Chương 1593: Thống lĩnh trăm vạn Yêu Quân (1)
Cũng vào lúc này, một đạo pháp tắc trên đỉnh đầu đã được hóa giải. Kinh Thiên Thánh Nhân vừa mới nghe được Tôn quản sự nói vậy, trong lòng nhất thời có chút bất mãn nhìn qua, thầm nghĩ:
- Cái tên miệng rộng này, cái gì cũng dám nói ra ngoài, vốn nghĩ ngươi lập công, nên cho ngươi ngồi vào ghế trống ở Động Minh đường. Nhưng nếu ngươi không quản được miệng như thế, đáng đời ngươi chỉ có thể ở phía dưới làm chân chạy cho người ta...
Trong lúc hắn nghĩ vậy, Lộc Xuyên Thánh Nhân phất tay áo, nhìn thẳng về đám yêu vân kia, nghiêm nghị tới mức đáng sợ quát:
- Đám yêu ma các ngươi là lão tổ Yêu Vực, không nghĩ tới chuyện bảo vệ Thiên Nguyên, chống đỡ kiếp nạn lớn, ngược lại cấu kết với Chủ Hắc Ám nối giáo cho giặc, suýt nữa gây thành họa lớn, bây giờ còn có mặt mũi tới đòi ma bảo à? Các ngươi thật sự tưởng Tiên Minh ta không có năng lực, chém không được đám yêu quái quỷ quái các ngươi sao?
- Các ngươi... Tiên Minh các ngươi gây họa cho Yêu Vực ta, cướp tạo hóa của chúng ta, nay còn nói như vậy vậy?
- Khinh người quá rồi! Khinh người quá rồi!
Các lão tổ Yêu Vực nổi giận. Bọn họ chỉ muốn đòi lại công bằng, ép Tiên Minh chia cho mình một phần ma bảo tạo hóa, dù sao bọn họ đã làm không ít chuyện như vậy, còn biết lực lượng trung cấp của Yêu Vực nhiều hơn Nhân tộc gấp mấy lần. Mỗi lần đối đầu với kiếp nạn lớn, trong đại quân Độ Kiếp tối thiểu có một nửa là Yêu tộc, cho nên bọn họ cũng không lo lắng Tiên Minh sẽ trở mặt. cho dù mình đưa ra yêu cầu có hơi quá đáng, Tiên Minh cũng luôn cắn răng đáp ứng, để trấn an bọn họ cùng vượt qua kiếp nạn lớn...
Nhưng bọn họ không ngờ, lần này phản ứng Tiên Minh lại khác hẳn.
Nhất là mắng đám người mình trước mặt đám đông như vậy lại là Lộc Xuyên Thánh Nhân trước giờ luôn có thái độ tốt nhất với Yêu Vực. Bọn họ lập tức vừa sợ vừa giận, sau thoáng giật mình, cơn giận dâng trào, nhìn về phía đám người Tiên Minh và quát ầm lên.
- Ta thấy các ngươi quả nhiên không biết sống chết!
Nghe bọn họ chửi bới, Kinh Thiên Thánh Nhân bỗng nhiên bước tới quát:
- Thiên Nguyên là Thiên Nguyên của mọi sinh linh trong thiên hạ, kiếp nạn lớn hạ xuống cũng gây tai ương cho các sinh linh trong thiên hạ. Độ kiếp vốn là chuyện của tất cả sinh linh trong thiên hạ. Sao kết quả lại thành Tiên Minh ta xin các ngươi độ kiếp. Chuyện nghìn năm trước tồn tại, ngược lại khiến cho các ngươi được nuông chiều lại sinh ra tham vọng càng lúc càng lớn. Lần này các ngươi thậm chí còn dám cấu kết với Chủ Hắc Ám trắng trợn đối địch với thiên hạ, đám lão yêu các ngươi gây ra chuyện lớn, lần này cũng nên bị giáo huấn một phen đi!
- Hôm nay nếu các ngươi đã tìm tới, vậy để mạng lại đây đi!
