Lý Mộ nhìn về phía Tiểu La Sát, hỏi: “Ngươi đang lẩm bẩm cái gì thế?”
“Không, không có gì...” Trên mặt Tiểu La Sát lập tức hiện ra nụ cười, nói: “Vị huynh đài này, lúc trước tiểu đệ không biết, đối với hai vị đã đắc tội nhiều, các ngươi có thể buông tha ta hay không, trở lại Phong Đô, tiểu đệ sẽ chuẩn bị một phần quà hậu hĩnh, tặng cho các ngươi, coi là bồi tội. Cha ta là Phong Đô chi chủ, trong tàng bảo các của hắn có vô số bảo bối...”
Lý Mộ nói: “Ngươi là nói ba tầng cung điện kia sao, đồ trong đó, đã bị ta dọn hết rồi.”
Tiểu La Sát ngẩn ra một phen, chấn động nói: “Cái gì, cái gì?”
Lý Mộ nhìn gã một cái, thản nhiên nói: “Bằng không ngươi cho rằng ngươi ở động phủ của bổn tọa nhìn thấy linh ngọc, hồn lực cùng linh dược là ở đâu ra?”
Tiểu La Sát sau khi lấy lại tinh thần, cả trái tim đều đang nhỏ máu, đó đều là bảo tàng của gã, phụ thân sau khi tuổi thọ đoạn tuyệt ngã xuống, toàn bộ Phong Đô thành đều là của gã, nam nhân chết tiệt này, xâm chiếm bảo tàng vốn nên thuộc về gã!
Rất nhanh gã liền ý thức được, bây giờ không phải lúc đau lòng những thứ này, mạng nhỏ mới quan trọng nhất. Gã làm bộ không thèm để ý nói: “Tiểu đệ còn có mấy chục thê thiếp, đều xinh đẹp như hoa, có thể làm lô đỉnh song tu tốt nhất, huynh đài nếu là muốn, ta có thể tất cả đều tặng cho ngươi...”
Lý Mộ bình tĩnh nói: “Các thê thiếp đó của ngươi, bổn tọa đã đuổi hết đi rồi.”
Biểu cảm trên mặt Tiểu La Sát sửng sốt lần nữa, thê thiếp của gã, gã nhiều thê thiếp như vậy, bị đuổi đi rồi?
Dựa vào cái gì!
Tài bảo bị trộm, thê thiếp bị đuổi, trong khoảng thời gian này gã bị nhốt, Phong Đô thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Lúc này, Lý Mộ lại nói: “Bớt nhiều lời, tiếp tục dò đường, nếu không đừng trách bổn tọa không khách khí.”
Nhớ tới cảnh ngộ vừa rồi, thân thể Tiểu La Sát run lên, chỉ có thể tiếp tục phi hành về phía trước, gã căn bản không phải đối thủ của đôi cẩu nam nữ này, nếu không làm theo ý tứ bọn họ, gã chỉ sợ sẽ ngã xuống ở đây.
Nhưng nơi này tràn ngập uy hiếp, một cái vô ý, gã vẫn tránh không được kết cục ngã xuống.
Ngay lúc trong lòng gã cực kỳ bi ai thêm bất đắc dĩ, bỗng cảm giác được phía trước truyền đến một lực hút rất mạnh, một cái vết nứt màu đen nhanh chóng phóng to ở trước mắt gã. Tiểu La Sát thúc giục pháp lực toàn thân, vẫn không thể tránh khỏi hướng về phương hướng đó bay đi.
“Mạng ta xong rồi!”
Trong lòng Tiểu La Sát vừa mới dâng lên suy nghĩ này, trong hư không bỗng nhiên ngưng tụ ra một bàn tay hư ảo, ở trước khi gã va chạm vào vết nứt không gian đó, mang hồn thể của gã vớt ra.
Lý Mộ phủi phủi tay, nói: “Đổi phương hướng, tiếp tục.”
Thần thông Long tộc quả nhiên không tầm thường, ở dưới lực lượng không gian hỗn loạn này, rất nhiều thần thông đều không thể thi triển, một chiêu “Mò trăng đáy nước” này hắn từ trong thiên thư Long tộc học được lại không chịu ảnh hưởng.
Đúng lúc này, phía sau bỗng nhiên có một đạo khí tức nhanh chóng tiếp cận.
Một hồn thể trong suốt từ phía sau cấp tốc đến, lao về phía Thượng Quan Ly.
U hồn này thực lực cực kỳ khủng bố, trên người tản mát ra khí tức cảnh giới thứ sáu, ở lúc nó cách Thượng Quan Ly chỉ có mấy trượng, trong miệng Lý Mộ bật khẽ một chữ.
“Định.”
