ngươi đang làm cái gì không, dám đối với Huyền Tông như thế, các ngươi có từng dự kiến hậu quả hay không?”
Một yêu thi cảnh giới thứ sáu từ hoàng cung bay ra, cảm nhận được khí tức cường đại đó, Hoa Tuyền Tử hoàn toàn câm miệng, quay đầu bỏ chạy. Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, hắn cần nhanh chóng về tông môn, mang chuyện đã xảy ra nơi này báo cho trưởng lão.
Mười mấy tu hành giả khác chậm rãi đi vào hoàng cung, đầu tiên chiếu vào mi mắt, là một pho tượng nhân loại.
Cổng thành Thiên Hồ quốc cũng có một pho tượng như vậy, Yêu quốc xuất hiện hai pho tượng nhân loại, cái này làm bọn họ không khỏi nhớ tới một lời đồn.
Đồn đãi nữ vương Thiên Hồ quốc hiện nay, chủ nhân hơn phân nửa Yêu quốc, cùng vị trọng thần nào đó của Đại Chu có quan hệ vượt quá tầm thường, nhìn thấy hai pho tượng này, liên hệ đến Lý Mộ và Huyền Tông xung đột, lại liên hệ đến Thiên Hồ quốc bài xích đối với Huyền Tông, trong lòng mọi người liền biết, lời đồn sợ không phải đồn đãi.
Trong tẩm cung, Huyễn Cơ hướng pháp khí truyền âm bất mãn nói: “Chuyện lớn như vậy, ngươi cũng không nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc coi ta là người như thế nào?”
Thần Đô, Lý phủ, Lý Mộ dùng khóe mắt nhìn nhìn Liễu Hàm Yên cách đó không xa vừa mới về Thần Đô, đang nói chuyện cùng Vãn Vãn Tiểu Bạch, nói: “Cái này không phải việc gì lớn cả, cho nên ta liền chưa muốn nói cho ngươi.”
Huyễn Cơ cũng không rối rắm ở trên vấn đề này, hỏi: “Vậy ngươi bao giờ đến thăm ta?”
Lý Mộ nhỏ giọng nói: “Mấy tháng gần đây có rất nhiều chuyện cần làm, đợi làm xong những việc này, ta đi thăm ngươi.”
Huyễn Cơ lăn qua lăn lại ở trên giường, đỏ mặt hỏi: “Ta nhớ ngươi, ngươi nhớ ta không?”
Liễu Hàm Yên đã chú ý tới nơi này, hắn nếu dám ở nơi này cùng nàng liếc mắt đưa tình, lời ngon tiếng ngọt, hôm nay phải chết ở chỗ này. Lý Mộ nhỏ giọng nói: “Bây giờ không tiện, ta lúc muộn chút lại liên hệ ngươi.”
Khi thu hồi pháp khí truyền âm, Liễu Hàm Yên đã đi tới.
Nàng nhìn Lý Mộ một cái, thản nhiên nói: “Theo ta lại đây.”
Lý Mộ theo nàng đi vào phòng, nói: “Ta mua chút quần áo cho các nàng, nàng xem xem có thích hay không...”
Liễu Hàm Yên ngồi ở trên ghế, nói: “Không vội.”
Lý Mộ lại nói: “Trước đó vài ngày, chúng ta ở Thần Đô nhìn thấy cha mẹ cùng người nhà Vãn Vãn, bọn họ vẫn giống như trước đây, vì không cho Vãn Vãn nhìn thấy bọn họ mà đau lòng, ta bảo người ta mang bọn họ đuổi đến nơi khác...”
Liễu Hàm Yên gật gật đầu, nói: “Làm không tệ.”
Sau đó ánh mắt nàng nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Chàng lúc muộn một chút liên hệ ai?”
“...”
Hết chương 907.