Chương 1586: Một khí Huyền Hoàng điều khiển Thần Ma (2)
Còn có một vài người tư chất và ngộ tính không tốt, có lẽ vừa nhận được Táng Tiên Bia Quán Đính, thần hồn đã trực tiếp đột ngột nổ tung.
Dù sao cũng là thánh bảo của Ma đạo, cũng mang theo chút ma tính, truyền công đều hung hãn hung bạo, không suy nghĩ tới cảm nhận của người được truyền công.
Phương Nguyên có chút mừng rỡ, vẫn bắt đầu thôi diễn.
Táng Tiên Bia này xem như đã cho hắn một tạo hóa lớn, cũng làm cho hắn thôi diễn hơn.
Dù sao trên người hắn có Thiên Diễn Thuật, lại tương đương với tư chất của hắn không bị giới hạn, không sợ ma niệm Quán Đính!
Tới bao nhiêu, lĩnh ngộ bấy nhiêu...
Không đủ còn muốn thêm...
...
...
Từng tia ma niệm dần dần tan ra, lắng đọng ở trong thức hải của Phương Nguyên.
Vô cùng vô tận, không có điểm cuối!
Ở trong quá trình này, Phương Nguyên càng lúc càng hiểu rõ về Ma đạo.
Hắn hiểu rõ đạo lý căn bản để tu luyện công pháp Ma đạo, cũng hiểu rõ rất nhiều khả năng thúc đẩy pháp môn Ma đạo. Hắn hiểu rõ pháp tắc vận chuyện thế giới Thần Ma, cũng biết quý tích chuyển sinh của Quan Ngạo và Quan tiểu muội. Thậm chí, hắn còn hiểu nguyên lý chế tạo mặt nạ của Minh Vương Cửu U cung, cũng hiểu rõ nguyên lý tu luyện của Tôn quản khi thi triển Đại Thần Ma Âm...
Lúc Phương Nguyên ở Ma Biên, mượn Cửu Long Ly Hỏa tu luyện thành thân ngọc lưu ly, điều này cũng làm cho hắn có căn cơ vững chắc khi vận chuyển Thiên Diễn Thuật, có thể thoả thích thi triển Thiên Diễn Thuật, lĩnh ngộ quan niệm tu hành vô tận này của Ma đạo.
Phương Nguyên có cảm giác, hắn đã trở thành thế hệ đại tông sư Ma đạo trong thời gian ngắn nhất.
Hoặc nói hắn còn có thể là đại tông sư Ma đạo mạnh nhất, duy nhất trên bây giờ!
Phương Nguyên thầm yên tâm, Thiên Diễn Thuật thần kỳ hơn cả dự đoán của hắn. Nếu nói ngay từ đầu hắn bước vào thế giới Thần Ma này còn có ý khiêu chiến, bây giờ ngay cả khiêu chiến cũng không tính, trong lòng đã có một phương pháp giải quyết!
- Ma đạo phóng túng, tiên đạo kìm chế!
Hắn ngồi đàng hoàng ở trong không trung, lĩnh ngộ Vong Tình Thiên Công và lĩnh ngộ Thái Cổ Ma Chương đã chứng minh cho nhau khiến hắn có vô số ý nghĩ, lĩnh ngộ sâu hơn về đại đạo, tương ứng, cũng lại có càng nhiều cách để giải quyết vấn đề khó khăn lúc này:
- Cũng bởi vì Ma đạo phóng túng, điểm cuối của phóng túng là hủy diệt, cho nên đại tu Ma đạo các đời ngoài tu luyện ma công, thật ra sẽ để lại một tia tiên niệm, để tránh cho mình rơi vào hư vô, tẩu hỏa nhập ma, cho nên tu vi bọn họ sẽ càng lúc càng chậm...
- Ta, hôm nay lại nghịch thiên mà đi, để lại một đạo ma niệm, tạo ra cán cân của thế giới Tiên Ma!
Vừa nói chuyện, hắn vừa phân ra một đạo pháp lực biến hóa không trung thành một thân hình giống hệt hắn.
