Đại Địa Chủ

Chương 101

Sau khi khai trương sòng bạc Thiên Long quả nhiên như mặt trời ban trưa.

Vừa qua bảy ngày, Trương Thiên Trung liền tự giác đem sổ sách hạng mục thu nhập bảy ngày của sòng bạc giao cho Dạ Vũ, từ hắn đưa đi cho An Tử Nhiên.

Trương Thiên Trung cũng vẫn không biết thân phận chân chính của An Tử Nhiên, hắn chỉ có thể đoán được thân phận địa vị của An Tử Nhiên ở Quân Tử thành không thấp, những thứ khác cũng không biết gì.

Về phần người đột nhiên xuất hiện Dạ Vũ. Người đàn ông này luôn luôn trưng khuôn mặt gỗ, nhãn thần cũng đặc biệt trống rỗng, bước đi vô thanh vô tức, mỗi lần thấy hắn, Trương Thiên Trung liền có loại cảm giác lưng phát lạnh, hắn biết An Tử Nhiên còn không có tín nhiệm hắn trăm phần trăm, sở dĩ Dạ Vũ đến ngoài mặt là hỗ trợ, trên thực tế còn là giám thị hắn.

Trương Thiên Trung không có tức giận, đổi lại là hắn mà nói, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Không có người có thể làm cho một người vô duyên vô cớ tin tưởng, đặc biệt hai người đều có thể xem là thương nhân, thương nhân trong lúc đó nặng thành tín, thế nhưng tâm phòng người cũng không thể không có, bằng không chỉ biết vốn gốc một đi không trở lại.

Sinh ý sòng bạc càng làm càng tốt, mỗi lần Trương Thiên Trung thấy tiền thu nhập trên sổ sách cứ đắc ý vui vẻ cười toe toét, tuy rằng không phải bạc của hắn, thế nhưng hắn cũng thật  vui vẻ.

Mấy tháng trước, thời gian sòng bạc Phong Hoa đóng cửa, hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới chính mình còn có thể Đông Sơn tái khởi, càng không nghĩ qua quay về Kim Sơn, nếu như chiếu theo tình hình này, nếu tiếp tục phát triển, sòng bạc Thiên Long không ngoài một năm là có thể trở thành sòng bạc lớn nhất Quân Tử thành.

Bất quá chân chính khiến hắn cảm thấy thống khoái từ đáy lòng là thảm trạng của những sòng bạc khác.

Sòng bạc Bảo Hoa tuyệt đối không nghĩ đến, sòng bạc Thiên Long dĩ nhiên có thể làm đến bước này, không chỉ có mặt trời ban trưa, còn đem đổ khách của bọn họ đoạt mất.

Vừa nghĩ tới khuôn mặt biến thành vặn vẹo của La Dương, Trương Thiên Trung buổi tối ngủ nằm mơ đều có thể cười tỉnh.

La Dương a La Dương, không nghĩ tới ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay đi?

Cùng lúc đó, La Dương lại cũng không có nổi trận lôi đình như trong tưởng tượng của Trương Thiên Trung vậy, chủ tử bây giờ đối với hắn cảm thấy thất vọng, sự tình dĩ nhiên chỉ giao phó cho Giang Thắng, hắn đã không còn tâm tư để suy nghĩ những chuyện khác, phải mau chóng làm ra thành tựu cho chủ tử xem, nếu hắn không phải là người ở bên người chủ tử thì rất có khả năng địa vị của hắn thực sự sẽ bị Giang Thắng thay thế.

Ngày hôm qua, Giang Thắng trà trộn vào sòng bạc Thiên Long, hắn đầu tiên là đi gian chơi quân bài, ở nơi đó dừng lại một canh giờ, thừa dịp thử chơi vài bàn, bất quá cũng không có đánh cuộc nhiều lắm, sau đó mới dựa vào thẻ vàng trong tay tiến vào tiểu lâm viên trong lời đồn.

