Đảng cũ đã không có chút cơ hội nào, vốn xác nhận đảng mới thắng lợi, nhưng Chu thị và cánh chim của nó cũng đang không ngừng thất thế, trên triều đình lấy Trương Xuân cầm đầu, đại bộ phận quan viên đều trung với nữ hoàng, kẻ ban đầu vây quanh hai đảng, cũng đều phủi sạch quan hệ với bọn họ.
Thần Đô có thể có thế cục hôm nay, kẻ công lao lớn nhất, đương nhiên là Lý Mộ Lý đại nhân.
Hắn là thần tử nữ hoàng tín nhiệm nhất, thần thủ hộ của dân chúng, quét dọn đại bộ phận nội ưu cùng hoạ ngoại xâm cho Đại Chu, hắn đang lấy hành động thực tế, hoàn thành lời thề hắn ngày xưa lập ra.
Vi thiên địa lập tâm, vi sinh dân lập mệnh, vi vãng thánh kế tuyệt học, vi vạn thế khai thái bình.
Ở trong lòng dân chúng, Lý đại nhân trừ háo sắc một chút, có thể nói là một con người toàn vẹn.
Mấy ngày gần đây, Thần Đô lại có đồn đãi, có người nhìn thấy Lý đại nhân cùng Thượng Quan Ly nữ quan bên người bệ hạ lén gặp ở một chỗ bờ sông, cử chỉ cực kỳ thân mật, đồn đãi này, thậm chí truyền tới trong cung, ngay cả các cung nữ cũng đang nghị luận.
“Lý đại nhân là trọng thần đương triều, Thượng Quan thống lĩnh cũng là một trong các cận vệ bệ hạ tín nhiệm nhất, bọn họ cùng nhau bàn bạc việc nước, không phải chuyện rất bình thường sao?”
“Thôi đi, bàn bạc việc nước, đổi làm người khác ta còn tin, Lý đại nhân và Thượng Quan đại nhân, bọn họ cả ngày bên nhau, nói không chừng lâu ngày sinh tình...”
“Lý đại nhân nam tử như vậy, ai không thích, ta cũng ngày ngày gặp Lý đại nhân, hắn sao lại chưa lâu ngày sinh tình với ta thế?”
...
Trong hoàng cung, mấy cung nữ góc hành lang khe khẽ nói nhỏ, tự nhiên khó thoát khỏi lỗ tai Mai đại nhân và Thượng Quan Ly.
Cung Trường Nhạc, Mai đại nhân đứng ở bên cạnh Thượng Quan Ly, hóng hớt hỏi: “A Ly, ngươi từ khi nào bên nhau với Lý Mộ, thế mà ngay cả ta cũng không nói cho biết, quá thiếu ý tứ rồi...”
Thượng Quan Ly sắc mặt xanh mét, nghiến răng nói: “Bọn họ đều là ánh mắt gì vậy, ta cái gì lén hẹn Lý Mộ ở bờ sông!”
Mai đại nhân lẩm bẩm: “Nếu không phải ngươi, vậy bộ dạng nhất định rất giống ngươi, Lý Mộ cũng thật là, A Ly thật ngay tại bên cạnh hắn, cứ phải tìm một người giả...”
Bên ngoài các cung nữ không hề biết tình huống, còn đang tiếp tục nghị luận.
“Lý đại nhân và Thượng Quan thống lĩnh bên nhau, cũng không kỳ quái, nếu hắn và Mai đại nhân cùng một chỗ...”
“Tuyệt đối đừng, cái này sẽ tổn hại hình tượng Lý đại nhân ở trong mắt ta...”
“Các ngươi nói Mai đại nhân lớn tuổi như vậy, vì sao còn chưa thành hôn...”
...
Bên cạnh Thượng Quan Ly, sắc mặt Mai đại nhân cũng dần dần trở nên xanh lét.
Vài cung nữ đang trực ở phụ cận cung Trường Nhạc, bởi vì sơ sẩy cương vị công tác, chưa lau khô một cây cột, bị phạt đi Hoán Y ti giặt quần áo tập thể. Mai đại nhân vẫn như cũ chưa hết giận, tức giận nói: “Dựa vào cái gì cùng ngươi thì xứng, ta thì tổn hại hình tượng...”
Khi cơn giận trong lòng nàng khó yên, trên không Thần Đô, gió mây lại bắt đầu biến ảo.
Gần đây, loại hiện tượng lạ này đã không phải lần đầu tiên xuất hiện, ngay cả dân chúng Thần Đô cũng đã tập mãi thành thói quen, hai người tự nhiên cũng không ngạc nhiên.
Bóng một cái chuông bay vào trong mây đen, mây đen tích tụ rất nhanh tiêu tán.
