Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 992 - Chương 992. Không Đường Lui

991-1035 - Chương 992. Không đường lui
Chương 992. Không đường lui

Lý Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Sinh tử chi giao.”

Thượng Quan Ly không hỏi nữa, Lý Mộ vừa hướng về vị trí thiên thư chỗ sâu trong Thần Vẫn Chi Địa tiến lên, vừa hỏi Lâm Uyển và Tiểu Ngọc tình huống mấy năm qua.

Năm đó Lâm Uyển sau khi trằn trọc rời khỏi huyện Dương Khâu, tới Quỷ Vực, bởi vì không quen thuộc nơi này, vào lầm nơi không thể biết, bị hút vào vết nứt không gian, nhưng cũng chưa hồn phi phách tán.

Nàng xuất hiện ở trong một không gian nhỏ độc lập, trong đó có thi thể một con rồng khổng lồ biến thành dãy núi, cùng với âm khí nồng đậm hóa thành hồ nước, nàng ở nơi đó ngày đêm tu hành, tu vi tấn thăng nhanh chóng, không lâu trước đó đã một đường phá cảnh, sau khi trở thành u hồn, mới có năng lực rời khỏi không gian đó.

Căn cứ nàng miêu tả, Lý Mộ đoán, nàng hẳn là tiến vào hồ thiên động phủ của cổ tu sĩ.

Trùng hợp, vị cổ tu sĩ kia ở trước khi chết, cùng một con thú khổng lồ ở không gian động phủ xảy ra đại chiến, kết quả có khả năng nhất là đồng quy vu tận, bởi vì con thú khổng lồ chết ở hồ thiên không gian, du hồn Quỷ Vực không thể đi vào, mới ở vạn năm sau tiện nghi Lâm Uyển.

Cái này coi như là cơ duyên của nàng, tu hành, thiên phú cùng cố gắng, đều không quan trọng bằng cơ duyên.

Mà Tiểu Ngọc sau khi tiến vào Quỷ Vực, bởi vì thực lực của mình, trái lại cũng không ai dám chọc đến, thẳng đến khi Lý Mộ đánh trọng thương ma đạo, cùng nữ hoàng giết U Minh Thánh Quân, lại chém giết vài tên Quỷ Vương dưới trướng gã, khiến cho thực lực Hồn Điện mười phần không còn một, bắt đầu ở Quỷ Vực ra sức mời chào thủ hạ, mới đặt chủ ý tới trên người nàng.

Đồng thời, Lâm Uyển cũng là mục tiêu Hồn Điện mời chào, hai nàng không muốn làm việc cho ma đạo, vì thế liền liên thủ, cùng nhau chống đỡ ma đạo Tần Quảng Vương thống lĩnh. Các nàng tuy tu vi chưa đến cảnh giới thứ sáu, nhưng thần thông Tiểu Ngọc khắc chế hồn thể, hai nàng liên thủ, Hồn Điện thực lực vốn tổn hao nhiều cũng không làm gì được bọn họ.

Mấy người một đường tiến lên, phải luôn luôn cẩn thận vết nứt không gian, tránh đi nhữn đợt thủy triều du hồn, tốc độ cũng không nhanh.

Trong lúc đó, bọn họ cũng đụng vào thế lực khác của Quỷ Vực, trong đó không thiếu đang chém giết lẫn nhau. Ở nơi này, các thế lực đã phải đề phòng nguy hiểm đến từ bản thân Thần Vẫn Chi Địa, còn phải cẩn thận thế lực khác.

Một bộ phận quỷ tu trong đó, tất cả đều là ở lối vào từng gặp Lý Mộ, nhìn thấy hắn liền né tránh xa xa, cũng có một bộ phận thế lực chưa từng gặp, thấy bọn họ ít người yếu thế, đui mù ghé lên, đương nhiên kết quả cũng rất thê thảm.

Một khắc nào đó, Lý Mộ dẫn theo các nàng tiếp tục tiếp cận thiên thư ở sâu trong Thần Vẫn Chi Địa, từ trong sương mù phía trước bỗng nhiên chạy ra một đạo hồn ảnh.

Phía sau hồn ảnh đó, còn có một đạo khí tức cường đại đuổi theo không tha.

Gắt gao đuổi theo hắn, là một du hồn có pháp lực dao động cảnh giới thứ bảy, quỷ tu trung niên bị đuổi theo thực lực cũng không yếu, khí tức trên người tuy uể oải, nhưng tu vi hẳn là cũng đạt tới cảnh giới thứ bảy.

Nam tử trung niên nhìn thấy có người xuất hiện, lập tức nói: “Làm phiền đạo hữu ra tay cứu giúp, bổn vương nhất định thâm tạ!”

Ở cùng lúc nhìn thấy quỷ tu trung niên, Thượng Quan Ly mặt lộ vẻ oán hận, truyền âm nói với Lý Mộ: “Hắn chính là La Sát Vương!”

