Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1077 - Chương 1077: Thuyền Dị Bảo (2)

Chương 1077: Thuyền Dị Bảo (2)
Nếu ba pháp chu này vận chuyển một số dị bảo trên Tuyết Nguyên thì không cần phải nói, bên trên Tuyết Nguyên sinh trưởng một ít gốc bảo dược cùng các loại thần khoán bảo thạch khan hiếm, thường xuyên có những thương đội thu mua xuất hiện trên Tuyết Nguyên cũng là chuyện không hiếm, cũng không kỳ lạ, thế nhưng tại sao lại có nhiều linh tinh, đan dược, thần thiết chế tạo pháp bảo vũ khí xuất hiện trên Tuyết Nguyên này như vậy?

Có thể xác định những vật này không phải muốn chở từ trên Tuyết Nguyên ra ngoài, bởi vì không thể nào tinh luyện được mấy linh tinh, đan dược cùng thần thiết này trên Tuyết Nguyên...

Một điểm khác chính là, bên trên Tuyết Nguyên cũng không có đạo thống gì có thể nuốt được những tư nguyên này...

Từ đạo tuyết tuyến thứ ba trở đi, khí hậu trên Tuyết Nguyên đã ác liệt tới mức người tu hành bình thường không thể chấp nhận, không có kẻ điên nào lựa chọn thành lập đạo thống trên Tuyết Nguyên, ngay cả sơn môn Tẩy Kiếm Trì cũng ở lại trong Tuyết Châu, nhiều nhất cũng chỉ là xây dựng mấy Kiếm Lư trên Tuyết Nguyên, thuận tiện một số đệ tử trong môn ma luyện mà thôi...

Sau đó ngoại trừ những Kiếm Lư này, còn có tu sĩ Tà Kiếm, bên trên Tuyết Nguyên to như vậy cũng chỉ có một ít lão quái vật vì lý do gì đó ẩn cư trên Tuyết Nguyên, trăm ngàn năm không xuất thế mà thôi...

Những người này không giống nhóm người thu nhận tư nguyên!

Hơn nữa Phương Nguyên còn nhớ rõ thời điểm giao đấu với những người này rõ ràng không phải đường lối của Tuyết Nguyên, mà giống tu sĩ Trung Châu.

- Đúng vậy, bọn họ áp giải nhiều tư nguyên như vậy tới trên Tuyết Nguyên để làm gì?

Ba ma đầu đã đỏ mắt nhìn nhau, thấy bộ dạng cau mày khổ sở của Phương Nguyên cũng dần bình tĩnh lại.

Sau đó ba người liếc nhìn nhau, vẻ mặt có chút cổ quái.

Có thể trà trộn bên trên Tuyết Nguyên lâu như vậy, ba người bọn hắn tất nhiên không phải kẻ ngốc, ngược lại đều là kẻ cáo già, chỉ là bình thường sợ khiến Phương Nguyên cảnh giác mới cố ý cười giả ngu khoe mẽ mà thôi.

Ba người bọn họ nhanh chóng ý thức được vấn đề Phương Nguyên đang nghĩ tới.

Sau đó bốn người trầm tư nhìn số lượng lớn tài bảo trong ba pháp chu...

- Công tử, nói không chừng những bảo bối này vô cùng khó giải quyết...

Nửa ngày sau bốn người bọn họ chợt nhớ tới gì đó, sắc mặt trở nên có chút khó coi. Nghiêm lão ma cẩn thận nhìn về phía Phương Nguyên, thấp giọng nói:

- Có thể lấy ra được nhiều tư nguyên như vậy, nhất định không phải môn phái nhỏ, mà có thể vận chuyển nhiều đồ như vậy lên Tuyết Nguyên cũng nói rõ bọn họ tính toán không nhỏ, vô cùng coi trọng, cho nên chúng ta...

Hắn do dự một chút, nghĩ tới tám mươi mốt vị tiểu thiếp trong nhà liền chép miệng một cái:

- Chỉ lấy một nửa?

- Chỉ lấy một nửa khác gì với việc lấy hết?

Phi Quỷ Nhi lắc đầu, cảnh giác nhìn bốn phía, nói:

- Quan trọng là có ai biết chúng ta lấy không...

- Nhất định có người biết!

Phương Nguyên liếc mắt nhìn Phi Quỷ Nhi, thản nhiên nói:

- Vừa rồi sợ rằng những người này không có bản lãnh điều khiển Tuyết Thú vây công chúng ta, nói cách khác, kẻ hãm hại chúng ta là một người khác hoàn toàn, mà những người này vừa gặp chúng ta liền không nói một lời xông lên liều mạng, nói rõ bọn họ biết người kia là ai, như vậy có thể đoán ra người kia đã bỏ trốn trước khi chúng ta tới...

Phi Quỷ Nhi nghe xong liền giận dữ vỗ đùi đứng lên nói:

- Ta đợi hắn trở về sẽ diệt khẩu...

Hai ma đầu khác đều khinh bỉ nhìn hắn một cái, đối phương rời đi dứt khoát như vậy, có thể trở về mới là lạ.

- Cái này...

Nghiêm lão ma có chút không cam lòng nói:

- Chẳng lẽ vứt bỏ nhiều bảo bối như vậy ở đây sao?

Nghe xong lời ấy, Phi Quỷ Nhi có chút tội nghiệp nhìn Phương Nguyên.

- Vô dụng, cũng đã tạo ra phiền phức rồi!

Phương Nguyên nghe thấy lại lắc đầu nói:

- Mang hết đi, ta tin đối phương rất nhanh sẽ tới lấy lại!

Phi Quỷ Nhi cùng Nghiêm lão ma nghe thấy liền vui mừng.

Tuy biết rõ đây là củ khoai nóng bỏng tay, nhưng bọn hắn được Phương Nguyên cho phép mang theo liền vô cùng hưng phấn...

... Dù sao cái này cũng là một củ khoai vàng.

Vào lúc này chỉ có Bách Tri Tẩu là không lộ ra thần sắc vui mừng!

Ánh mắt lặng lẽ đảo qua cốc tuyết, cũng không biết hắn nghĩ tới điều gì, dường như có chút lo lắng.

Tư nguyên bên trong ba pháp chu đều lộ ra ngoài, ba vị lão ma ba chân bốn căng nhét tất cả linh tinh cùng đan dược tràn ra ngoài vào trong pháp chu, lại lần nữa gia cốc phong ấn, lúc này mới dùng Khổn Tiên Tác nối liền với sau, sau đó khởi động trận pháp của pháp chu từ từ di chuyển phương hướng, một đường đạp tuyết trượt sát mặt đất, tiến về phía pháp chu của bọn họ.

Trong lòng bốn người là bốn suy nghĩ, ý nghĩ vui sướng khi thu hoạch được dị bảo dần biến mất, thay vào đó là càng nghĩ càng kinh hãi.

Mà thời điểm bốn người bọn họ mang pháp chu rời đi, Uyển Nhi tiểu thư lúc trước ngồi trên lưng Hắc Vượn trốn thoát cũng đã chạy tới bên ngoài mấy trăm dặm, sau đó nàng lấy Ngọc Phù nhanh chóng liên lạc với người nào đó, chỉ tiếc bên trên Tuyết Nguyên vô cùng băng giá, linh khí hỗn loạn, ngay cả thần thức tu sĩ cũng sẽ bị áp chế tới cực thấp, ngọc giản này tất nhiên không có tác dụng.

Nàng liên tục đổi bảy tám đỉnh núi mới thấy Ngọc Phù sáng lên, có chút động tĩnh.
Bình Luận (0)
Comment