Lão giả tiếp tục hỏi: “Bên người hắn, có phải đồng thời có xà tộc, long tộc, hồ tộc, cùng với quỷ tu hay không?”
Minh Tam gật đầu nói: “Căn cứ tình báo của chúng ta, nữ tử hồ tộc có quan hệ cùng hắn chừng hai vị, còn có một đôi tỷ muội xà yêu, về phần quỷ tu, trái lại chưa phát hiện...”
Lão giả trong quan tài đá phun ra một luồng khí đục ngầu, thấp giọng nói: “Thật là hắn, khó trách ba người các ngươi trụi lông mà về, con dâm long kia năm đó đã chạm đến cảnh giới kia...”
Tam Tổ lẩm bẩm, U Minh tam lão nghe như lọt vào sương mù. Minh Tam thử hỏi: “Tam Tổ đại nhân, chúng ta kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?”
Lão giả trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng nói: “Mặc kệ là ai sống tạm đến nay, mỗi một lần chuyển sinh đều phải bắt đầu từ đầu, tu vi hắn chỉ có cảnh giới thứ sáu, chẳng qua thần thông cùng đấu pháp kinh nghiệm hơn xa các ngươi, ba người các ngươi liên thủ, bắt giữ hắn cũng khó.”
Trầm mặc một lát nữa, lão tiếp tục hỏi: “Có tin tức Bạch Đế không?”
Minh Nhất lắc đầu nói: “Không có, sau khi động phủ Yêu Hoàng biến mất, yêu thi Bạch Đế cũng như là bỗng dưng biến mất, không tìm thấy nữa.”
Lão giả bấm ngón tay tính toán, nói: “Vậy không cần tìm nữa, lâu như vậy còn chưa tìm được, bây giờ các ngươi đã không phải đối thủ của hắn, tiếp tục tìm kiếm thiên thư khác, lưu ý thêm Ung quốc...”
Ba luồng hào quang bay ra khỏi tháp cao. U Minh tam lão nhìn bóng người phía dưới, đệ tử trẻ tuổi Thánh Tông bồi dưỡng từ nhỏ, không đến hai mươi, hoặc là vừa hơn hai mươi, đã bước vào cảnh giới tu hành thứ năm, bất cứ một vị nào đặt ở trên đại lục, đều là tuyệt đỉnh thiên tài.
Nhưng trước mặt người trẻ tuổi cường đại như quái vật kia, hào quang trên người đệ tử thiên tài của Thánh Tông đều tỏ ra ảm đạm như thế.
Đỉnh tháp cao, lão giả ngồi ở trong quan tài, nhìn nơi xa, thấp giọng nói: “Tình thế hỗn loạn lại bắt đầu rồi...”
Lão vươn tay, trong lòng bàn tay hiện ra một quầng sáng màu xám, suy nghĩ một lát, lão thản nhiên mở miệng nói: “Tiết Vân, lại đây gặp ta.”
Thanh âm từ tháp cao khuếch tán ra, một bóng người trẻ tuổi đang ở trong kiến trúc nào đó trên đảo tu hành lập tức liền kết thúc tu hành, bay về phía tòa tháp cao kia.
Mọi người trên đảo nhìn luồng hào quang đó, ánh mắt hâm mộ.
“Là Tam Tổ thức tỉnh rồi.”
“Tam Tổ lại triệu kiến Tiết Vân.”
“Không biết lần này hắn lại có thể nhận được lợi ích gì, huyết âm chi thể đúng là tốt, lúc này mới vài năm, tu vi hắn đã bị đẩy lên cảnh giới thứ năm đỉnh phong, chỉ sợ rất nhanh có thể tới cảnh giới thứ sáu...”
...
Người trẻ tuổi bay vào tháp cao, hai đầu gối quỳ xuống đất, cung kính nói: “Bái kiến Tam Tổ.”
Lão giả ngồi ở trong quan tài, hỏi: “Huyết Sát Ma Công của ngươi luyện thế nào rồi?”
Người trẻ tuổi nói: “Đã luyện đến tầng thứ năm đỉnh phong, một tháng trước gặp bình cảnh, như thế nào cũng không thể đột phá, đệ tử đang muốn thỉnh giáo Tam Tổ...”
Lão giả bay ra khỏi quan tài đá, tới trước mặt hắn, nói: “Huyết Sát Ma Công là công pháp đỉnh cấp, tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đối ứng một cảnh giới, chỉ có tu vi ngươi đột phá đến Động Huyền, mới có thể bắt đầu tu tập tầng thứ sáu.”
Lão phất ống tay áo, một viên đan dược đỏ như máu xuất hiện ở trước mắt người trẻ tuổi.
Lão nhìn người trẻ tuổi, nói: “Ăn nó vào, bổn tọa giúp ngươi hộ pháp, giúp ngươi tấn thăng cảnh giới thứ sáu.”
