Lúc này, Lý Mộ đã phát hiện, vòng bảo hộ này là một trận pháp phòng hộ, hơn nữa phẩm cấp không thấp. Sau khi giải đọc thiên thư Linh Trận phái, Lý Mộ dự trữ tri thức trận pháp vô cùng phong phú, cẩn thận nghiên cứu trận pháp một lát, Lý Mộ lâm vào tự hỏi.
Trận pháp này hắn không phải không thể phá, nhưng cần thời gian rất dài, trước mắt cũng không đủ thời gian để lại cho hắn chậm rãi phá trận.
Đương nhiên, phá trận trừ dùng kỹ xảo, còn có thể dùng man lực.
Trận pháp trước mắt, cũng chỉ là chuyện mấy thương hoặc là một mũi tên của hắn, nhưng như vậy, động tĩnh gây ra nhất định sẽ kinh thiên động địa, kinh động thủ vệ bên ngoài cùng thủ hạ La Sát Vương Phong Đô thành, sự tình sẽ trở nên vô cùng phiền toái.
Lý Mộ nghĩ nghĩ, lấy ra một cái bút vẽ.
Lúc trước theo nữ hoàng học họa đạo thật lâu, hắn không chỉ có riêng là đang cùng nữ hoàng chàng chàng thiếp thiếp liếc mắt đưa tình, là thật sự học được một ít bản lãnh thực, chỉ là họa đạo làm một năng lực đặc thù, thời điểm chiến đấu rất khó có tác dụng trực tiếp gì, nhưng dùng ở đây rất thích hợp.
Lý Mộ tay cầm bút vẽ, nín thở tập trung, ngòi bút va chạm vào phía trên vòng bảo hộ đó, cả người tiến vào một loại trạng thái kỳ dị.
Cánh tay hắn thong thả di động, rất nhanh, trên vòng bảo hộ khí đen nhàn nhạt lượn lờ liền xuất hiện một cánh cửa.
Lý Mộ đi vào trong cửa, trận pháp không bị xúc động chút nào.
Ở trong ánh mắt kỳ quái cùng kinh dị của Thượng Quan Ly, Lý Mộ phất phất tay, linh ngọc chồng chất như núi trong đại điện bỗng chợt biến mất, chỉ để lại mặt đất trống rỗng, sau đó, Lý Mộ một lần nữa đi ra, bút vẽ nhẹ nhàng quét, vòng bảo hộ khôi phục như lúc ban đầu.
“Xong.”
Lý Mộ thu hồi bút vẽ, chậm rãi bay lên lầu hai. Lầu hai bày vô số giá gỗ, bên trên đặt không biết bao nhiêu bình hồn. Ở giới tu hành, linh ngọc và hồn lực là tài nguyên tu hành cơ sở nhất, La Sát Vương cũng không biết đã tích lũy bao nhiêu, nhưng giờ phút này tất cả đều tiến vào túi của Lý Mộ.
Lầu ba đại điện là linh dược, Lý Mộ làm tương tự, một cây cũng không để lại cho La Sát Vương.
Loại hành vi này mặc dù có chút tác phong cường đạo, nhưng làm cường đạo trước là La Sát Vương, huống hồ Lý Mộ cũng không phải người tốt gì, hắn giữ nguyên tắc là người không phạm hắn hắn không phạm người, người nếu phạm hắn, không trả giá đắt một chút, đừng nghĩ xong chuyện.
Giống với Lý Mộ đoán, trong kho báu này, không có một món trọng bảo, nghĩ hẳn là bị La Sát Vương mang ở trên người, nhưng chỗ linh ngọc, hồn lực này, cùng với linh dược sản xuất từ Quỷ Vực, hắn chỉ có thể để lại ở nhà.
Trong động phủ Yêu Hoàng, Tiểu La Sát bị hạn chế tu vi, trói chặt chẽ, vứt ở góc không gian, trong chốc lát nhìn thấy trước mắt có thêm một núi linh ngọc, một lát lại có thêm mấy chục giá gỗ đặt vô số bình hồn, một lát sau, linh dược đặc sản Quỷ Vực lại như mưa rơi xuống...
Mặt hắn lộ sự chấn động, trong lòng kinh nghi vô cùng.
Bên ngoài một đôi cẩu nam nữ kia rốt cuộc đang làm gì!
...
Cướp đoạt xong một chỗ đại điện cuối cùng, Lý Mộ vươn tay với Thượng Quan Ly.
Một lần này, nàng lời gì cũng chưa nói, ngoan ngoãn đưa tay đặt ở trong tay Lý Mộ.
Lý Mộ bước ra một bước, bóng dáng hai người biến mất ở tại chỗ.
