Nữ tử đầu giường không nhúc nhích, thanh niên cười nói: “Làm sao vậy, thẹn thùng?”
Hắn đầy cõi lòng chờ mong, đưa tay xốc lên khăn hỉ của nữ tử, lại nhìn thấy một khuôn mặt nam tử xa lạ.
Nam tử bộ dáng cực kỳ tuấn tú đó mỉm cười với hắn, nói: “Kinh hỉ không, bất ngờ không?”
Tiểu La Sát không kịp kinh ngạc, đỉnh đầu một bóng người nữ tử chợt xuất hiện, một cái vòng vàng từ đỉnh đầu hạ xuống, đeo ở trên cổ hắn, sau đó nhanh chóng buộc chặt. Trên người thanh niên vốn đã bộc phát ra pháp lực dao động mãnh liệt, sau khi bị vòng vàng buộc vào, nháy mắt liền bình ổn.
Lý Mộ và Thượng Quan Ly liên thủ, sau khi cho con trai La Sát Vương một niềm vui bất ngờ, liền mang hắn ném vào góc hồ thiên không gian.
Phụ thân là huyền quỷ cảnh giới thứ bảy, Tiểu La Sát thực lực cũng không kém, có tu vi cảnh giới thứ sáu, nếu là không ra tay bất ngờ, cho gã cơ hội phản kháng, ở đây gây ra động tĩnh, sẽ tạo thành phiền toái rất lớn cho Lý Mộ cùng Thượng Quan Ly.
Lý Mộ sau khi đến đây, Thượng Quan Ly tự nhiên mà vậy mang hắn coi là trụ cột, hỏi: “Làm sao bây giờ?”
Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Quỷ Vương phủ hẳn là còn có không chỉ một vị Động Huyền, vì không làm bọn họ hoài nghi, trước làm bộ chút, ở nơi này nghỉ ngơi cả đêm, ngày mai lại rời khỏi.”
Thật không dễ gì mới đến nơi đây, Lý Mộ không muốn cứ như vậy rời khỏi.
Vừa lúc La Sát Vương không có mặt, Quỷ Vương phủ thiếu cường giả đỉnh cấp, không ở đây cướp đoạt một phen rồi đi, có lỗi với A Ly chịu những sự ủy khuất này. Đương nhiên còn có một nguyên nhân quan trọng, không lo việc nhà không biết củi gạo đắt, sau khi thật sự chấp chưởng Phù Lục phái, Lý Mộ mới ý thức được, một môn phái quật khởi, cần rất nhiều tài nguyên, một trong năm thế lực lớn của Quỷ Vực, nội tình nhất định rất dày, hắn tính ngày mai tìm kho báu Quỷ Vương phủ, bổ sung cho gia dụng.
Lý Mộ thuận thế nằm ở trên giường, nói: “Ngủ đi, chuyện khác, buổi sáng ngày mai nói sau.”
Thượng Quan Ly nhìn quanh đại điện, chỉ thấy một cái giường Lý Mộ nằm, sau đó hỏi Lý Mộ: “Ngươi ngủ giường, ta ngủ nơi nào?”
Lý Mộ nói: “Ngươi tùy tiện kiếm cái ghế, dùng tạm một đêm không phải được rồi.”
Thượng Quan Ly nói: “Ta là nữ nhân, ngươi chẳng lẽ không nên nhường ta sao?”
Lý Mộ nhìn nàng một cái, nói: “Ngươi trừ thân thể là nữ nhân, nơi nào giống nữ nhân?”
Đệ nhất nữ quan bên người Đại Chu nữ hoàng, thủ lĩnh gián điệp triều đình Đại Chu, thân phận của nàng, chuyện nàng làm, không giống nữ nhân nên được nhường một chút nào cả.
Huống chi, nữ nhân sẽ thích nữ nhân sao?
Thượng Quan Ly nhíu mày, thấp giọng nói: “Thật không biết bệ hạ vì sao sẽ thích ngươi...”
Lý Mộ phản bác: “Bệ hạ không thích ta, chẳng lẽ thích ngươi?”
“Ngươi!”
“Ta nói có sai sao?”
...
Bị câu tru tâm này chọc tức, Thượng Quan Ly chỉ vào Lý Mộ, ngực phập phồng hồi lâu, cuối cùng chỉ phất phất tay, nói: “Ngươi là hoàng hậu nương nương, ngươi nói cái gì là cái đó, thần tất cả đều nghe hoàng hậu nương nương...”
Thượng Quan Ly rõ ràng là có cảm xúc, Lý Mộ biết, nàng có tình cảm đối với bệ hạ không phải một ngày hai ngày.
Lý Mộ trước kia, nhiều nhất là chia đi nữ hoàng sủng ái đối với nàng, bây giờ hắn ngay cả thân thể nữ hoàng cũng ôm đi.
