Chương 1344: Thái Thượng Huyền Cung (2)
- Hơn nữa, cho dù lão thân sống đủ lâu, cũng chỉ thấy huyền cung này mở ra hai lần mà thôi, lần đầu tiên chính là trước kiếp nguyên trước... Lão thân khi đó vẫn là một thiếu nữ... Đi vào một chuyến, tham ngộ thiên công, lần thứ hai là hơn một ngàn năm trước, vì kế hoạch nào đó mà mở ra một lần!
Nói xong lại thở dài:
- Bấm tay mà tính, cung này đã hơn ngàn năm chưa mở ra, ngay cả Linh nha đầu cũng không có cơ hội tiến vào bảo địa này, hiện giờ đại kiếp buông xuống, có lẽ, cũng đến lúc nên mở ra!
...
Phương Nguyên nghe vậy đã có chút đứng ngồi không yên.
Kỳ thật không cần lão tổ tông nói quá chi tiết, hắn cũng biết diệu dụng của động thiên bảo địa.
Dù sao, hắn ở Lang Gia Các ba bốn năm, đọc hết điển tịch, cũng biết về sự tồn tại của những động thiên bảo địa này, thậm chí cũng biết Nam Hải Vong Tình Đảo có một bảo địa tối cao như vậy, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ tới, lão tổ tông không ngờ lại đề nghị để hắn đi vào.
Dù sao, mình cũng chỉ là một ngoại nhân.
Sau khi ra khỏi Long Tích, Vong Tình Đảo tìm mọi cách che chở, giúp đỡ mình, khiến mình có thể ở trước mặt người trong thiên hạ giữ được quyền phân phối Long Hồn, điều này đã khiến hắn vô cùng cảm kích, không dám cầu mong gì thêm, mà nay nào có ngờ, Vong Tình Đảo lại ban cho mình cơ hội tiến vào động thiên bảo địa tu hành?
Dù sao, cho dù không biết động thiên bảo địa, nhưng hắn cũng biết một số quy luật, thế gian không có bảo địa không có nguồn gốc, cái gọi là bảo địa, tất nhiên là có thiên địa huyền năng, nhưng cũng có hạn chế cực lớn, mỗi một lần mở ra, tài nguyên và linh lực phải tiêu hao đều khó có thể tưởng tượng, Vong Tình Đảo ba ngàn năm chỉ mở ra hai lần, không phải bọn họ không muốn mở ra nhiều, mà là không thể mở ra nhiều.
Bảo địa như vậy, cho dù là đối với thánh địa cũng là tồn tại giống như mạch máu!
Mà nay, không ngờ lại cho mình?
- Ha ha, đừng lải nhải nhiều!
Lão tổ tông nhìn Phương Nguyên, ánh mắt đục ngầu lúc này lại vô cùng trong suốt:
- Chỉ cần nói với ta, ngươi có muốn vào hay không thôi?
Phương Nguyên lẳng lặng ngồi đó, trầm mặc rất lâu, mới nói:
- Vãn bối chỉ lo mình không có tư cách vào thôi!
Nam Hải Lão Tổ nghe vậy, chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Phương Nguyên ngẩng đầu lên, nói:
- Thứ cho vãn bối vô lễ, vẫn muốn hỏi một câu, lão tổ tông vì sao lại muốn giúp ta như vậy?
Nhìn Nam Hải Lão Tổ, Phương Nguyên trầm mặc rất lâu, nhưng vẫn rất thản nhiên hỏi ra:
- Vãn bối không phải một người vì tông môn mà liều hết tất cả, có đôi khi, chuyện ta muốn làm thậm chí còn có thể hao tổn một số lợi ích của tông môn, tất nhiên ta có lòng hoàn trả gấp bội những gì từng có được, nhưng đây dù sao cũng là chuyện sau đại kiếp, ai có thể nói chắc được?
