Chương 1438: Cửu Long Ly Hỏa (1)
Tình thế trong sân đã hoàn toàn đại loạn!
Hắc Bào Lão Tu đuổi theo Bạch Miêu đến cùng, không tiếc tất cả muốn đoạt Vạn Long Hồn Châu vào tay, thấy có người muốn mượn Trang Thiên Hồ cướp Vạn Long Hồn Châu đi, dưới sự kinh ngạc, lập tức có hai người liều mạng vọt tới muốn ngăn cản bọn họ, nhưng không nghĩ rằng, bị cô gái yêu diễm kia dẫn người ngăn lại, mặc cho bọn họ liều mạng tấn công, thì trong lúc nhất thời cũng không thể đột phá sự ngăn cản?
Ở một bên khác, phía sau Bạch Miêu có truy binh, phía trước càng có hấp lực đáng sợ của Trang Thiên Hồ, cũng là nguy hiểm vạn phần.
Cự thạch, núi đá, cây cối chung quanh đều bị Trang Thiên Hồ hút tới từng mảnh từng mảnh, may mà nó phản ứng nhạy bén, chạy vòng quanh phạm vi thần thông Trang Thiên Hồ bao phủ, nên miễn cưỡng tránh thoát mấy lần, nhưng mắt thấy cũng sắp gặp phiền phức lớn rồi.
Con Bạch Miêu này rất thông minh, thấy một lần không tránh thoát, lập tức đâm đầu vào trong đám người đang hỗn chiến ở chung quanh.
- Chẳng lẽ thứ trong miệng Bạch Miêu là Vạn Long Hồn Châu?
Có người phát hiện Bạch Miêu, trong lòng kinh hãi, sau đó vui mừng, liều mạng chạy tới.
Coi như đã quyết định phân chia Vạn Long Hồn Châu xong, nhưng khi nhìn thấy bảo vật ở trước mắt, còn ai lo lắng cái gì, đương nhiên là muốn đoạt lấy trước rồi nói, có điều thân hình Bạch Miêu quá linh động, lập tức dẫn tới hỗn loạn tưng bừng, hấp lực của Trang Thiên Hồ ở trên trời bao phủ xuống, những người này tự nhiên biến thành tấm chắn của nó, một đám lại một đám bị Trang Thiên Hồ cuốn vào, còn nó thì nhanh chóng chạy đi.
Nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết, Bạch Miêu rất đắc ý, bước chân cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Nhưng đúng vào lúc này, vị lão tu thần bí trên Quỷ Nha Sơn phía tây nam, lẳng lặng quan sát cảnh tượng hỗn loạn trong sân không biết bao lâu, rốt cục cũng nhìn chuẩn một cái cơ hội, đột nhiên tế ra một mảnh hoàng bố.
- Rầm rầm...
Hoàng bố bay lên giữa không trung, phát ra kim quang rực rỡ, mở rộng thành một khối hoàng bảng.
Phía trên có huyết khí bừng bừng bay lên, bên trong huyết khí, có long ảnh hiển hiện, uốn lượn du tẩu, ngửa đầu gào thét.
Mà theo long ảnh xuất hiện trên hoàng bảng, Vạn Long Hồn Châu trong miệng Bạch Miêu, giống như nhận được một loại nào triệu hoán nào đó, từ trong miệng Bạch Miêu bay thẳng ra, hóa thành một đạo tử quang, hướng về chỗ hoàng bảng bay tới.
Bất kể là lão giả mặc hắc bào đuổi theo Bạch Miêu, hay là người chế ngự Trang Thiên Hồ đều bất ngờ trước biến cố này.
Thậm chí con Bạch Miêu kia cũng sửng sốt, nó giương mắt lên nhìn, liền thấy Vạn Long Hồn Châu bay thẳng vào trong một tấm hoàng bố, bị hoàng bố bao lấy, nhẹ nhàng rơi vào trong tay bốn vị tu sĩ thần bí đã sớm chờ ở phía dưới, không nói một lời, quay đầu bỏ chạy!
- Các ngươi cũng muốn đục nước béo cò...
Lão giả mặc hắc bào và ma nữ yêu diễm phản ứng lại, đồng thời giận dữ, phi thân chạy đến.