Trong tiếng quát chói tai, hắn lập tức dùng tới cái thước đen, pháp bảo của mình. Cái thước đen bay trong không trung, lập tức lớn lên với bốn cạnh vuông vắn, dài chừng trăm trượng, xung quanh còn có lực pháp tắc quấn quanh làm hư không dao động. Nó đập thẳng về phía yêu vân cuồn cuộn khói đen kia.
Cùng lúc đó, bốn vị chủ Thánh Địa liếc nhìn nhau, trên mặt cười lạnh.
Đều là mấy người cao cấp nhất thế gian này, từ trước đến nay đều bọn họ khinh thường mấy lão quái vật Yêu Vực này, tuy tu vi chúng không kém, thực lực cũng mạnh mẽ, nhưng bất luận làm người hay làm việc đều quá không phóng khoáng, cũng không hiểu cách che giấu ham muốn cùng tham vọng của mình, bình thường bọn họ chỉ lười để ý tới, mắt không thấy thì không phiền mà thôi. Nhưng bây giờ, bọn họ đều trợn mắt nhìn chúng.
- Lại có thể thật sự dám ra tay à?
- Kinh Thiên, ta xem ra ngươi muốn không chết không dừng với Yêu Vực ta…"
Mà mấy lão yêu quái nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cũng vừa sợ vừa giận.
Chúng không hiểu sao Tiên Minh bỗng nhiên thay đổi thái độ, nhưng chúng vốn là cáo già nên đều mở miệng mắng lớn, dáng vẻ cực kỳ hung hãn,
Nhưng chúng vẫn cũng không dám tới gần Thánh Nhân Tiên Minh và chủ Thánh Địa. Bây giờ thấy bọn họ ra tay, những lão yêu quái này không nghĩ ngợi đã trực tiếp đáp mây bay bỏ chạy về phía xa, không giao đấu với Thánh Nhân Tiên Minh.
- Nếu ra thay, vậy không cần giữ lại nữa!
Gương mặt Lộc Xuyên Thánh Nhân đầy sát khí, lạnh giọng nói:
- Thế gian này không ai hiểu rõ những yêu ma này hơn t. Chúng sẽ không mạo hiểm chém giết với chúng ta, nhưng sau khi trở về nhất định sẽ sai khiến đại quân Yêu Vực tấn công Ma Biên. Cho dù một trận đánh này sẽ chôn vùi tính mạng của mấy chục vạn yêu binh, chúng cũng không quan tâm, chỉ muốn chúng ta phải đau lòng khi lực lượng hao tổn. Cho nên, lần này nhất định phải giết chết bọn chúng!
Vừa nói chuyện, hắn vừa lập tức phi thân tới.
Vị Thánh Nhân này vốn là người có thái độ ôn hòa với Yêu Vực nhất, nhưng bây giờ lại thành người có sát khí nặng nhất.
Cổ Phương Thánh Nhân ở lại, chắp tay nói với bốn vị chủ Thánh Địa nói:
- Mời bốn vị ra tay, vốn là vì một lần hành động giết chết Chủ Hắc Ám, nhưng không ngờ được người kia giảo hoạt, cuối cùng chạy thoát. Tuy nhiên hắn cũng bị thương nặng, gian tế đã bị điều tra ra, chắc sau này sẽ không gây ra sóng gió gì lớn, Tiên Minh ta sớm muộn gì cũng có thể bắt hắn đi ra. Nếu bốn vị đã đến đây, vẫn mong vì thiên hạ này loại bỏ mấy mầm họa Yêu Vực. Không có Yêu Vực ủng hộ, Chủ Hắc Ám lại càng không có thủ đoạn gì tốt...
Bốn vị chủ Thánh Địa liếc nhìn nhau. Tiên Hoàng của Cửu Trọng Thiên khẽ cười, nói:
- Dù sao đã tới, chơi đùa một chút cũng được. Tuy không giết chết Chủ Hắc Ám, danh sách tiến vào bí cảnh Tiên Minh mà các ngươi đã đáp ứng chắc chắn vẫn phải có!
Cổ Phương Thánh Nhân hơi ngẩn người rồi gật đầu nói:
- Tất nhiên chắc chắn có rồi!
Bốn người chủ Thánh Địa đều gật đầu, sau đó phi thân chạy tới, toàn thân đầy khí cơ phù gào thét khắp thiên địa.