Nam tử trung niên lơ lửng ở không trung cũng nghĩ như vậy, một cây đao máu này, đã rút cạn bảy thành pháp lực của hắn. Ánh mắt hắn nhìn người trẻ tuổi dưới lưỡi đao máu, chờ gã bị chém thành hai nửa, trong mắt bỗng xuất hiện một điểm sáng lạnh lẽo.
Một khắc ánh sáng lạnh lẽo cùng đao máu va chạm, đao máu trực tiếp sụp đổ, điểm sáng lạnh kia lại càng tăng lên, ngay sau đó liền xuất hiện ở trước mặt gã, một cây trường thương xuyên qua thân thể gã.
Thân thể gã bị xuyên thủng, nguyên thần cũng nháy mắt bị thương nặng, căn bản không có cơ hội phản ứng, trên người liền quấn một sợi dây thừng màu vàng, lấy lực lượng còn sót lại của gã, căn bản không thể giãy thoát.
Lý Mộ cầm trường thương, lăng không đạp ở trên người nam tử trung niên, trong thiên địa một mảng yên tĩnh.
“Huyết Đao, Huyết Đao đại nhân xong rồi...”
“Một chiêu đã đánh bại Huyết Đao đại nhân, người này chẳng lẽ là cường giả thượng tam cảnh?”
“Xong rồi, Quỷ Vương đại nhân không có đây, bị cường giả như vậy xâm nhập, Phong Đô thành sắp nghênh đón biến cố lớn rồi!”
...
Trong Phong Đô thành nhao nhao nghị luận, hai lão giả quỷ tu cảnh giới thứ sáu sắc mặt biến đổi hẳn, sau khi nhìn thoáng qua nhau, không chút do dự liên thủ hướng Lý Mộ tấn công.
Một chiêu đánh bại Huyết Đao, bọn họ ra tay đơn lẻ, cũng không phải đối thủ, chỉ có liên thủ mới có cơ hội.
Ở lúc hai người tấn công Lý Mộ, phụ cận Quỷ Vương phủ, mười mấy quỷ tu cảnh giới thứ năm mang mục tiêu đặt ở trên người Thượng Quan Ly, trong Phong Đô thành, còn có không ít cường giả triệu hồi pháp bảo, ùn ùn hướng Lý Mộ bay đi.
Đối mặt hai quỷ tu cảnh giới thứ sáu khí thế thổi quét đến, trong tay Lý Mộ xuất hiện một cái cung, hắn đặt cung tùy tay bắn ra một mũi tên, ánh tên lướt qua, không gian xuất hiện một đường màu đen, tốc độ mũi tên màu vàng nhanh đến không thể tránh né, từ ngực một lão giả xuyên qua.
Trên người lão nồng âm khí đậm, trong nháy mắt này tán loạn mất chín thành. Lý Mộ đưa tay chụp ở trên hư không, không trung xuất hiện một bàn tay to hư ảo, mang hồn thể suy yếu đến cực điểm của lão bóp chặt.
Chỉ cần hắn nhẹ nhàng nắm tay, vị cường giả cảnh giới thứ sáu này sẽ hồn phi phách tán.
Đây là kết quả Lý Mộ nương tay, nếu là hắn gia tăng thêm một phần pháp lực, quỷ tu này, đã sớm ngã xuống ở dưới uy lực một mũi tên của Xạ Nhật cung.
Làm người lưu một đường, Lý Mộ và lão không oán không thù, không cần so đo với một con quỷ làm việc dưới trướng La Sát Vương.
Một thương một mũi tên, ba vị cường giả cảnh giới thứ sáu Phong Đô thành, một vị bị hắn giẫm dưới chân, một vị bị hắn bóp ở trong tay, toàn bộ Phong Đô thành bỗng nhiên yên tĩnh.
Bóng người một lão giả khác hướng Lý Mộ bay tới khựng lại, âm khí trên người quay cuồng, như nội tâm kinh hoảng của lão.
Cách đó không xa, cường giả quỷ tu Phong Đô thành tính ùa lên, giúp hai cung phụng, thuận tiện vớt chút công lao, lấy tốc độ nhanh hơn so với khi bọn hắn đến liều mạng chạy trở về.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt bọn họ vốn tái nhợt, trở nên càng thêm tái nhợt.
Các quỷ tu công kích Thượng Quan Ly cũng đều dừng tay, mặt lộ vẻ sợ hãi.
Lão giả cảnh giới thứ sáu còn sót lại kia bình phục tâm tình, nhìn Lý Mộ, gian nan nói: “Là vãn bối có mắt không tròng, đắc tội tiền bối, hy vọng tiền bối xem ở trên mặt mũi La Sát Vương, không nên trách tội. Tiền bối có gì yêu cầu, vãn bối tận lực thỏa mãn...”