Trong tiểu lâm viên, hắn nhìn thấy loại trò chơi mới thứ hai.

Loại trò chơi này dựa theo cách nói của bọn họ kêu mạc chượt, là ba hoặc bốn người cùng chơi, hắn chơi vài bàn, không thể không thừa nhận, sòng bạc Thiên Long sáng chế ra hai loại trò chơi mới này quả thực rất có lực hấp dẫn, ngay cả hắn mơ hồ cũng đều có một tia muốn ngừng mà không được.

Không có gì bất ngờ xảy ra, hai loại trò chơi mới này không bao lâu nữa sẽ thịnh hành ở Đại Á, thậm chí còn truyền tới những quốc gia khác.

Triển vọng này ngay cả Giang Thắng cũng đều rất đỏ mắt, nếu như sòng bạc Bảo Hoa cũng có thể đưa vào hai loại trò chơi mới này…

Giang Thắng không có lưu lại lâu lắm, sau đó trở về sòng bạc Bảo Hoa.

“Thế nào?” La Dương vừa nhìn thấy hắn lập tức không chờ kịp hỏi.

Giang Thắng nhìn hắn một cái, rót chén trà nhuận cổ họng, mới giải thích: “Ta chỉ biết đại khái bài là dùng nguyên liệu gì để làm ra.”

La Dương gật đầu, lại hỏi: “Như vậy còn một loại trò chơi mới khác thì sao?”

Giang Thắng đột nhiên nhíu mi lại, ” Tạm thời vẫn không nhìn ra, vật kia số lượng tương đối nhiều, có một trăm ba mươi sáu khối, cần ba bốn người chơi với nhau, vật thể là hình chữ nhật, mặt trên có khắc một ít tự, màu sắc là màu trắng, vật liệu không mềm cũng không quá cứng rắn, ta còn nhìn không ra là làm từ vật gì>”

“Quân bài?”

“Không, bọn họ đều nói nó được kêu là mạc chượt, bất quá…” Giang Thắng đột nhiên vuốt cằm suy tư.

“Bất quá cái gì?” La Dương truy hỏi.

Giang Thắng suy tư: “Ta luôn cảm thấy vật liệu làm ra nó cùng quân bài tương tự làm từ khối gỗ, thế nhưng xúc cảm liền không giống như vậy, bó củi dạng gì sẽ có màu trắng?”

Điểm ấy làm hắn rất nghi hoặc, sau khi nhìn thấy mấy thứ kia, hắn liền một mực suy nghĩ về vấn đề này, thế nhưng trong đầu tìm tòi một vòng lại vẫn là không có một phát hiện nào phù hợp, hình như vài thứ đó đều giống như là không có căn cứ biến ra.

“Ta sẽ phái người đi điều tra một chút, chuyện này trước tiên tạm dừng lại ở đây, ngươi vừa nói ngươi chỉ biết quân bài được làm từ vật liệu gì, rốt cuộc là làm từ cái gì?” La Dương thương lượng.

Nghe được vấn đề này, trên mặt Giang Thắng hiện lên  một tia cổ quái: “Ngươi tuyệt đối sẽ không nghĩ đến bọn họ là dùng vật liệu gì để làm nên, vật kia giá không thấp, căn bản không có lợi cho việc mở rộng.”

“Rốt cuộc là cái gì?” La Dương dần dần mất kiên nhẫn.

Giang Thắng cười nhạo nói: “Là chỉ đoán được giấy Quan danh phẩm, giá cả không rẻ, làm một bộ bài cần tới sáu bảy tờ giấy Quan, nếu như không thể hạ thấp giá xuống, thứ này chũng chỉ có thể dùng chơi trong đổ phường, dân chúng tầm thường là mua không nổi.”

La Dương trầm mặt: “Cho dù chỉ dùng trong sòng bạc cũng có thể kiếm không ít.”