Bốn vị lão tu thần bí kêu lên một tiếng đau đớn, lách mình tránh đi, bây giờ khoảng cách giữa bọn họ đã được kéo ra, không lo lắng không thoát được, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, lúc này Bạch Miêu cũng tức giận đến mức một thân lông trắng nổ tung, kêu meo một tiếng, nhanh chóng vung móng vuốt, một cơn gió vô hình dọc theo thân hình nó bay đến chỗ ma nữ yêu diễm, khiến cho tốc độ mấy người bọn họ tăng vọt.
Ngay cả bọn họ cũng không kịp phản ứng, thế mà ngây người một lúc, đã chạy tới sau lưng bốn vị lão tu thần bí kia.
Có điều lúc này đã không còn thời gian nghĩ nhiều, vội vã ra tay, đánh tới bốn vị lão tu thần bí.
...
...
Thời điểm các thế lực vì tranh đoạt Vạn Long Hồn Châu ra tay đánh nhau, Phương Nguyên ở bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, cũng đang trải qua hung hiểm trước nay chưa từng có, chín đầu thần long bay múa, khiến cho cái lồng này tràn ngập hỏa ý, giống như muốn luyện hóa sạch sẽ từng tia pháp lực của hắn, rồi lại luyện từng tấc từng tấc nhục thể của hắn thành tro bụi, hóa thành một tia năng lượng trong Ly Hỏa Tráo này...
Khó mà hình dung được loại tuyệt vọng cùng hung hiểm kia.
Lúc này mấy tên tu sĩ che mặt bị bao trùm cùng Phương Nguyên, đều đã bị luyện hóa.
Bọn họ ngay cả tro bụi cũng không còn, giống như chưa từng đi vào vậy.
Ma Biên cấm kỵ chi bảo, liền có thần uy bực này!
Phương Nguyên bởi vì chiếm trước Tốn Cung phương vị, hỏa lực hơi yếu, lại thêm căn cơ hắn cực kỳ hùng hồn, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết bao hàm toàn diện, ngưng luyện không gì sánh được, mới chống đỡ đến bây giờ, nhưng vẫn cảm giác được, thanh khí tiêu hao vô cùng nhanh chóng, hiển nhiên bây giờ đã không còn đủ ba thành, hơn nữa còn bị hỏa ý trong Ly Hỏa Tráo, luyện hoá từng tia từng tia một.
Có thể tưởng tượng, thời điểm pháp lực tiêu hao sạch sẽ, chính là lúc Phương Nguyên bị luyện thành tro tàn.
Càng đáng sợ hơn chính là, Phương Nguyên chỉ có thể trơ mắt nhìn pháp lực tiêu hao, mà không có biện pháp ngăn cản.
Hắn đã dùng hết biện pháp, nhưng không cách nào chạy thoát khỏi cái Ly Hỏa Tráo này.
Hắn chống đỡ lâu như vậy, cũng vì hi vọng tăng thêm chút thời gian cho Quan Ngạo và lão chấp sự ở phía ngoài, nghĩ biện pháp cứu mình ra.
Thế nhưng bây giờ chống đỡ trọn vẹn một nén hương, Ly Hỏa Tráo vẫn không có dấu hiệu bị mở ra.
Chuyện này có nghĩa, người bên ngoài cũng vô pháp mở Ly Hỏa Tráo ra.
Chuyện này cũng tương đương hắn chỉ có thể ở lại trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo chờ chết?
- Không thể như vậy được...
Đột nhiên thần kinh Phương Nguyên kéo căng, đáy mắt phát ra hai đạo quang mang hung hãn.
Làm sao hắn có thể chết vào lúc này?
Nhớ lại bản thân từ đứa trẻ chăn trâu nghe lén bên ngoài Tiên Tử đường Vân Châu Việt Quốc bắt đầu, từng bước một đi tới bây giờ, mắt thấy có thể tích lũy nội tình vô tận ở Ma Biên, thậm chí siêu việt Đạo Tử bảy đại thánh địa, sau đó ôm theo phần lực lượng này, mang Đạo trong tâm mình truyền bá khắp thiên hạ, làm những chuyện bản thân vẫn luôn muốn làm, thì làm sao có thể tuỳ tiện chết ở chỗ này?