Lý Mộ khẽ nhíu đuôi lông mày, tuệ kiếm ngưng tụ ra, đâm thủng thân thể du hồn kia, đồng thời triệu hồi ra một lưới sét. Du hồn đó sau khi nháy mắt bị thương, cũng không tiếp tục công kích, mà là trốn về phía chỗ sâu trong sương mù.

Nó tuy còn chưa sinh ra linh trí, nhưng bản năng mạnh hơn so với du hồn khác, sẽ không vô vị chịu chết.

Trong lòng La Sát Vương kinh ngạc bởi thực lực người này, đồng thời cũng nhẹ nhàng thở ra, hướng Lý Mộ chắp tay, nói: “Đa tạ đạo hữu ra tay cứu giúp ------- Ngươi làm gì!”

Hắn lời cảm tạ còn chưa nói xong, trước mắt bỗng nhiên hiện ra một tia sáng màu vàng, một sợi roi màu vàng quấn ở trên lưng hắn, mang hắn kéo qua.

Sắc mặt La Sát Vương biến đổi hẳn, nổi giận gầm lên một tiếng, hồn thể phân tán ra, sau khi một lần nữa ngưng tụ, đã giãy thoát trói buộc, nhưng vào lúc này, một cái chuông chụp vào đầu, mang hắn vây ở trong chuông.

La Sát Vương thử phá chuông mà ra, lại căn bản không thể đánh vỡ cái chuông này, hắn chỉ có thể lớn tiếng nói với người ngoài chuông: “Bổn vương là La Sát Quỷ Vương, các ngươi giúp bổn vương, thả bổn vương ra ngoài, bổn vương nhất định thâm tạ!”

Lý Mộ cùng Thượng Quan Ly thản nhiên nhìn hắn, thờ ơ đối với lời hắn nói.

La Sát Vương tiếp tục nói: “Quỷ Vực cả Phong Đô thành đều là của bổn vương, bổn vương còn có một kho báu thật lớn, các ngươi muốn cái gì, bổn vương sẽ tận lực thỏa mãn các ngươi!”

Lý Mộ nhìn về phía Thượng Quan Ly, hỏi: “A Ly, ngươi muốn xử trí hắn như thế nào?”

Thượng Quan Ly nghĩ nghĩ, nói: “Bảo hắn giao ra một luồng mệnh hồn.”

Giao ra mệnh hồn, ý nghĩa sau này bị quản chế bởi người ta, La Sát Vương bị nhốt ở trong chuông sắc mặt nháy mắt âm trầm, lạnh lùng nói: “Đừng hòng, bản vương một đời quỷ hùng, không có khả năng giao ra mệnh hồn làm nô lệ cho các ngươi, nếu không phải bổn vương bị thương nặng, sao có thể bị các ngươi vây khốn...”

Lý Mộ nhìn hắn, hỏi: “Không giao phải không?”

La Sát Vương vẻ mặt ngạo khí, lạnh lùng nói: “Bản vương nguyện chết, cũng sẽ không mang mệnh hồn giao cho các ngươi!”

Lý Mộ tâm niệm khẽ động, chuông đạo bắt đầu thong thả co lại, hồn thể La Sát Vương bị nhốt trong đó, không gian có thể dung thân càng lúc càng nhỏ, chỉ có thể mang hồn lực của mình không ngừng ngưng tụ, nhưng chuông đạo thu nhỏ lại là vô hạn, mà hồn lực của hắn co rút lại ngưng tụ lại cực kỳ có hạn, cuối cùng, khi chuông đạo co rút lại đến kích cỡ bàn tay, hồn thể La Sát Vương liền không thể nhỏ nữa. Trong chuông đạo, hắn dùng thanh âm cuống quýt lớn tiếng nói: “Cho, ta cho còn không được sao!”

La Sát Vương nghẹn khuất đến cực điểm dâng ra một đạo mệnh hồn, hắn như thế nào cũng không ngờ, lần này đi Thần Vẫn Chi Địa, thế mà sẽ xui xẻo như vậy.

Đầu tiên là gặp một nữ tử áo trắng khủng bố, một đòn đã khiến hắn bị thương nặng, về sau lúc hắn liều mạng chạy trốn, lại không cẩn thận húc vào sào huyệt du hồn, bị một du hồn cảnh giới thứ bảy đuổi giết khắp nơi.

Thật không dễ gì thoát khỏi con du hồn đó, lại rơi vào trong tay nhân loại, đáng tiếc tu vi thời kì đỉnh phong của hắn, hôm nay ngay cả một phần cũng không phát huy ra, vì giữ mạng, chỉ có thể dựa theo yêu cầu của hắn, dâng ra một đạo mệnh hồn.

Hết chương 992.

Bình Luận (0)
Comment