Thân thể của u hồn ở không trung cố định một cái chớp mắt, sau đó bị một thanh kiếm nhỏ hư ảo xuyên qua, hồn thể trở nên càng thêm trong suốt, sau nữa, một luồng ánh sáng cây thương bùng nổ, xuyên qua thân thể nó, thân thể du hồn này đã trong suốt đến cực điểm, cuối cùng ở dưới vô số tia sét màu tím sụp đổ, hóa thành hồn lực tinh thuần, bị Lý Mộ thu.
Quỷ Vực nơi không thể biết có hai nguy hiểm, thứ nhất là không gian có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, thứ hai là những du hồn này.
Ở ngoài nơi không thể biết, gặp được du hồn đều là hạ tam cảnh, hiếm có cảnh giới thứ tư cảnh giới thứ năm, nhưng trong nơi không thể biết, tùy ý có thể thấy được u hồn cảnh giới thứ năm, nguyên hồn cảnh giới thứ sáu cũng thường xuyên sẽ xuất hiện, du hồn Nguyên Hồn cảnh, cường giả Động Huyền gặp, tuy đều có thể chiến thắng, nhưng cũng phải mất sức một phen.
Nếu gặp phải mấy nguyên hồn ùa lên, tu vi Động Huyền cũng có phiêu lưu ngã xuống.
Tiểu La Sát tận mắt thấy Lý Mộ như giết gà tiêu diệt nguyên hồn tu vi tương tự với gã, yết hầu giật giật, thấy ánh mắt Lý Mộ nhìn về phía gã, lập tức nói: “Ta tiếp tục dò đường, tiếp tục dò đường...”
Ở lúc Tiểu La Sát đầy cõi lòng oán giận cùng bất đắc dĩ, tiếp tục dò đường, các nơi không thể biết của Quỷ Vực, tĩnh mịch duy trì đã lâu đều bị đánh vỡ.
Trong sương mù nơi nào đó, Minh Nhất dẫn gần trăm bóng người tiến lên, tận cùng phía trước, khi một oán linh thong thả đi, không gian bỗng nhiên như che kín vết nứt giống mạng nhện, oán linh này ngay cả kêu thảm cũng chưa kịp phát ra một tiếng, đã bị cắn nuốt vào.
Tốc độ tiến lên của đám người Hồn Điện khựng lại. Minh Nhất tùy tay chỉ vào một hồn ảnh phía trước, nói: “Ngươi, đi lên.”
Oán linh đó cả người run run, không dám vi phạm mệnh lệnh của trưởng lão, thật cẩn thận tiếp tục tiến lên. Một khắc đồng hồ sau, hắn liền lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, bị cắn nuốt vào vết nứt không gian.
Minh Nhất sắc mặt bình tĩnh, tiếp tục nói: “Tên tiếp theo...”
Một chỗ khác của sương mù.
Trong tay La Sát Vương, một du hồn cảnh giới thứ sáu đang điên cuồng giãy dụa. Hắn nắm chặt bàn tay, du hồn này liền tán loạn thành hồn lực, bị hắn hút vào thân thể. La Sát Vương nhắm mắt lại, sau một lát, mới chậm rãi mở ra.
Tay hắn cầm một cái la bàn, ở trong sương mù chậm rãi tiến lên, đột nhiên, trên la bàn ánh sáng trắng chợt lóe, kim đồng hồ phát hiện chếch đi, La Sát Vương điều chỉnh phương hướng, dọc theo vị trí kim đồng hồ chỉ tiếp tục tiến lên.
Mà vị trí hắn vốn sẽ đi qua, không gian chậm rãi rạn nứt.
Ngay tại trăm dặm bên trái hắn, một nữ tử áo trắng đang nhanh chóng ngự không phi hành, cái màn này, cho dù là cường giả cảnh giới thứ bảy nhìn cũng phải kinh hãi. Nơi không thể biết che kín vết nứt không gian, một cái không cẩn thận, thân thể sẽ bị lực lượng không gian hỗn loạn xé thành mảnh vụn, không có ai dám lấy tốc độ như vậy, hành tẩu ở nơi không thể biết.
Nơi nữ tử áo trắng đi qua, tồn tại không ít vết nứt không gian, nhưng kỳ quái là, nàng tùy ý xuyên qua những khu vực này, thân thể lại không tổn hao gì.
Nàng lấy một loại tốc độ cực nhanh tiếp cận trung tâm Quỷ Vực.
Cùng thời điểm, trong Quỷ Vực, có vô số bóng người, đều đang hướng về cùng một mục tiêu đi tới.
Trung tâm Quỷ Vực, một vòng xoáy sương mù phạm vi vài trăm dặm đang thong thả xoay tròn.
Hết chương 984.