Lão tổ tông nghe thấy những lời này, hơi trầm ngâm, hỏi ngược lại:
- Ngươi có biết lần này ngươi tranh phân phối Long Hồn, vì sao lực độ phản đối của những thế gia và đạo thống phản đối chuyện này nhất lại nhỏ hơn ngươi tưởng tượng không?
Phương Nguyên hơi ngây ra:
- Là lão tổ tông...
Lão tổ tông nói:
- Sự ủng hộ của Vong Tình Đảo đối với ngươi chỉ là một phương diện, kỳ thật về phương diện khác chính là gia chủ của những Đạo Chủ đó, bọn họ cũng chưa chắc đã không biết tình thế khẩn trương của đại kiếp lần này, chỉ là bọn họ ngồi ở vị trí đó, không thể không lo lắng cho gia tộc, nhưng nếu khi bọn họ nhìn thấy một con đường chính xác, cũng sẽ theo bản năng nhượng bộ một chút, để con đường của ngươi được đi thông thuận hơn!
- Mà đây chính là tiên cơ của ngươi!
Phương Nguyên nghe thấy những lời này, có chút không biết nên trả lời như thế nào.
Lão tổ tông bật cười:
- Tiểu nhi, giờ mới chỉ là bắt đầu, nếu ngươi sống đủ lâu sẽ minh bạch, thế gian này không phải một mảng trong sáng, nhưng cũng tuyệt không phải một mảng tối tăm, tốt xấu đều ở nhân gian, lần này lão thân coi ngươi là Vong Tình Đảo Đạo Tử, ngươi có thể coi như là lão thân đặt cược lên người ngươi, hy vọng ngươi có thể hồi báo Vong Tình Đảo gấp trăm lần ngàn lần, khiến Vong Tình Đảo ta trở thành đứng đầu các thánh địa, cũng có thể coi như bản thân lão thân cổ hủ, không còn sức làm đòn dông, cho nên đào tạo anh tài cho thế gian đi.
- Về phần vì sao ta lại tin ngươi...
Lão tổ tông nói đến đây, hơi trầm mặc, cười nói:
- Lạc nha đầu rất thông minh, nhãn quang nhìn người mạnh hơn lão thân nhiều!
Phương Nguyên nghe vậy bỗng nhiên liền trầm mặc.
Hắn không nói thêm nữa, chỉ đứng dậy hành lễ, nói:
- Hai điều lão tổ tông vừa nói, ta tin ta sẽ làm được!
Lão tổ tông cũng không nói gì, dùng gậy nhẹ nhàng gõ lên đầu Phương Nguyên, nói:
- Vậy ngươi trở về chuẩn bị đi, ngẫm lại thứ mình cần lĩnh ngộ, Thái Thượng Huyền Cung mở ra cũng không dễ dàng, nhưng cũng có nhiều tạo hóa, tu hành một ngày ở bên trong đáng cho ngươi bỏ sức mười năm ở nhân gian, nếu lão thân đã làm ra quyết định này, vậy ngươi không thể cô phụ cơ hội này!
- Vâng!
Phương Nguyên đứng lên thi lễ.
Đến lúc này đã không cần nhiều lời.
Phương Nguyên cũng không phải tính tình hư ngụy, hắn thực sự không muốn bỏ qua kỳ ngộ hiếm có này!
Hỏi rõ rồi liền cáo lão tổ tông, về điện chuẩn bị.
...
Tin tức Thái Thượng Huyền Cung sắp mở ra, lão tổ tông chuẩn bị để Phương Nguyên đi vào tham ngộ đại đạo vừa được truyền ra, lập tức kinh động trên dưới Vong Tình Đảo. Thập đại trưởng lão đồng thời chạy tới Vong Tình Đảo. Cho dù bọn họ cũng đều tu vi rất sâu, nhưng công phu dưỡng khí lại có chút không thâm, vừa nghe nói chuyện này ai nấy đều kinh ngạc, không ai ngờ lão tổ tông lại ban cơ hội này cho Phương Nguyên.