Lý Mộ chọc đến chỗ đau của nàng, cho nên nàng liền trái lại chọc chỗ đau của hắn.
Đối với một nam nhân mà nói, câu nói kia tính vũ nhục cực mạnh.
May mà Lý Mộ da mặt dày.
Tuy nàng là một nữ nhân thích nữ nhân, nhưng Lý Mộ cuối cùng vẫn không thể yên tâm thoải mái nằm ở trên giường. Hắn từ trên giường dậy, ngồi ở trên ghế bên cạnh bàn, nói: “Ngươi có thương tích trong người, ngươi ngủ giường đi.”
Thượng Quan Ly cũng chưa lên giường, mà là tự mình rót một chén trà, tự mình làm việc của mình.
Lý Mộ cũng rót chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sau đó hỏi: “A Ly, ngươi là từ khi nào bắt đầu thích nữ nhân?”
Thượng Quan Ly liếc hắn, thản nhiên nói: “Chuyện liên quan gì tới ngươi.”
Lý Mộ nhún vai, nói: “Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nói xem, ngươi sao lại thích bệ hạ thế...”
Thượng Quan Ly dứt khoát không quan tâm hắn.
Nguyên nhân nàng đối với nữ hoàng có loại tình cảm đặc thù này, Lý Mộ thật ra cũng có thể đoán ra một chút, từ nhỏ nàng đã đi theo bên người nữ hoàng, không tiếp xúc đến nam tử ưu tú khác, nữ hoàng đối với nàng như muội muội, cho nàng nguyên vẹn tín nhiệm cùng bảo hộ, nàng thích nữ hoàng, thân cận nữ hoàng, cũng là đương nhiên.
Lý Mộ trái lại không phải ghen với nàng, cũng chưa mang nàng coi là tình địch để đối đãi, càng chưa kỳ thị xu hướng giới tính của nàng, chỉ là nữ hoàng sớm muộn gì là người của hắn, A Ly nếu không thể nhanh chóng đi ra, cuối cùng bị thương vẫn là chính nàng.
Thấy nàng không để ý tới mình, Lý Mộ liền tự nói: “Thật ra ta cảm thấy, ngươi đối với bệ hạ không phải loại thích đó. Bệ hạ đối với ngươi mà nói, giống như là tỷ tỷ, nàng vẫn luôn bảo hộ ngươi, trân trọng ngươi, ngươi sùng bái nàng, ngưỡng mộ nàng, nhưng cái này không phải tình yêu.”
Thượng Quan Ly rốt cuộc giương mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: “Ngươi không phải ta, ngươi làm sao biết ta nghĩ cái gì.”
Nàng nguyện ý đáp lại chính là chuyện tốt, Lý Mộ tiếp tục nói: “Ta từng nói, cảm tình của ngươi đối với bệ hạ, càng nhiều là sùng bái cùng ngưỡng mộ. Ngươi có lẽ không phải thích nữ nhân, chỉ là thích bệ hạ. Thử nghĩ một chút, ngươi từng động lòng đối với nữ tử khác không?”
Thượng Quan Ly khinh thường nhìn hắn một cái, nói: “Ngươi cho rằng ta là ngươi sao, đồ háo sắc, ta thích đối với bệ hạ là duy nhất.”
Lý Mộ rõ ràng hỏi: “Ngươi có biết thích một người là cái gì cảm giác sao?”
Thượng Quan Ly hừ lạnh nói: “Không cần ngươi dạy ta.”
Lý Mộ hướng dẫn từng bước nói: “Thích một người, không phải muốn cả đời đều ở bên người nàng, giữa bạn bè cũng sẽ có loại cách nghĩ này. Ngươi nghĩ xem Mai tỷ tỷ, ngươi chẳng lẽ không muốn nàng cũng luôn luôn ở bên cạnh ngươi, chẳng lẽ ngươi đối với nàng cũng là thích sao?”
Thượng Quan Ly nghĩ nghĩ, lập tức liền lắc lắc đầu.
Lý Mộ tiếp tục nói: “Cảm tình của ngươi đối với bệ hạ, cũng không phải loại thích đó, ngươi sẽ muốn cả đời bên nhau với nàng, là vì thói quen, ngươi về sau có thể cũng sẽ gặp được một nam tử muốn cả đời ở bên hắn, ngươi sẽ tức giận vì hắn, cũng sẽ cao hứng vì hắn, lúc vui vẻ ngươi sẽ nghĩ đến hắn, lúc không vui cũng sẽ nghĩ đến hắn, ở thời điểm ngươi gian nan nhất, bất lực nhất, vẫn sẽ nghĩ đến hắn, ngươi đối với bệ hạ cũng là như thế sao?”
Thượng Quan Ly lâm vào trầm ngâm, sau đó lại lắc đầu.
“Vậy thì đúng rồi!”
Hết chương 977.