Lý Mộ khoanh hai tay, nói: “Ta không có yêu cầu gì, ta chỉ là muốn rời khỏi Phong Đô, là các ngươi không cho...”
Cửa Quỷ Vương phủ, nữ quỷ yêu diễm kia vô lực quỳ ở trên mặt đất, trên mặt tràn đầy hối hận.
Nếu sớm biết người này là một lão quái vật che giấu tu vi, nàng làm bộ như không biết, để hắn đi là được, sao có thể ầm ĩ đến hoàn cảnh bây giờ...
Quỷ Vương phủ, đại điện trung tâm.
Lý Mộ vốn đã tính đi rồi, lại bị bọn họ cố giữ lại.
Tuy hắn không muốn bại lộ thân phận, nhưng đánh cũng đánh rồi, nếu đánh xong là đi, chẳng phải là hao phí vô ích chỗ pháp lực đó?
Hắn ngồi ở trên ghế trước nhất đại điện, do cả khối cực phẩm linh ngọc tạo ra, điêu khắc rồng phượng, hết sức xa hoa, phía dưới là tôi tớ Quỷ Vương phủ, bao gồm ba cung phụng cảnh giới thứ sáu.
Thượng Quan Ly đứng ở bên cạnh Lý Mộ, Lý Mộ ngẩng đầu nhìn nàng, hỏi: “A Ly, nếu không ngươi cũng ngồi?”
Lý Mộ dù sao không phải nữ hoàng, hắn ngồi ở chỗ này, để bằng hữu đứng bên cạnh, trong lòng như thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.
Thượng Quan Ly nhìn thoáng qua Lý Mộ, lắc đầu nói: “Không cần, ta đứng quen rồi.”
Lý Mộ cầm lấy cổ tay nàng, mông xê dịch sang bên cạnh, nói: “Ngươi quen ta không quen, dù sao cái ghế dựa này đủ lớn, hai người cũng ngồi được.”
Thượng Quan Ly bị Lý Mộ kéo mạnh ngồi xuống, cũng không nói gì nữa.
Chỉ là tận mắt chứng kiến vừa rồi một màn đó, giờ phút này trong lòng của nàng có một loại cảm xúc phức tạp lan tràn.
Cường giả tu vi tương tự với nàng, ở dưới tay hắn, thế mà ngay cả một chiêu cũng không thể ngăn cản, không biết từ khi nào bắt đầu, tu vi Lý Mộ đã đuổi kịp nàng, mà bây giờ, nàng ngay cả bóng lưng hắn cũng khó thấy được.
Trong lòng Lý Mộ thật ra không có cảm giác gì khác, đối thủ của hắn trước kia, đều là kiểu trưởng lão Huyền Tông, trưởng lão Ma Tông cường giả cảnh giới thứ bảy như vậy, gặp Động Huyền cũng là giống Huyết Hà lão tổ lão quái vật vạn năm như vậy, rất ít đấu pháp với tu hành giả ngang cấp.
Bởi vì thiếu kinh nghiệm, xuống tay không biết nặng nhẹ, cho nên hắn vừa rồi lúc chiến đấu đều là túm mà đánh, phàm là hắn vô ý một cái, trước mắt ba cung phụng cảnh giới thứ sáu, ít nhất cũng phải chết một.
Ánh mắt Lý Mộ nhìn quét dưới, mọi người đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào hắn.
Lý Mộ nhìn bọn họ, thản nhiên nói: “La Sát Vương bắt đi bằng hữu của bổn tọa, ép nàng gả cho con hắn, hôm nay La Sát Vương không có mặt, bổn tọa vốn không nghĩ lấy lớn bắt nạt nhỏ, tính chờ hắn trở lại Phong Đô lại thanh toán với hắn, bất đắc dĩ là các ngươi bám dính không nhả, cứ ép bổn tọa ra tay...”
Quỷ tu đứng trong đại điện nếu có ruột, giờ phút này nhất định là màu xanh rồi (hối hận).
Quỷ Vương phủ ba ngày thì hai bữa nghĩ thành thân, trong đó, một bộ phận số người là tự nguyện, một bộ phận là bị ép, nhưng ở trong mắt bọn họ, cho dù là bị bắt vào Quỷ Vương phủ, cũng không phải chuyện gì xấu, cho dù là Tiểu La Sát ba năm ngày liền có mới nới cũ, nhưng các nàng vẫn như cũ là người Vương phủ, mặc kệ là tài nguyên tu hành, hay là tôi tớ hạ nhân bên người, mọi thứ không thiếu, so với cuộc sống của các nàng trước kia tốt hơn nhiều.
Hết chương 981.