Trong lòng người trẻ tuổi ngạc nhiên lẫn vui mừng. Từ sau khi hắn nhập tông, tông môn liền mang vô số tài nguyên chất đống ở trên người hắn, khiến hắn từ một người ăn xin lưu lạc biến thành tu hành giả cường đại, trong cái giơ tay nhấc chân dời non lấp biển. Hắn hít thật sâu, nói: “Đệ tử ngày sau nhất định vì Thánh Tông lên núi đao, xuống biển lửa, muôn chết không từ...”
Lão giả thản nhiên nói: “Bắt đầu đi.”
Người trẻ tuổi cầm lấy viên đan dược đó, chậm rãi đưa vào trong miệng, một luồng linh lực rất mạnh tràn về phía tứ chi bách hải của hắn, khiến trên làn da hắn lộ ra bên ngoài nổi gân xanh, thậm chí có tơ máu chậm rãi chảy ra.
Lão giả đặt một bàn tay ở trên đầu hắn, một luồng pháp lực cường đại khác ùa vào, luồng linh lực cuồng bạo kia bỗng nhiên im lặng, khí tức trên thân thể người trẻ tuổi đang không ngừng kéo lên.
Không biết qua bao lâu, khí tức của hắn ở trong nháy mắt tăng vọt mấy lần, sau đó liền bình ổn.
Lão giả chậm rãi thu hồi tay, người trẻ tuổi khoanh chân ngồi ở trên mặt đất, vẻ mặt dại ra, hai mắt một mảng mờ mịt.
Lão giả vươn tay, trong tay hiện ra một quầng sáng màu xám, lão mang quầng sáng đặt trên đầu người trẻ tuổi, quầng sáng rất nhanh ùa vào, trong đôi mắt người trẻ tuổi cũng dần dần hiện ra hào quang.
Hắn cúi đầu nhìn nhìn tay mình, sau đó nhíu mày lại, hỏi: “Ta là ai?”
Lão giả khô gầy nói: “Ngươi là Thánh Tông đệ tứ tổ, Huyết Hà.”
Người trẻ tuổi trầm mặc không nói, nhắm mắt, tựa như là đang tiêu hóa ký ức, một lát sau, mắt hắn một lần nữa mở ra, trong mắt đã có vài phần tang thương, thản nhiên nói: “Thân thể này chỉ có cảnh giới thứ sáu, bây giờ còn chưa phải thời điểm ta thức tỉnh.”
Lão già khô gầy nói: “Quả thực không phải thời điểm, nhưng thế cục đại lục có thay đổi, không thể không sớm đánh thức ngươi. Bây giờ ít nhất có sáu trang thiên thư ở trong tay một tiểu tu cảnh giới thứ sáu. Ta bị người ta theo dõi, không thể đặt chân Tổ Châu, ngươi nếu có thể ra tay bắt hắn, nghiệp lớn có thể thành.”
Người trẻ tuổi hỏi: “Người nào?”
Lão giả phất tay áo, trên không hiện ra một bóng người cầm thương.
“Ngao Thanh!”
Sắc mặt người trẻ tuổi biến đổi hẳn, từ sâu trong linh hồn truyền đến sợ hãi, chấn động nói: “Hắn cũng còn sống!”
Lão giả nói: “Sợ cái gì, cho dù là có người truyền thừa ký ức của hắn, bây giờ cũng chỉ là cảnh giới thứ sáu mà thôi, ngươi mau chóng thăng cấp cảnh giới thứ bảy, bắt hắn, báo thù ngày xưa, chẳng phải là dễ như trở bàn tay?”
Người trẻ tuổi sắc mặt lúc sáng lúc tối. Sự khủng bố của Ngao Thanh, mặc dù là ký ức luân hồi vô số lần, cũng vẫn như cũ rõ ràng như thế.
Không bao lâu, ở trong nghi hoặc chờ đợi của mọi người trên đảo, Tiết Vân từ trong tháp cao bay ra.
Khí tức trên người hắn đã hoàn toàn khác với trước đó.
“Khí tức này...”
“Tiết Vân hắn, cảnh giới thứ sáu rồi?”
“Hắn mới đến tông môn vài năm, loại này tốc độ, thật sự là làm cho người ta hâm mộ a...”
Mặt mọi người lộ vẻ cực kỳ hâm mộ, muốn đưa tay chào hỏi với Tiết Vân, Tiết Vân lại căn bản không để ý tới bọn họ, lập tức bay khỏi hòn đảo.
Trên mặt không ít người lộ ra nét khó chịu, thầm nghĩ: “Có cái gì đắc ý, không phải là dựa vào Tam Tổ yêu quý, không có tài nguyên tông môn, hắn chẳng là cái gì cả, những tài nguyên này cho ta, ta cũng đã sớm cảnh giới thứ sáu...”
Hết chương 950.