Chương 1432: Cục ẩn trong cục (1)
Chẳng qua, tới lúc này rồi, không có thời gian suy ngẫm nữa.
Nếu những người này gây bất lợi với Đạo tử Vong Tình Đảo, vậy chỉ có thể giết sạch sẽ
Mình có thể chết nhưng Đạo tử Vong Tình Đảo nhất định phải sống sót.
“Xoẹt!”
Hắn dẫn đầu ra tay, mang theo hơn mười đại tu Nguyên Anh xung quanh, vọt vào chiến trường, vừa giết vừa phóng đến bên người Phương Nguyên.
Nhưng đối mặt với trăm Nguyên Anh đối phương, ba nghìn tiên quân, cùng với rất nhiều cao thủ pháp lực thâm hậu bên trong, lực lượng mười mấy người bọn họ có vẻ quá ít ỏi, vừa vọt vào, lập tức bị bao vây, ác chiến khó khăn.
- Đeo Linh Quang Phù!
Phương Nguyên thấy đám người lão chấp sự đã đến, sắc mặt cũng âm trầm, đánh thần thức ra ngoài.
Cùng lúc đó, hắn đột nhiên nâng tay xuất chiêu, phương hướng Ma Uyên, đột nhiên có một trận kì bay lên trời cao.
Trận kì kia do Phương Nguyên lưu lại khi đi phụ cận Ma Uyên tra xét, hiện giờ được hắn gọi về, bay lên giữa không trung, lập tức tỏa hồng quang sáng loáng, cuồn cuộn nổi lên cuồng phong. Dựa theo trận kỳ này, xung quanh lập tức có một đại trận kỳ bí cực điểm dẫn động.
Chậm rãi vận chuyển, trời u ám, gào thét khắp nơi.
Không biết có bao nhiêu ma tức hắc ám nồng đậm đến cực điểm, bị cuồng phong vô cùng thổi về phía bọn họ!
- Không tốt rồi!
- Vì sao lại có nhiều ma tức hắc ám như vậy tiến đến...
- Là hắn... là trận đạo hắn mới bày ra?
Ma tức hắc ám vừa động, ma tức xung quanh lập tức nồng đậm lên mấy lần.
Hiện giờ vốn là bên cạnh Ma Uyên, tuy hiện giờ đại kiếp nạn còn chưa buông xuống, độ dày ma tức hắc ám nơi này không quá đến mức bọn họ không thể chống đỡ. Nhưng khi Phương Nguyên dẫn động trận thế, khiến độ dày ma tức hắc ám bành trướng, bọn họ lập tức bối rối. Ma tức hắc ám xung quanh cuồn cuộn lên nhanh chóng, trái tim chấn động, trận thế đại loạn.
- Ta thật muốn nhìn thử xem, lần này tột cùng dẫn đến bao nhiêu cá lớn...
Phương Nguyên lạnh lùng nhìn quét qua toàn cảnh bao phủ ma tức hắc ám, cầm tà kiếm trong tay, chém thẳng qua.
Đám người lão chấp sự Vong Tình Đảo trên chiến trường chợt thấy biến hóa này, cũng cảm thấy mừng rỡ.
Bọn họ đã sớm sử dụng Linh Quang Phù Phương Nguyên tự tay viết cho bọn họ, có thể chống đỡ ma tức hắc ám so với người bên ngoài.
Càng mấu chốt hơn là dưới tình huống lực lượng song phương thật khác biệt, đối phương càng nhiều sẽ càng loạn. Mà đối phương một khi đã loạn, bản thân sẽ chiếm không ít tiện nghi, lập tức nắm chặt cơ hội, vội vàng khởi dậy chiến ý, xung phong liều chết ra bên ngoài.
- Rầm rầm...
Giao Long mừng rỡ, hai mắt sáng lên, trực tiếp chui đầu vào đám người, kêu gào mở miệng cắn xé, không biết một ngụm nuốt mấy người, xung quanh có vô số cao thủ Nguyên Anh xông tới, thi triển pháp bảo cuồng đánh, nhưng nó kim thân thiết cốt, làm sao để ý. Bảo giáp cũng tốt, thân thể cũng tốt, trực tiếp trảo nát, nuốt vào trong bụng.
Thậm chí sau khi nói thoát vây, thân thể có chỗ bị thương đều dần lành lại.
Quan Ngạo cầm đại đao trong tay, như điên như ma, cuồng chiến một vực. Hồng Liên Nghiệp Hỏa quanh thân bốc lên, giống như một tôn ma thần, ở trong đám người xung phong liều chết, một đường đi qua, cánh tay vỡ nát rơi ầm ầm từ trên bầu trời, cũng không biết bao nhiêu người chết dưới đao này.
- Meo!
Bạch Miêu ngồi xổm lên một tòa núi đen, thần uy lẫm liệt, tôn quý khó diễn tả.
Ở trước mặt nó, bốn con yêu thú điên cuồng hung ác bị thích khách mang đi đều lạnh run, đầu cũng không dám nâng, hận không thể nhét đầu xuống đất.
Nhưng đột nhiên, có một dòng linh quang pháp bảo không biết ở nơi nào đánh đến, bay thẳng đến nơi này, lập tức dọa Bạch Miêu xù lông, nhảy xuống ngọn núi, hoảng hốt.
Trong mấy mãnh thú kia, có con thông minh một chút, tỉnh ngộ, nhảy bật lên truy đuổi.
Nhưng mới vừa chạy không đến hai bước, liền có một con Toan Nghê uy phong lẫm liệt từ trên trời giáng xuống. Một móng vuốt vỗ chết mãnh thú này, sau đó trung thành và tận tâm ngăn cản trước mặt Bạch Miêu, gào thét với mấy con mãnh thú khác, hung uy vô tận, chấn hư không vực này.
Bạch Miêu thở phào nhẹ nhõm, nhảy lên đầu Toan Nghê, mắt lạnh nhìn những con mãnh thú này.
Những con mãnh thú này hiểu ý, bị khí tức nào đó chấn động, quay đầu xông kích chủ nhân của mình...
Phụ cận Quỷ Nha Sơn Ma Uyên, đã là một vùng đầy huyết quang, đầu người chồng chất!
......
......
Khi trận đại chiến này giết đến máu chảy thành sông, cả Ma Biên đều trở nên an tĩnh.
- Ngươi cảm thấy có thể thành công sao?
Trong một tòa Thiên Điện Lí của Bát Hoang Thành đang có người đánh cờ. Một bên là nam tử trung niên mặc hoàng bào, khí chất nho nhã, mọt bên là một lão giả lúc nào cũng tươi cười, thần sắc thong dong. Trên bàn đặt một ấm trà, tản ra hơi nóng lượn lờ, cách vách có tiếng tre trúc nhẹ nhàng, ôn nhã hòa đạm, thích ý và tao nhã nói không nên lời, phong cách cổ dạt dào.
- Bát Hoang thành chủ hiện giờ cũng không ở trong thành, nghe nói phát hiện tung tích người đứng đầu hắc ám, tiến vào Yêu vực!