Giang Thắng từ chối cho ý kiến: “Ngươi định làm gì?”

La Dương nói: ” Nếu biết nó được làm tư giấy Quan là đủ rồi, muốn đem bài được khắc đi ra ngoài chỉ có thể tìm khắc phường, bất quá chúng ta có thể nghĩ đến, đối phương cũng có thể khẳng định nghĩ đến, không có khả năng khiến cho chúng ta tìm được một cách đơn giản, cho nên biện pháp tốt nhất chính là hạ thủ từ người bán giấy Quan.”

“Nga?”

“Phương pháp chế tạo giấy Quan so với nguyên liệu giấy phổ thông trình tự lầm việc phiền toái hơn một chút, hơn nữa cần công bộ phê chuẩn mới có thể mở giấy phường, bản lĩnh đối phương lớn hơn nữa cũng không có khả năng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy liền mở một nhà giấy phường, cho nên hắn dùng giấy Quan nhất định là từ giấy phường mua vào, chúng ta chỉ cần tra theo hướng này, nhất định có thể tìm được!” khóe miệng La Dương câu dẫn ra một tia cười tự tin.

Sòng bạc Thiên long giữ mỗi bộ bài đều vô cùng chặt chẽ, cho dù bọn họ phải người đi quan sát, cũng không có khả năng nhất nhất nhớ kỹ, hơn nữa mấy quân bài trong đó vẽ tương đối phức tạp, trừ phi có được hàng mẫu, bằng không  muốn vẽ ra giống nhau không sai là không có khả năng.

Cho nên chỉ cần bọn họ tìm được nhà điêu khắc phường kia, đến lúc đó là có thể trực tiếp cầm được khuôn điêu khắc, có thể so với mỗi ngày đến quan sát học tập ở sòng bạc Thiên Long thì tiết kiệm được nhiều lắm, hơn nữa hắn cũng không muốn để cho sòng bạc Thiên long quá thoải mái.

Cùng ngày, La Dương lập tức phái người điều tra mấy nhà khắc phường trong Quân Tử thành.

Bất quá đã định trước điều không tra được kết quả như hắn mong muốn, Lý Chấn từ lâu đã giao phó xuống phía dưới, nếu có người đến khắc phường của hắn hỏi, các nhân công đều phải nói không biết.

Phường khắc ở Quân Tử thành chỉ có mười nhà, La Dương ngày thứ hai liền biết kết quả, hắn cũng đã dự liệu được, cho nên hắn cũng không có thất vọng, hắn đang đợi kết quả khác.

Phường làm giấy ở Quân Tử Thành so với khắc phường còn ít hơn.

Vừa khéo chính là những giấy phường này đều thuộc về hoàng gia, muốn tra ra người nào lúc nào mua số lớn giấy Quan thật sự là quá dễ dàng, kết quả rất nhanh thì  đã có.

La Dương suy đoán không có sai, hắn chỉ để cho người tra số lượng giấy Quan tiêu thụ trong ba tháng, đồng thời trừ đi một số lượng ít bị mất, kết quả chỉ còn người kế tiếp phù hợp yêu cầu của hắn, bởi vì giá cả giấy Quan cao, cho nên những phường chủ đó giống nhau sẽ không mua vượt quá năm trăm tờ.

Một người phường chủ tên Lý Chấn, hắn trong ba tháng này nhiều lần mua giấy Quan với số lượng lớn, mỗi một lần đều vượt quá một nghìn tờ, đặc biệt lần gần đây nhất, số lượng lên tới mười vạn tờ, vượt quá tổng số của dĩ vãng, trực tiếp đem kho hàng của các phường giấy đều dọn hết.

La Dương lập tức đoán được bọn họ đang đánh cái chủ ý gì.