Ngoài tàng bảo các, vài tên quỷ tu cảnh giới thứ năm còn đang tận chức tận trách canh gác. Lý Mộ thắng lợi trở về nắm tay Thượng Quan Ly, ở Quỷ Vương phủ thích ý tản bộ, các quỷ phó trong phủ không ngừng hành lễ.
“Ra mắt thiếu chủ thiếu phu nhân!”
Lý Mộ sắc mặt lạnh lùng kiêu ngạo, không nhìn những quỷ phó đó. Tiểu La Sát ngày thường ở trong phủ chính là một bộ dáng kiêu căng này, như vậy ngược lại sẽ không dẫn tới người ta hoài nghi.
Có thể không xảy ra xung đột, tốt nhất đừng xảy ra xung đột.
Hắn là không sợ La Sát Vương, nhưng thân phận của hắn một khi bại lộ, ma đạo nói không chừng lại sẽ phái cường giả tới bắt hắn, nếu là giống U Minh tam lão, Lý Mộ trái lại cũng không sợ, đánh không lại chung quy có thể chạy thoát, nhưng nếu là tới một vị lão quái vật vạn năm giống Huyết Hà, cộng thêm một vị trưởng lão ma đạo, tình cảnh của hắn liền không thể lạc quan.
Về tới thiên điện, Lý Mộ trước mang bốn gián điệp Trúc vệ kia thu vào Yêu Hoàng không gian, sau đó kế hoạch cùng Thượng Quan Ly trực tiếp rời khỏi, tới Thần Vẫn Chi Địa.
Chờ lúc La Sát Vương trở về, sẽ phát hiện, kho báu của hắn đã bị Lý Mộ dọn trống.
Lúc ra khỏi Đi ra thiên điện, trước mặt có một bóng người bay tới.
Đó là một lão giả, khi nhìn thấy Lý Mộ biến thành Tiểu La Sát Vương, trên mặt cũng chưa lộ ra bao nhiêu sự tôn kính, chỉ là chắp tay, thản nhiên nói: “Thiếu chủ.”
Tiểu La Sát có tu vi cảnh giới thứ sáu, Lý Mộ không có cách nào sưu hồn gã, cũng căn bản không biết quỷ tu trước mắt.
Dưới loại tình huống này, nhiều lời sai nhiều, ánh mắt hắn từ trên người lão giả đảo qua, nói: “Ta dẫn phu nhân ra bên ngoài đi dạo.”
Lão giả cũng không nghĩ nhiều, nhường đường.
Nhìn hai người đi xa, lão chỉ lắc lắc đầu, Tiểu La Sát loại người này thế mà cũng có thể tu đến cảnh giới thứ sáu, dựa hết vào hắn có một người cha tốt, lần này hắn tìm được một vị đạo lữ nhân loại cảnh giới thứ sáu, tu vi chỉ sợ còn có thể tiến thêm một bước, nghĩ lão khổ tu trăm năm, mới đến cảnh giới hôm nay, trên đời này, giữa quỷ cùng quỷ, thật sự không thể so sánh...
Lý Mộ cùng Thượng Quan Ly thân mật nắm tay, bình an vô sự đi đến cửa Quỷ Vương phủ.
Đi về phía trước hơn mười bước, chính là ngoài phủ.
Lúc này, bỗng nhiên từ bên ngoài trào vào mười mấy bóng người, những người này đều là nữ tử quỷ tu, nhan sắc cũng đều không tệ, tu vi từ cảnh giới thứ ba đến cảnh giới thứ năm.
Khi thấy Lý Mộ, những nữ quỷ này rầm rầm trào lên.
“Phu quân!”
“Chàng đã lâu chưa đi chỗ người ta...”
“Chàng cũng không thể có niềm vui mới, liền quên tình cũ nha...”
...
Bị các nữ quỷ này vây quanh, các nàng hận không thể mang bộ vị mềm mại vểnh cao trên người dán hết ở trên người Lý Mộ, mười mấy đôi tay không thành thật sờ loạn ở trên người hắn, Lý Mộ theo bản năng đưa tay đẩy ra thứ dán ở trên người hắn, lui về phía sau hai bước.
Loại cảm giác bị nữ quỷ xa lạ vây quanh, hơn nữa sờ loạn ở trên người này, khiến hắn cực không thoải mái.
Nhưng chính là một hành động này, khiến một nữ quỷ tu vi cảnh giới thứ năm đỉnh phong khẽ biến sắc.
Nàng theo bên người Tiểu La Sát mười năm, là một trong những người quen thuộc Tiểu La Sát nhất, người trước mắt nhìn qua là Tiểu La Sát, nhưng sờ lại khác biệt rất lớn với Tiểu La Sát.
Hết chương 979.