Không bao lâu, Lý Mộ và nữ hoàng từ hậu điện đi ra.
Lấy tu vi Lý Mộ bây giờ, viết cùng luyện chế phù lục và đan dược dưới thiên giai hạ phẩm đều không có bất cứ vấn đề gì, thiên giai trung phẩm, thượng phẩm, cùng với thánh giai, bởi vì vượt qua thượng hạn pháp lực bản thân Lý Mộ, chỉ có thể hợp tác với nữ hoàng.
Trong cung Trường Nhạc, Thượng Quan Ly nhìn Lý Mộ, sắc mặt không tốt.
Ánh mắt Mai đại nhân nhìn phía Lý Mộ, cũng không hữu hảo.
Lý Mộ nhìn nhìn các nàng, kỳ quái nói: “Sao, ta trêu vào các ngươi?”
Mai đại nhân nói: “Có người nói, nhìn thấy ngươi cùng A Ly lén hẹn hò ở bờ sông.”
Lý Mộ có chút chột dạ, quả quyết nói: “Đây chỉ là lời đồn, không tin ngươi hỏi A Ly, chúng ta căn bản chưa từng ở riêng với nhau.”
Mai đại nhân hỏi ngược lại: “Vậy sao có thể có loại lời đồn này?”
Lý Mộ lắc đầu nói: “Cái này ta làm sao biết, đúng rồi, ta cùng bệ hạ có món đồ cho các ngươi...”
Hắn ném hai cái bình ngọc cho Mai đại nhân và Thượng Quan Ly, nói: “Đây là thánh giai Phá Cảnh Đan, pháp lực các ngươi đều đã là Tạo Hóa đỉnh phong, thử xem có thể đột phá đến Động Huyền hay không.”
Đan dược thánh giai có thể khiến cảnh giới thứ năm đột phá quý giá cỡ nào, Mai đại nhân giật mình nói: “Đây, đây là cho chúng ta?”
“Không cần?” Lý Mộ liếc nàng một cái, nói: “Không cần ta cho người khác.”
Hắn còn chưa dứt lời, bình ngọc trong tay Mai đại nhân và Thượng Quan Ly đều nháy mắt biến mất.
Đan dược cấp thấp Lý Mộ giao cho Đan Đỉnh phái luyện chế, thiên giai và thánh giai hắn cùng nữ hoàng tự mình luyện, lần này Lý Mộ và nữ hoàng dùng hơn một tháng thời gian, tổng cộng luyện chế ra bốn viên Phá Cảnh Đan dùng cho Tạo Hóa cảnh.
Tài liệu sử dụng, một bộ phận là quốc khố Đại Chu, một bộ phận là Phù Lục phái.
Xuất phát từ công bằng, luyện chế ra bốn viên đan dược, hai viên cho triều đình, hai viên cho Phù Lục phái.
Hai viên đan dược của triều đình, cân nhắc đến thân phận, địa vị, tư cách từng trải, cùng với trình độ được sủng ái, Mai đại nhân và Thượng Quan Ly không thể nghi ngờ là nhân tuyển thích hợp nhất, an bài như thế, các triều thần cũng sẽ không có dị nghị.
Hai viên đan dược khác, Lý Mộ tính mang về Phù Lục phái, để Liễu Hàm Yên và Lý Thanh dùng.
Tài liệu luyện đan triều đình cùng môn phái đều bỏ ra một nửa, đan dược cũng mỗi bên một nửa.
An bài như thế, công bình hơn nữa hợp lý.
Hai vị thái thượng trưởng lão vốn tính ở trước khi tuổi thọ hoàn toàn hết truyền công cho các nàng, nói từ trên lý luận, các nàng cũng là người thừa kế thuận vị số một dùng hai viên đan dược này, đến lúc đó, hai vị trưởng lão có thể mang tu vi lại truyền cho đệ tử khác.
Lý Mộ cân nhắc nên để Vãn Vãn và Tiểu Bạch cũng bái vào Phù Lục phái hay không, tài nguyên môn phái dùng ở trên người đệ tử Phù Lục phái, hợp tình hợp lý, để tránh về sau có người nói hắn lấy quyền lực mưu lợi cá nhân.
Nói làm là làm, khi về Bạch Vân sơn, Lý Mộ mang Vãn Vãn và Tiểu Bạch cũng mang theo.
Hắn bảo Vãn Vãn bái ở môn hạ Ngọc Chân Tử, Tiểu Bạch bái ở môn hạ Đan Dương Tử, từ nay về sau, các nàng đều là đệ tử thế hệ thứ ba của Phù Lục phái, các nàng ở môn hạ hai vị thủ tọa chỉ là trên danh nghĩa, tu hành cụ thể, vẫn là Lý Mộ chỉ đạo.
Hết chương 941.