- Một tia khí Huyền Hoàng, vĩnh viễn trấn giới Thần Ma...
Phân thân này bay giữa không trung, trong tay cầm bảo ấn đại ma, ôm hết biển máu vô tận vào người, sau đó phân thân này lại bắt đầu chìm xuống dưới, một biển máu, thậm chí là ma ý vô tận đều theo hắn trút xuống.
- Ha hahaha, tiểu tử này còn tưởng có thể thật sự từ chối ma niệm của chúng ta...
- Ma đạo có người truyền thừa, nhất định sẽ Đông Sơn tái khởi...
Vô số ma niệm thức tỉnh, đuổi theo phân thân này rời đi, cười như điên, vô cùng đắc ý.
Bản thân Phương Nguyên lại ngồi ngay ngắn ở trước Táng Tiên Bia, bọn họ trái lại không nhìn thấy.
Mỗi người ở thế giới bên ngoài lại có thể nhìn thấy, Phương Nguyên đứng trước Táng Tiên Bia, dưới Táng Tiên Bia lại là lối đi kiếp nạn lớn, bây giờ vô số ma khí kiếp nạn lớn đều đang từ trong lối đi kia tuôn ra, tàn sát bừa bãi nhân gian, nhưng vào lúc này, thế giới Thần Ma này chợt co lại, bắt đầu bị áp chế, khắp thế giới đều muốn lấp kín lối đi kiếp nạn lớn này...
- Ồ?
Thấy chuyện lớn có thể thành công, Phương Nguyên chợt nhớ tới một chuyện, trong lòng khẽ run rẩy.
- Lối đi kiếp nạn lớn này là chỉ hướng về thế giới bên kia, cũng chính là thế giới kiếp nạn lớn tới. Bây giờ, chắc Lạc sư muội đang ở ranh giới của hai thế giới. Nếu như chúng ta chờ kiếp nạn lớn thật sự hạ xuống, lại đi tìm nàng, sợ rằng còn chưa dễ tìm như vậy. Bây giờ đã có một lối đi, sao ta không theo lối đi này tìm qua, tốt xấu gì có thể thăm nàng, nói chuyện với nàng một chút?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Phương Nguyên lại hóa ra một phân thân, trốn vào trong lối đi kia.
Hắn không biết chuyện này có thể thành công hay không, nhưng vẫn muốn thử một lần.
- Vèo.
Phân thân này bay thật lâu trong bóng tối, cuối cùng dường như đến được một ranh giới vô biên.
- Lạc...
Trong lòng Phương Nguyên mừng rỡ, vừa muốn chấn động thần niệm tìm người, bỗng nhiên một cái chân bằng sương mù màu tím từ trên trời cao đạp tới.
Còn chưa đọc tên xong, Phương Nguyên lại ngã trở về thế giới Thần Ma.
Hắn không khỏi sửng sốt:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Mà ở một chỗ khác, một ý thức trong sương mù màu tím cũng đang lòng khẩn trương:
- Một đạp vừa rồi có hữu dụng không?
Sương mù màu tím hóa thành một cái bóng, lại là một thiếu nữ xinh đẹp lúc này đang nghi thần nghi quỷ:
- Cũng không biết tên khốn kiếp nào, lại có thể mở ra một lối đi như vậy, còn muốn theo lối đi qua đây. Chẳng lẽ hắn muốn mở ra càng nhiều lối đi hơn?
- Thật may là ta đạp nhanh, lại đá hắn trở lại...
- Nhưng hình như hắn vừa kêu gì đó, sao nghe giọng nói có hơi quen thuộc nhỉ?
Chính nàng cũng không biết một đạp này có tác dụng đóng lại lối đi không, nhưng cũng vào lúc này, thế giới Thần Ma hoàn toàn phong ấn, ngăn lại lối đi này. Sương mù màu tím dừng biến hóa, trong không gian này đã trở nên như cũ.
Tiểu cô nương thở dài, nghĩ thầm một đạp này của mình vẫn có tác dụng.
Trong lòng nàng không khỏi đắc ý:
- Càng lúc càng cảm giác chuyện của mình làm có ý nghĩa...