Người phía sau sòng bạc Thiên Long quả nhiên thông minh, có lẽ là biết hắn sẽ nghĩ tới cái này, cho nên sớm mua vào số lớn giấy Quan, vì nhất định tránh cho hắn từ đó làm khó dễ, quả thực rất có tầm nhìn xa.

Bất quá cũng may y còn có Lý Chấn này, cho dù hắn chạy, hắn còn có người nhà, chỉ cần hắn còn trong Quân Tử thành, y liền nắm chắc có thể tìm ra hắn, bất quá hắn không biết sự tình không có như hắn nghĩ đơn giản như vậy.

Lý Chấn mua số lượng lớn giấy Quan không có khả năng không có người chú ý, An Tử Nhiên quyết định cùng hắn hợp tác, sẽ bảo hộ hắn cùng già trẻ lớn nhỏ nhà hắn được an toàn.

Mà Lý Chấn bởi vì có Phó vương phủ làm chỗ dựa vững chắc, cho nên cũng không có lo lắng quá mức, cho đến khi La Dương cùng người của hắn tìm tới cửa, y vẫn đang yên tâm thoải mái đợi ở trong khắc phường.

“Lý Chấn, người ngay không nói lời mờ ám, chỉ cần ngươi đem hàng mẫu của quân bài giao ra đây, đồng thời nói cho ta biết người hợp tác với ngươi là ai, ta có thể tha cho ngươi một cái mạng.” La Dương nhìn chằm chằm sắc mặt không một tia khủng hoảng của Lý Chấn hơi nheo mắt lại, bị hắn phát hiện vẫn không có sợ hãi, lẽ nào người ở sau lưng hắn thân phận thực sự không bình thường?

Lý Chấn mỉm cười, không chút hoang mang nói: “La gia khẩu khí thật là lớn a, bất quá rất xin lỗi, ta không thể đáp ứng ngươi, hơn nữa cho dù ta đồng ý, kim chủ sau lưng ta cũng chưa chắc sẽ tán đồng, thương nhân chú trọng thành tín, Lý Chấn còn muốn ở chỗ này tiếp tục kiếm ăn, nếu là bị người biết ta tùy tùy tiện tiện bán đứng tư liệu khách nhân, sau này ai còn dám cùng ta hợp tác!”

“Ngươi bây giờ không nói, chỉ sợ cũng không có sau này.”

La Dương ngầm có ý uy hiếp nói, hắn cũng không phải là chỉ lên tiếng đe dọa.

Lý Chấn nghiêm sắc mặt, “La Dương, nơi này chính là dưới chân thiên tử, giết người là phạm pháp ngươi không phải không biết đi, lẽ nào ngươi muốn biết pháp mà phạm pháp, trong mắt ngươi, còn có vương pháp hay không?”

“Vương pháp?”

La Dương phảng phất như nghe được chuyện gì buồn cười, ngửa mặt lên trời cười ha hả, một lát sau mới dừng lại, nhìn hắn gằn từng chữ “Lý Chấn, ngươi rốt cuộc là khờ thật hay ngu ngốc, ngươi cho là nếu như không có chỗ dựa, ta dám nói lời như vậy sao?”

“Ta đương nhiên tin!” Lý Chấn nói.

Trên thực tế, toàn bộ người của Quân Tử thành đều biết, nếu phía sau cửu đại sòng bạc không có đại nhân vật làm chỗ dựa vững chắc là không có khả năng phát triển đến bây giờ.

“Thế nhưng, cho dù ngươi nói như vậy, ta vẫn như cũ sẽ không đáp ứng ngươi.”

La Dương nhìn biểu tình kiên quyết trên mặt hắn một lúc, trong lòng biết mình không có biện pháp khiến cho hắn thay đổi chủ ý, vẻ mặt âm trầm, chợt quăng mạnh ống tay áo, để lại một câu uy hiếp liền rời đi khắc phường.

“Lý Chấn, nhớ kỹ lời ngày hôm nay của ngươi!”
Bình Luận (0)
Comment